Chương 7: Kết thúc

Lương Tập hướng Quản gia giải thích: "Bá tước tổng cộng có ba di chúc. Di chúc thứ nhất là di chúc ủy thác cho luật sư làm chứng và lưu giữ. Di chúc thứ hai là di chúc được niêm phong. Di chúc thứ ba là di chúc sửa lại và niêm phong do bá tước viết ra một vài ngày trước khi ông ấy qua đời. Sau khi đọc hai bản di chúc đầu tiên, tôi thấy rằng việc phân chia tài sản trong đó hoàn toàn giống nhau, điều này khiến tôi thắc mắc tại sao Bá tước lại phải lập hai bản di chúc giống hệt nhau?"

Lương Tập lại nói: "Câu trả lời là do ảnh hưởng từ Đới Nữ. Từ những cuộc trò chuyện của anh em trong nhà, biết Đới Nhị có một số vấn đề. Đới Nữ là người được Bá tước và phu nhân sủng ái nhất nên tính cách không giống hai anh trai, dám vứt bỏ lễ nghi của quý tộc và bày tỏ sự không hài lòng của mình với vấn đề mà mình bất mãn. Tôi đã nói chuyện với hầu gái và biết rằng Đới Nhị và luật sư Cook đã ăn tối cùng nhau. Hầu gái không thể biết việc này, là quản gia ông cũng sẽ không quản đến việc nhà bá tước. Nghĩ Bá tước có thể không tin mình nên Đới Nữ đã tìm chứng cứ, cuộc trò chuyện giữa hai cha con đã bị hầu gái nghe thấy, dẫn đến việc hầu gái biết về bữa ăn của Đới Nhị với luật sư Cook.

" Sau khi biết luật sư Cook và Đới Nhị có quan hệ riêng tư, Bá tước đã lập di chúc lần hai và niêm phong. Nhưng lần này lại khiến Bá tước thất vọng, Đới Nhị liên lạc với luật sư Cook, thậm chí còn hỏi về bản di chúc mới. Ông cũng biết với công nghệ hiện tại, niêm phong túi giấy không hề tuyêt mật. Luật sư Cook có thể mở túi niêm phong dễ dàng mà không hề bị phát hiện ".

Lương Tập nói tiếp:" Đới Nhị biết ông ấy có thể nhận được bao nhiêu từ bản di chúc đầu tiên. Sau khi biết rằng có một bản di chúc mới, trái tim ông ấy sẽ bất an. Ông ấy liên lạc với luật sư Cook thường xuyên hơn. Tôi không hiểu tại sao luật sư Cook vứt bỏ đạo đức nghề nghiệp của mình. Vì cái gì lại liên hệ riêng với người có quyền thừa kế trong tương lai. Tôi đã nghe được từ những người khác rằng, vợ của Đới Nhị và con gái của luật sư Cook là bạn tốt. Tôi chắc rằng tất cả mọi người đều biết điều đó, nhưng là quản gia, ông sẽ không cùng những người ngoài như tôi nói về những lời đàm tiếu của người khác. "

" Tôi phát hiện ra rằng trước khi lập di chúc thứ ba, ông đã gặp và đã trò chuyện rất lâu với bác sĩ của Bá tước. Sau lần gặp đó, tâm trạng của ông rất tồi tệ, thậm chí ông còn nổi giận với người làm vườn và những người khác. Điều này không hề có trong ba mươi năm ông làm việc tại trang viên của Bá tước. Tôi đoán bác sĩ đã nói cho ông rằng Bá tước không còn sống được bao lâu nữa. Vì vậy, mới có bản di chúc thứ ba. "

" Tôi có hai suy đoán về mục đích của di chúc thứ ba. Suy đoán đầu tiên: Bá tước muốn dạy cho luật sư Cook một bài học. Sau tất cả thì luật sư Cook cũng từng là luật sư của cha Bá tước, nhưng Bá tước cũng mong rằng con cháu của mình sẽ không thuê lại luật sư Cook nữa.

Suy đoán thứ hai: Bá tước muốn trừng phạt luật sư Cook, kẻ đã phản bội niềm tin mà gia tộc Davis đã đặt vào ông ấy trong nhiều thập kỷ qua "

Lương Tập đợi một lúc, thấy quản gia không trả lời, tiếp tục:" Đúng vậy, kẻ đánh cắp di chúc không ai khác chính là Bá tước Davis. Điều duy nhất tôi không chắc chắn là suy nghĩ của Bá tước. Nếu suy đoán đầu tiên của tôi là đúng, vậy di chúc nên ở trong tay ông - Quản gia mà Bá tước tin tưởng. Ông sẽ lấy nó ra vào thời điểm thích hợp khi di chúc được công bố vào tối mai, không làm luật sư Cook lúng túng, không để lại vết bẩn lên gia tộc, và nhẹ nhàng nhắc nhở luật sư Cook rằng ông ấy nên chủ động nói với gia tộc David việc từ chức, đây là hướng giải quyết thích hợp nhất cho ông ấy "

Quản gia nghĩ một hồi, rồi hỏi:" Nếu là suy đoán thứ hai thì sao? "

Lương Tập nói:" Nếu là suy đoán thứ hai thì giờ ông nên ngủ đi, tôi sẽ quay trở lại công ty thám tử của mình như chưa có chuyện gì xảy ra "

Quản gia tò mò:" Ồ? Chỉ vậy thôi sao? "

Lương Tập xua tay:" Tôi chỉ là thám tử, không phải cảnh sát. Tôi không có lệnh khám xét, và tôi không có bất kỳ bằng chứng nào. Nếu tôi nói chuyện không có chứng cứ, tôi có thể sẽ bị kiện đến phá sản. Mặc dù tôi không có tài sản. Về phần luật sư Cook, tôi chỉ có thể nói lời xin lỗi vì đã rời đi. "

Quản gia nói:" luật sư Cook là chủ của cậu, cậu nên nói cho ông ấy biết suy nghĩ của cậu chứ "

Lương Tạp lắc đầu:" Chủ thuê nhưng không trả tiền thì không gọi là chủ? "Anh nhướng mày, không có phí thì có thể không có gì cả.

Quản gia thực sự không hiểu cái nhướng mày của Lương Tập có nghĩa là gì, ông nghĩ rằng luật sư Cook có thể thuê thám tử, sẽ không bao giờ quan tâm đến hàng trăm nghìn bảng Anh. Quản gia suy nghĩ một chút, đứng dậy đi vào phòng ngủ của mình, từ trong ngăn kéo lấy ra bản di chúc, đặt ở trước mặt Lương Tập" Cậu nói rất đúng. "

Lương tập nói:" Ông có thể giao nó cho luật sư Cook vào tối mai theo kế hoạch "

Quản gia:" Không cần, đây là phần thưởng của cậu, phần thưởng cậu xứng đáng có được. Mặc dù không nằm trong kế hoạch, nhưng ta nghĩ nên giao di chúc cho cậu "

Lương Tập lần thứ hai ám chỉ:" Phần thưởng? Haha, tôi luôn cảm thấy phần thưởng chỉ có thể bảng Anh "

Người quản gia như đang suy nghĩ về điều gì khác, rồi nói:" luật sư Cook không chỉ là luật sư của cha Bá tước, mà còn là bạn của cha Bá tước. Bản di chúc thứ hai được niêm phong là ám chỉ của bá tước cho luật sư Cook. Với tư cách là luật sư của gia tộc Davis, ông ta nên có đạo đức nghề nghiệp cơ bản. Đối với hành vi của Đới Nhị, Bá tước không trách ông ta, bởi vì ông ta đã ở trong quân đội mười hai năm và đã trả giá rất nhiều cho gia tộc. Bá tước không muốn con trai mình khó xử, vì vậy Bá tước yêu cầu tôi sau đám tang đến nói chuyện với Đới Nhị. Để tôi thuyết phục Đới Nhị giao tài sản của mình cho một quỹ ủy thác quản lý sau khi trả hết nợ "

Lương Tập trầm ngâm:" Vụ án này đã thay đổi quan điểm của tôi về các quý tộc. Mặc dù các quý tộc thực chất xem thường dân thường, nhưng họ đều được giáo dục tốt "

Quản gia mỉm cười trả lời:" Quý tộc có thể kiêu ngạo, quý tộc có thể tự phụ, có quý tộc thậm chí sẽ làm một số chuyện hoang đường. Nhưng quý tộc cũng là nhóm người tử tế nhất, bọn họ sẽ không và không thể làm hoen ố hình tượng của mình. Vì lý do này, họ đối xử rất nghiêm khắc với con cái của họ. Bởi vì con cái họ sẽ là đại diện sự cao quý và thể diện của gia tộc trong tương lai. Như cậu đã nói, họ có thể coi thường cậu, nhưng họ sẽ không thiếu lịch sự cơ bản khi tiếp xúc với cậu "

Lương Tập lấy di chúc và đứng dậy, đưa tay:" Rất vui được trò chuyện với ông "

Quản gia bắt tay với Lương Tập:" Tôi cũng rất vui được gặp một thám tử rất thú vị. "

Lương Tập đi về phía cửa, nghiêng người chào quản gia:" Tạm biệt "

Quản gia đưa anh tới cửa, rồi đứng ở cửa nói:" Chúc cậu ngủ ngon "

* * *

Hai giờ sáng, Lương Tập gõ cửa phòng luật sư Cook, luật sư Cook ra mở cửa với bộ đồ ngủ. Lương Tập đưa di chúc ra rồi nói:" Việc của tôi đã xong, tôi xin phép được rời đi "

Sau khi Cook nhận bản di chúc, ông đã kiểm tra con dấu và xác nhận rằng đó là di chúc thật. Vốn là muốn hỏi làm sao có được, nghe Lương Tập sắp đi, liền hỏi:" Bây giờ ư? "

Lương Tập trả lời:" Nói không chừng sáng mai tôi còn phải boa cho người phục vụ "Câu nói mang nghĩa ám chỉ rõ ràng.

Luật sư Cook nghĩ rằng Lương Tập đang nói đùa, John có thân phận gì mà còn quan tâm đến tiền boa. Luật sư Cook nhìn di chúc hỏi," Cậu đã tìm thấy nó ở đâu? "

Quả nhiên, thật vô tình, đến hai mươi đồng cũng không cho. Lương Tập trả lời:" Sau khi ông đọc di chúc, tôi nghĩ ông biết mình nên làm gì. Chúc ngủ ngon, tạm biệt."Còn việc tìm di chúc ở đâu và như thế nào, tại sao tôi phải nói cho ông biết? Lãng phí nước bọt.