Chương 12: Chương 12: Trong Đồng Thoại Đều Là Gạt Người

CHƯƠNG 12: TRONG ĐỒNG THOẠI ĐỀU LÀ GẠT NGƯỜI

Editor: Luna Huang

Mạnh Thanh Hoan nghĩ bản thân thật đúng là có tinh thần dâng hiến, cùng yêu nghiệt này quen biết chưa tới một ngày, nàng cũng đã lần thứ hai tự dâng nụ hôn của mình.

Trong đồng thoại đều là vương tử hôn tỉnh công chúa, vì sao nàng ở đây thì ngược lại?

Ai, quả nhiên trong đồng thoại đều là gạt người!

Nàng chính suy nghĩ miên man, đột nhiên một đôi bàn tay to hữu lực ôm chặt lấy nàng, Mạnh Thanh Hoan mở mắt, thấy đáy mắt của Dạ Quân Ly nhộn nhạo một mảnh ánh sáng nhạt.

Mà lúc này môi của nàng còn che ở trên môi của hắn, nàng nháy mắt một cái, lúc này mới nghĩ phải ly khai, nào ngờ Dạ Quân Ly lại đột nhiên xoay người đặt nàng ở dưới thân.

Khí tức hai bên gần, bốn mắt nhìn nhau, lòng của Mạnh Thanh Hoan nhảy hỗn loạn, mắt nhìn chằm chằm vào nam nhân yêu nghiệt kia.

Cùng lần trước một dạng, Dạ Quân Ly không có gì động tác vượt phép tắc, hắn coi như trên người nàng hút chút gì.

Mạnh Thanh Hoan vô pháp nhúc nhích chỉ có thể lẳng lặng nhìn hắn.

Một lát sau, hô hấp của Dạ Quân Ly thông thuận rất nhiều, hắn có chút bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: “Xem ra sau này bổn vương là không thể ly khai ngươi, ngươi ở bên cạnh ta đã cảm thấy hô hấp khoan khoái, cảm giác mình còn là một người sống, một khi ly khai ngươi hoặc là thân thể bị hao tổn, ta liền như không có linh hồn vô pháp tự do hành động.”

Mạnh Thanh Hoan nghe sửng sốt một chút, nàng không biết tại sao phải như vậy, nhưng lúc này nàng quan tâm hơn là chuyện mới vừa rồi thái y bắt mạch cho hắn.

Nàng thấy Dạ Quân Ly còn vẫn duy trì động tác mập mờ, không khỏi cau mày ho nhẹ một tiếng, đưa tay đẩy hắn ra.

Mạnh Thanh Hoan ngồi dậy, quét Dạ Quân Ly một mắt tức giận hỏi: “Ban nãy là chuyện gì xảy ra? Không có khả năng thái y hoàng thượng mang tới đều là người của ngươi chứ?”

Mâu quang của Dạ Quân Ly lạnh vài phần trầm giọng nói: “Thời gian ở địa cung ta biết bản thân không có mạch đập nhịp tim, liền âm thầm cho người thỉnh Trường Lan trở về, hắn là dược thánh đồ, không chỉ có y thuật cao minh tinh thông hơn chính là các loại kỳ phương.”

“Hắn có một loại kỳ dược cải biến mạch đập, thuốc này đa số dùng để mông tế địch nhân, cho dù người chết ăn vào cũng sẽ có nhịp tim mạch đập. Dù cho đại phu cao minh cở nào cũng tham không ra mánh khóe. Chỉ bất quá thuốc này cực kỳ thương thân, hơn nữa dược hiệu cũng chỉ có một canh giờ!”

Vọng Thư Uyển.com

“Thì ra là thế, hoàn hảo ngươi nghĩ chu đáo, nếu không ngày hôm nay khẳng định vô pháp xong việc. Đúng rồi, ngươi chết mấy ngày?” Mạnh Thanh Hoan tò mò hỏi hắn.

“Bảy ngày.” Dạ Quân Ly liếc nàng một mắt, đột nhiên khinh cười ra tiếng hỏi: “Ngươi có phải cũng hiểu được phụ hoàng sắc lập thái tử quá đột nhiên hay không? Là lúc thi cốt của ta còn chưa lạnh, hắn không kịp chờ đợi sắc lập thái tử rồi!”

Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu nhìn nụ cười thản nhiên trên mặt Dạ Quân Ly, đáy lòng nàng có chút nặng nề, kỳ thực mới vừa rồi nàng cũng đã có hoài nghi.

Một phụ thân yêu hài tử của bản thân phương thức tốt nhất chắc là bảo hộ, mà không phải để hắn trở thành mục tiêu của mọi người, để hắn sống ở chung quanh tử thần.

Dạ Đình Giang, người này tuyệt không đơn giản.

“Sinh tại đế vương gia, nơi đó có chân tình gì đáng nói? Vương gia tâm tư nhạy cảm, sao lại không biết? Lúc này chuyện trọng yếu nhất là như thế nào cứu ngươi? Còn có tra ra nguyên nhân Long Đằng quân huỷ diệt đích thực cùng với việc Huyền linh ta có thể thấy.”

Mạnh Thanh Hoan xoa xoa đầu của mình, lại nói: “Còn có Vương gia ngươi tốt nhất ngươi tốt nhất tra một chút ta chết có phải có ẩn tình gì hay không? Còn có đầu này của ta, mất đi ký ức, có cái gì cừu gia không, đều phải tra rõ! Đúng rồi, ta tên gọi là gì? Ta còn có thân nhân gì a?”

Mạnh Thanh Hoan liên tiếp hỏi rất nhiều vấn đề, một đôi mắt trong suốt linh động nhìn Dạ Quân Ly.

Giữa môi của Dạ Quân Ly hơi kéo, ánh mắt hẹp dài hiện lên gợn sóng hơi có thâm ý đánh giá Mạnh Thanh Hoan.