Chương 1: Tiết tử

Diêm Đỉnh, người đàn ông làm cho anh hâm mộ, cũng là người đàn ông mà mọi người thích đem ra phân chia cao thấp với anh.

Hai người có gia thế bối cảnh giống nhau, tuổi tác và học lực cũng xấp xỉ, vẻ ngoài xuất sắc không phân được cao thấp, mà anh, lại thiếu khả năng và dũng khí cố tình làm bậy, liền ngay cả tình cảm cũng không thể nào tùy theo ý mình, anh sớm đã được "khuyên bảo" là chỉ có thể thích những vị thiên kim nào có gia cảnh tương đương với mình mà thôi, đột nhiên anh cảm thấy cuộc sống của anh rất vô vị tẻ nhạt.

Anh mong muốn bao nhiêu, khát vọng bao nhiêu được buông thả mà yêu một lần!

Có lẽ là trời cao nghe thấy tiếng lòng bé nhỏ của anh, một ngày nọ, anh nhìn thấy Diêm Đỉnh và bạn gái mới của hắn đang lôi kéo, tranh cãi. Chậc, xem bộ dáng và cử chỉ của cô, rõ ràng chính là một cô bé phản nghịch có thân hình bốc lửa mà.

"Em......ngoan ngoãn theo anh về nhà!" Diêm Đỉnh tức giận cao giọng.

"Không cần!" Em gái xinh đẹp quả nhiên không phải loại người ngoan ngoãn nghe lời.

"Bé ngoan......"

"Đừng kêu em là bé ngoan, em lại không phải thú cưng mà anh nuôi!" Cô thét lên.

"Bây giờ em ở chung với anh, ăn cùng anh, không phải anh nuôi em, vậy là ai nuôi?"

"Cùng lắm không cần anh nuôi, anh ra vẻ gì chứ, tạm biệt!"

Trái ớt nhỏ chịu không nổi trò chơi kí©ɧ ŧìиɧ quay đầu bỏ đi, bộ dáng "lưu lạc đầu đường cũng không sợ", trừ phi là đàn ông có ý định cùng cô chia tay, bằng không chỉ có thể trước cúi đầu.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

"Em...... Không được phép chạy loạn nữa!" Giữ lại bước chân xông loạn của cô, Diêm Đỉnh tuyệt đối không phải là một người đàn ông tính tình nóng nảy, nhưng cũng bị làm cho tức đến đỉnh đầu bốc khói. "Anh đã trêu chọc ai rồi chứ, tại sao phải phập phồng lo sợ cho em như vậy chứ? Được rồi, được rồi, coi như em lợi hại! Lần này anh nhận lỗi, ai kêu anh không thể nào bỏ rơi em, anh không thể mất em lần nữa, cho nên, bé ngoan, làm ơn em nghe lời một lần đi, theo anh về nhà."

"Hứ! Vị hôn thê của anh rất đáng ghét, cô ấy xem thường em!"

"Anh sẽ nói rõ ràng với cô ấy, không để cho cô ấy và em đối chọi lần nữa."

"Nếu cô ấy vẫn không chịu chấp nhận em thì sao?"

"Cô ấy ra đi!"

"Không phải là em đi sao?"

"Tuyệt đối không có khả năng."

"Hihi!" em gái xinh đẹp vẫn mang chút tính khí trẻ con rốt cuộc chuyển giận thành vui vẻ, cười vui vẻ ôm lấy cánh tay của Diêm Đỉnh. "Vị hôn thê của anh là thiên kim của tập đoàn tài chính đó nha, vì em mà đắc tội cô ấy, đáng không?"

"Không đáng thì thế nào? Em sẽ tha cho anh mà ngoan ngoãn nghe lời sao?"

"Không!" Ngẩng đầu lên, rất có cá tính.

Diêm Đỉnh một mặt biểu tình "anh biết chắc mà".



"Huống chi anh phải qua Nhật Bản công tác một năm, tương lai biến hóa thế nào rất khó nói. Đúng rồi, hay là em theo anh qua Nhật Bản chung sống đi, anh có thể chuyên tâm công tác hơn."

"Không cần!" làm trái lời đã sắp thành thói quen của cô rồi.

"Tốt xấu gì em cũng suy nghĩ chút đi!"

"Hứ, vậy để em suy nghĩ xem sao."

Phụ nữ dám không chịu lép vế với Diêm Đỉnh không nhiều, nhưng cô tuyệt đối là người kiêu ngạo nhất, kì lạ hơn là Diêm Đỉnh thế nhưng lại nhẫn nhịn, hoàn toàn không biết nên làm gì với cô cả.

Sau khi Diêm Đỉnh lái xe chở em gái xinh đẹp tuyệt trần đi rồi, một lúc lâu sau, anh như cũ chậc chậc kêu lạ, tiếp theo trong tim anh dâng lên một cổ ghen tị chưa bao giờ có.

Diêm Đỉnh mà anh biết là một đối thủ đáng kính trên thương trường, từ trước đến nay đề cao yêu cầu thành tích nghiệp vụ và hiệu quả công tác, nghe đồn làm việc dưới quyền của Diêm Đỉnh là "khó nhằn nhất", có thể thấy được hắn cũng có một mặt khắc nghiệt. Chỉ là, một Diêm Đỉnh như vậy sẽ đối với một người phụ nữ bó tay chịu trói sao? Cho dù buông tha cùng danh môn thiên kim liên hôn cũng không để ý, cô em xinh đẹp kia rốt cuộc có ma lực như thế nào? Mà Diêm Đỉnh, tại sao so với anh càng có dũng khí phản kháng liên hôn mà đi theo đuổi tình yêu của chính mình chứ? Anh rất là ganh tỵ!

Anh cũng muốn bỏ lại tất cả, hung hăn yêu một lần!

Anh cắn chặt răng, cho dù xung quanh không có ai, anh cũng không muốn để lộ quá nhiều biểu tình của mình.

Nhưng không thể phủ nhận, anh đối "cô gái nhỏ của Diêm Đỉnh" sinh ra du͙© vọиɠ tìm tòi không gì so sánh được, bắt đầu để ý đến giá trị tồn tại của cô, sau đó một lần lại một lần bị cô gợi lên hứng thú lớn hơn nữa......

Cuối cùng có một ngày, hai người đã sản sinh ra liên kết__