Chương 4

3 tiếng gõ cửa. Không có sự phản hồi. Lại tiếng gõ nữa. Lại không phản hồi.

Tôi cảm thấy như anh ấy không có ở đó nhưng đồng thời cũng nghe thấy được những chuyển động nhỏ bên trong phòng.

"Chủ nhân, tôi vào được không?" Tôi hỏi. Hôm qua anh ấy đã cho tôi vào bằng cách trả lời. Lần này thì anh ấy không làm và tôi cảm thấy rất bối rối.

Mặc dù sợ hãi, tôi vẫn đi vào. Tôi từ từ xoay tay nắm cửa sang trái và thận trọng mở cửa.

"Chủ nhân, xin lỗi vì đã làm gián đoạn nhưng..."

Tôi đứng hình trong 10 giây. Tôi đã bị sốc vì những gì tôi vừa chứng kiến.

"Chủ..chủ nhân?" Tôi lắp bắp.

"Cậu có cần gì không?" Anh đáp cùng lúcbcởi bỏ chiếc khăn tắm trên người.

Anh ấy vừa đi ra từ phòng tắm, tôi có thể nhìn thấy được cơ thể ướŧ áŧ và mượt mà đó.

"Ahhh!" Tôi đã hét lên trong lúc đó. Tôi đã cố che mắt tôi và nhìn sang hướng khác. "Chủ nhân .. anh đang khỏa thân..."

"Cậu có cần gì không!?" Anh ta hét lên. "Nếu không thì mau ra ngoài!"

Tôi đã rất có chút ngạc nhiên vì ngày hôm qua anh ấy đã đối xử với tôi rất tốt nhưng hôm nay...

"Tôi ... Tôi đã tự hỏi tại sao hôm qua anh lại bỏ đi.." Tôi nhẹ giọng nói, mắt nhìn về hướng khác.

"Cậu quan tâm làm gì... Cậu là ba của tôi à?" Anh nghiêm giọng hỏi. Tôi có thể cảm nhận rằng anh ấy đã đi về phía tôi một cách chậm rãi khi tôi cảm thấy có một ánh mắt đằng sau...

"k...không! Có phải là anh đã quá vội vàng rồi không, tôi nghĩ.."

Vincenzo nắm lấy lưng tôi và kéo tôi về phía anh ta trong khi tôi đang vẫn nhìn về chỗ khác.

"AHH ~" Tôi rêи ɾỉ. "Cậu vừa mới rên cái gì đó~!" Anh ấy đang ôm tôi từ sau lưng tôi. "Tôi có công việc cần phải xử lý.. đó là lý do tại sao tôi rời đi. " Anh ta trả lời.

Tôi cảm thấy cái ấy to lớn của anh ấy đang cọ xát vào mông tôi. " Cảm giác thật tuyệt .. ”Tôi lầm bầm.

Tiếp theo tôi cảm thấy cái ấy của Vincenzo đi vào bên trong mông tôi liên tục. "Ahhh ~ d-daddy!" Tôi vô tình rên lên.

Ông chủ cười khúc khích và nhìn tôi nói: "Cậu thật là dễ thương .. "Khi nói vậy, Vincenzo đã kéo quần của tôi xuống

và bắt đầu cảm nhận nơi đấy của tôi.

"D~daddy nhanh lên!" Tôi hét lên.

Nó đang trở nên dữ dội hơn. Anh ấy ngày càng nhanh hơn. Và không dừng lại làm cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun khắp mọi nơi

Tuy nhiên đó không phải là tất cả. Tôi đạt đến kɧoáı ©ảʍ cực độ khiến cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ được phun ra, khoảng cách đủ để khiến cho chúng có thể dính trên cửa.

Một trong những đồng nghiệp của tôi bước vào và chứng kiến chúng tôi điều thái quá nhất là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi phun lên cô ấy,

cũng như kɧoáı ©ảʍ của tôi đã được giải quyết.

"AHHHHHH!" Cô ấy hét lên. "CÁI QUÁI GÌ VẬY! NÓ THẬT SỰ RẤT KINH TỞM!" Cô ấy hét lên, làm rơi tập tài liệu của mình xuống sàn và ngay bắt đầu cảm thấy ghê tởm.

*Omg .. tôi phải làm gì đây? * Tôi tự nhủ.

"GÕ CỬA!" Vincenzo hét lên, và đóng cửa

vào trong khi cô ấy vẫn còn nôn.

Cả hai chúng tôi đều mặc lại quần và tiếp tục làm việc. Sau đó tôi đã làm sạch cánh cửa vì nó vô cùng khó chịu khi thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên

cửa. Tôi cảm thấy rất tệ cho người phụ nữ nhưng tôi không thể làm được bất cứ điều gì hữu ích hơn.

"Xin lỗi về điều đó .." Tôi xin lỗi vì tôi không cố ý phun nó vào cô.

"Hoàn toàn ổn!" Anh ấy vừa huýt sáo vừa đánh máy.