Chương 20: WolfgangTiếng súng của tên lính canh cao lớn trước khi chết truyền đến từ xa, đến nỗi hai lính canh gần đó cũng chú ý, đúng lúc thấy Tiểu Hoàng gϊếŧ người một cách thô bạo.
"Cái đéo gì vậy, đó là một con chó?"
Đó là hành động nhanh nhẹn, tấn công chính xác, ngay cả một vua sói hoang dã, không thể đạt được!
Phổ thông chó Tang thi tới so sánh, trực tiếp tựa như sủng vật chó dịu dàng ngoan ngoãn!
Thật kỳ lạ và khủng khϊếp!
Sau một cú sốc ngắn, một lính canh mặc áo khoác xanh ngay lập tức giơ súng bắn, linh cảm rằng mình sẽ chết nếu để con chó to lớn này lao tới!
Oanh, oanh!
Tiếng súng vang lên.
Nhưng ngà ngã xuống lại là tên lính canh mặc áo xanh.
Trong bốt điện thoại ở phía xa, Trác Phàm từ lâu đã sử dụng EM957 để nhắm mục tiêu hai lính canh ở khoảng cách xa.
Sau một phát bắn, động tác của Trác Phàm không có chút nào dừng lại, hắn trực tiếp dịch họng súng 90 độ, lại bóp cò.
Viên đạn và đầu của lính gác thứ tư vừa vặn trên một đường thẳng.
Não của hắn ta bắn tung tóe, và trước khi chết, lính canh thứ tư vẫn mở to mắt, với vẻ mặt bỡ ngỡ.
Trác Phàm cất súng, lập tức từ bốt điện thoại chạy về phía chiếc Peterbilt 389 với tốc độ cao.
Ngoài ra còn có ba lính canh ở phía sau siêu thị Wal-Mart, sau khi nghe thấy tiếng súng, phải mất ít nhất 30 giây để vượt qua.
Với tốc độ của anh, 30 giây đã ngồi trong xe tải nặng.
Lightning vốn dĩ đang đứng trên nóc buồng điện thoại nhìn thấy chủ nhân mình cử động, liền vung vẩy nhảy lên vai Trác Phàm, đôi mắt to cũng giúp chủ nhân mình chú ý đến tình trạng sau lưng của hắn.
Tiểu Hoàng cũng đã chạy vào bên trong bãi đậu xe để gặp chủ nhân, khi đi ngang qua hàng rào thép gai, nó dùng hai bàn chân trước của nó nắm lấy hàng rào và ngay lập tức xé một cái lỗ có thể cho một người đi qua, để Trác Phàm không cần chờ đợi mà chạy thẳng qua hàng rào thép gai.
Trong bãi đậu xe, một người đàn ông tóc đen chạy loạn với một con mèo đen trên vai và một con chó lớn màu vàng bên cạnh.
Cảnh tượng này tình cờ lọt vào mắt một "Tiểu la lỵ" (loli đó) tóc vàng trên tầng hai của Siêu thị Wal-Mart.
Nàng kéo tay áo người phụ nữ lạnh lùng bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Chị ơi, nhìn xem, ngoài cửa sổ có một đại ca ca đang dắt chó với mèo."
Giọng nói vừa rơi xuống liền là một viên đạn xuyên qua kế bên mặt hai người. Viên đạn va vào một chai Cocacola trên kệ phía sau, và với một tiếng nổ.
Helena xạm mặt lại, vỗ vỗ mái tóc vàng trên đầu trên đầu của tiểu la lỵ, Gằn giọng nói: "Jinna, mau trốn đi, đừng làm phiền chị đánh nhau."
"Chị, là thật!" Tiểu la lỵ tức giận nhấn mạnh.
Helena buộc tóc đuôi ngựa, cầm một khẩu súng trường hạng nhẹ và duy trì tư thế quỳ gối nhắm bắn. Tài thiện xạ của nàng cực kỳ chính xác, và ít nhất ba thành viên của Câu lạc bộ săn gấu đã chết dưới họng súng của nàng.
Quỷ thần xui khiến, đang cùng Câu lạc bộ săn gấu sẽ kịch liệt giao chiến Helena thật hướng ngoài cửa sổ liếc mắt nhìn, sau đó khϊếp sợ mở to hai mắt nhìn.
Những gì Jinna nói hóa ra là sự thật!
Thực sự có một người đàn ông dắt chó đi dạo với một con mèo trên lưng!
Chính xác mà nói, người đàn ông sẽ lấy được Peterbilt 389 của Yuri!
Helena nhanh chóng nhận ra rằng đây có thể là một cơ hội để đột phá vòng vây, và hét lên với phía bên kia: "Wolfgang, hãy đến xem! Ai đó muốn chộp lấy chiếc xe tải đó!"
Helena và Ginna ở trong Siêu thị Wal-Mart tầng 2 ở góc tây bắc của tòa nhà, ngoài hai người trong số họ, có hơn 20 thường dân bị mắc kẹt tại đây bởi những người của Câu lạc bộ săn gấu.
Những người này đều là những người sống sót sau khi ngày tận thế bùng nổ, cuối cùng họ cũng gϊếŧ được hết những Tang thi trong siêu thị này, tưởng có thể trốn an toàn một lúc nhưng không ngờ Câu lạc bộ săn gấu đã đột nhập.
Thành phần của những người sống sót này tương đối phức tạp, bao gồm những chiến binh phi thường như Wolfgang và Helena, cũng như những trí thức cấp giáo sư, nhà khoa học và nhà quản lý tổ chức.
Ban đầu bọn họ định thương lượng với Câu lạc bộ săn gấu, không ngờ không những bị tùy tiện từ chối mà còn bắt đi hai người thương lượng, nam nhân bị gϊếŧ còn nữ nhân bị bắt biến thành nô ɭệ để thảo mãn bọn chúng.
Trong suy nghĩ của tên trùm Yuri, trong những ngày cuối cùng, những kẻ không vâng lời là những kẻ vô dụng, hắn muốn bắt tất cả thường dân và sử dụng họ làm nô ɭệ cho chính mình.
Nhưng Yuri không ngờ Wolfgang lại có mặt trong nhóm này.
Dưới sự lãnh đạo của Wolfgang, những người sống sót này đã chiếm giữ góc tây bắc của tầng hai của siêu thị, tranh giành với Câu lạc bộ săn gấu trong hai ngày, và sẵn sàng xông ra bất cứ lúc nào.
Nhưng rõ ràng, Yuri đã dần mất kiên nhẫn và sẵn sàng loại bỏ chúng bằng bất cứ giá nào.
Wolfgang có mái tóc ngắn cá tính, khuôn mặt sắc sảo và đôi môi mỏng, và anh ấy trông giống như một người đàn ông có khí chất cương nghị. Lúc này, anh ta đang cầm súng lục bắn vào đám thợ săn gấu, nghe thấy lời Helena nói, tinh thần anh ta bỗng phấn chấn lên, "Cô nói cái gì?"
Với một cú lăn lộn mạnh mẽ, Wolfgang xuyên qua hai cái kệ qua làn mưa đạn, lao tới cửa sổ nơi Helena đang ở, nhìn xuống và thực sự nhìn thấy Trác Phàm, người đã ở rất gần chiếc Peterbilt 389.
"Anh chàng này là ai?" Mắt Wolfgang mở to.
Tình huống trước mắt thực sự rất kỳ quái!
Trong ngày tận thế hiểm nghèo này, có ngươi lại cùng một con mèo và một con chó để cướp một chiếc xe tải hạng nặng! Như vậy là thế nào?
Cùng lúc đó, Ivan, hắn đang chỉ đạo anh em của mình bắn tới, cũng đang cầm bộ đàm, với vẻ mặt kinh ngạc, "Cái gì! Bốn người đã bị gϊếŧ? Và thằng nhóc đó định cướp lấy xe tải của ông chủ?"
Peterbilt 389 thế nhưng là đứa con của ông chủ, nếu bị mất, thì ông chủ Yuri, chắc chắn sẽ lột sạch da của họ.
"Đi với ta, những người còn lại ở lại đây!" Trước khi chớp mắt, Ivan đã có lựa chọn, thuận tay chạy xuống lầu một.
Đừng bao giờ để nó ăn cắp chiếc xe tải đó!
Ở tận thế, một chiếc xe như vậy thực sự quá quan trọng.
Nguyên bản có hơn mười tên săn gấu người đang vây quanh góc Tây Bắc đánh, Ivan lập tức mang đi năm sáu cái, Wolfgang đám người áp lực lập tức chợt nhẹ đi.
Anh nhận ra rằng đây là cơ hội tốt để bứt phá!
"Ivan đã đưa không ít người đi, và có vẻ như hắn ta sẽ ngăn cản chàng trai ở bên ngoài!" Wolfgang ra hiệu cho mọi người lại gần, "Tôi quyết định, nhân cơ hội này lao ra ngoài, các người nghĩ sao?"
"Bây giờ lao ra ngoài sao?" Helena là người có uy tín thứ hai trong số những người sống sót này. "Cho dù Ivan có lấy nhiều người trong số họ, thì sẽ có ít nhất mười người đang canh gác bên ngoài. Nếu chúng ta đột phá, chúng ta chắc chắn sẽ chết."
"Đúng thế." người đàn ông trung niên với mái tóc lốm đốm và cũng đứng dậy nói, "Wolfgang, chúng tôi không có các khả năng của các người, khó khăn như vậy, chúng ta rất có khả năng bị đạn lạc bắn chết."
Còn lại những người sống sót, có mấy người nguyện ý đi theo Wolfgang liều một phen, nhưng càng nhiều người vẫn là không nguyện ý mạo hiểm.
Dù sao ở chỗ này, có Wolfgang, Helena đám người ngăn tại phía trước, tựa hồ cũng không có trực tiếp nguy hiểm tính mạng.
Wolfgang lông mày nhíu lại, có chút nổi giận, "Ở chỗ này tiếp tục chờ đợi chỉ là chờ chết mà thôi, trước mắt cơ hội ngàn năm một thuở, bỏ qua, chúng ta đều muốn bị vây chết ở chỗ này. Mặc kệ các ngươi có đi hay không, ta là nhất định phải lao ra!"
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người nhất thời sắc mặt kịch biến. Một người nữ nhân trung niên mặc trên người là bộ đồ hàng hiệu, "Ngươi tại sao có thể như thế! Vứt bỏ chúng ta mặc kệ, ngươi đây là phạm tội!"
Wolfgang nhìn lạnh và nhìn chằm chằm vào người phụ nữ, "Nếu cô không có tôi, có lẽ cô đã bị những tên Nga đó biến thành đồ chơi cho chúng rồi!"
Bị Wolfgang ánh mắt lạnh lùng một nhìn chăm chú, nữ nhân kia còn lại lời nói lập tức bị nghẹn trở về trong cổ họng.
Với vết xe đổ của người phụ nữ này, những kẻ khác muốn nói điều gì cũng nghĩ đến và tạm thời tất cả im lặng.
Edit: Từ nay mình sẽ gọi những nhân vật nữ trong lời thoại ngôi thứ 3 sẽ thành từ "nàng" vì trong bản dịch nó như vậy