Chương 11

Một tháng nữa đã trôi qua. Tôi vẫn đang hẹn hò với người bạn gái dễ thương của mình, người mà tôi rất yêu. Vincenzo đã không gọi cho tôi kể từ cuộc gọi đầu tiên với anh ấy khi tôi đổi số. Tôi đã lo lắng về điều đó vì sau lần đó chúng tôi không nói chuyện với nhau.

Vincenzo"s pov:

Cuối cùng cũng đến lúc. Đã đến lúc nói chuyện với cậu ấy. Tôi hy vọng cậu ấy không bận rộn với bạn gái của anh ấy. Tôi không thích cô ấy. Hoặc có lẽ tôi chỉ đang ghen tị ...

Tôi đã gõ cửa hai lần và trước khi tôi có thể gõ thêm một lần nữa, cánh cửa đã mở ra và đó là một người phụ nữ rất xinh đẹp.

"Tôi có thể giúp gì cho bạn?" Cô gái với vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

"Tôi đang tìm Carlos. Cô thấy đấy tôi là bạn của cậu ấy." Tôi trả lời với một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt mong cô ấy có thể cho tôi vào.

"Carlos! Bạn của anh đang ở cửa!" Cô hét lớn. "Anh ấy sẽ ra trong một phút, anh ấy đang tắm." Cô ấy đáp lại với một nụ cười trong khi đi vào bếp.

"Vào trong đi thiếu gia!" Cô ấy nói lớn trong khi vẫn bước đi.

"Tôi rất cảm ơn!" Tôi cũng mỉm cười đáp lại.

*Trong nhà tắm? Điều này có nghĩa là cậu ấy sẽ khỏa thân ra ngoài ...* Tôi nghĩ trong khi nhếch mép cười và cũng đi về phía phòng khách chờ đợi sự xuất hiện của cậu ấy.

Đã 5 phút trôi qua rồi mà cậu ấy vẫn chưa ra ngoài. Khi tôi nói vậy, tôi bỗng nghe thấy tiếng bước chân của cậu ấy từ cầu thang trong khi hát đang ngân nga một giai điệu gì đó.

"Cái gì..." Anh ấy hét lên trong khi đôi mắt mở to kinh ngạc trước sự xuất hiện của tôi. "Anh làm sao lại ở trong nhà của tôi?" Cậu ta một lần nữa hét lên.

"Carlos, đừng ra vẻ ác ý như vậy với bạn của cậu chứ!" Tôi nói to với Carlos.

"Anh đang làm gì ở đây vậy?!" Cậu ấy khẽ nói trong khi tôi ngồi đang ngồi với một chân đặt trên chân kia như một ông chủ và nằm dài trên ghế chiếc ghế sofa êm ái.

"Tôi ở đây để nói chuyện với cậu." Tôi nhếch mép cười nói, trong khi ngồi đó và tận hưởng cảnh tượng mà tôi nhìn thấy ngay trước mắt.

Cơ thể nhỏ bé mềm mượt ướŧ áŧ của cậu ấy đang ở trước mặt tôi. Tôi có thể ngắm nhìn vẻ đẹp của cậu ấy cả ngày. Tất cả những gì cậu ấy đang mặc là chiếc khăn tắm che đi nơi đó của mình và nắm chặt nó với hy vọng nó không bị rơi ra.

"Đến đây." Tôi nói và ra hiệu cho cậu ta đến gần tôi hơn với. "Tôi sẽ không làm gì cậu." Tôi tuyên bố, liếʍ và cắn môi từ từ.

"Anh đang làm cái quái gì vậy, mẹ tôi đang ở đây!". Cậu ta nhanh chóng hét lên.

Carlos dần dần bắt đầu đi về phía tôi với vẻ mặt sợ hãi. Cậu ta trông như thể đã nhìn thấy một con quái vật qua nét mặt của tôi.

"Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm tổn thương cậu..." Tôi đảm bảo với cậu ấy trong khi cậu ấy ngồi bên cạnh tôi và vẫn còn kinh hãi về tôi, tôi liền lấy tay mình vòng quanh người cậu ta.

"Bỏ cái tay của anh ra, mau lên..." Carlos đẩy tay tôi ra, tránh né và nắm lấy cánh tay tôi của cậu ấy trong giận dữ.

Tôi tựa vào cằm cậu ấy và lấy tay nâng cằm đối mặt với tôi. Tôi dần dần nghiêng người sau nó nhẹ nhàng cho cậu ấy một nụ hôn.

Chúng tôi hôn và hôn nhau cho đến khi tôi kết thúc nụ hôn trên môi của cậu ta. Sau một giây suy nghĩ, cậu ta sau đó tát tôi, trong khi tôi vẫn còn ngắm nhìn cậu ta.

"Anh là b*tch à! Anh nghĩ anh đang làm gì vậy? Tôi đã có bạn gái và anh đã biết điều đó .." Cậu ta nói trong sự tức giận và ngồi xuống ngay lập tức.

Tôi thất vọng, tôi từ từ rời khỏi người cậu ta và ngồi xuống yên bên cạnh. Toàn bộ tâm trạng thay đổi.

"Tại sao anh lại ra vẻ mặt hờn dỗi, anh đã biết tôi đã có bạn gái nhưng sao anh vẫn làm vậy." Cậu ấy nói và nhìn thẳng vào mắt tôi như thể muốn xé xác tôi ra.

"Cậu không cảm thấy nhớ tôi sao?" Tôi đã trả lời, nhìn xuống và giọng nói của tôi trầm hơn.

"Nhớ..nhớ bị lạm dụng bởi anh sao, không, không làm gì có." Cậu ta cười khẩy.

"Tôi xin lỗi, đó chỉ là trước kia. Nhưng bây giờ tôi đã khác, tôi hứa sẽ không tái phạm nữa." Tôi khẳng định trong khi nắm lấy đôi tay trong sáng của cậu ấy và vẫn còn hờn dỗi.

"Tôi đã có một người mà tôi yêu ngay bây giờ, tôi không muốn làm tan nát trái tim cô ấy chỉ để được ở bên anh." Carlos đáp, mạnh mẽ buông tay tôi ra.

"Tôi biết rằng tôi có thể đối xử với cậu tốt hơn cô ấy có thể làm. Và bất kỳ chàng trai nào như cậu cũng xứng đáng có một quý ông. Vì vậy, hãy nói cho tôi biết lý do tại sao chúng ta lại lãng phí thời gian trong khi cả hai nên ở bên cạnh nhau. Tôi biết tôi có thể đối xử với cậu tốt hơn, tốt hơn cô ấy có thể!" Tôi trả lời trong khi nước mắt chảy ra.

"Vincenzo-"

Chuông cửa vang lên. Ai đó đã ở cửa và sợ hãi như tôi ngay bây giờ.

"Đó phải là bạn gái của tôi." Cậu ấy nói, mỉm cười và hạnh phúc khi đang đi về phía cánh cửa để chuẩn bị mở nó.

"Baby!" Anh hạnh phúc hét lên trong khi ôm chặt và hôn lên môi cô.

"Ai đó?" Cô hỏi trong khi bước vào trong.

"Anh chàng nói chuyện điện thoại lần trước, đừng để ý đến anh ta, dù sao thì anh ta cũng sắp đi rồi. Vậy thì, chúng ta có thể âu yếm và xem phim bao lâu tùy ý!" Anh phấn khởi nói.

Tôi đã rất buồn. Tôi không nghĩ cậu ấy sẽ từ chối tôi. Tôi đã chắc chắn rằng cậu ấy sẽ quay lại với tôi. Tôi không biết phải làm gì khác để đưa thiên thần bé nhỏ của mình trở về.

"Tôi..tôi sẽ đi..." Tôi nói, cố kìm nước mắt, đi về phía cửa trước. Nó gần như thể họ đang nhìn tôi bước ra khỏi cuộc sống của họ.

Tôi nghĩ rằng tôi phải học cách chấp nhận mối quan hệ của cậu ấy với bạn gái và chỉ nên để tâm đến công việc của mình...