Chương 1: CHẾT TIỆT, CÓ QUÁI VẬT

Kéo dài mấy dặm bên trong An Sơn sơn mạch.

Thân ảnh nhỏ bé yếu ớt lăn lộn từng vòng từ trên sườn núi xuống, xông xuống đường cái bao quanh chân núi, như không muốn sống mà chạy xuống núi, phảng phất như phía sau lưng có đồ vật gì đó rất kinh khủng đang đuổi theo nàng.

Dưới ánh trăng, lờ mờ có thể thấy được là một cô gái nhỏ bộ dáng thanh tú.

Sau một lát,

Âm thanh sột xoạt huyên náo

Quái vật khổng lồ cỡ toà nhà hai tầng từ trên sườn núi đáp xuống, sau đó trên đường lộ Bàn Sơn mà đi tới đi lui kiểm tra, hai tròng mắt như chuông đồng sáng lóng lánh gắn trên cái đầu xấu xí cực kì, nhìn thấy nữ nhân đang một mực chạy trối chết, liền một mạch mà vẫy đuôi rắn đuổi theo.

Đế Cửu Diên đang khóc cạn một dòng sông ở trong lòng.

Vừa mới mở mắt đã gặp phải tràng diện kí©h thí©ɧ như vậy, ngay cả phản ứng cũng chưa kịp, cứ chạy thoát thân giữ lấy mạng nhỏ trước đã!

Chủ nhân cái thân thể này là nghĩ không thông đến như thế nào, lại muốn trong đêm khuya khoắt chạy đến nơi rừng sâu núi thẳm như thế này chứ?

Hơn nữa ctrong nơi rừng sâu núi thẳm như thế này, vẫn còn có loại cự mãng biến dị này tồn tại, thực sự là quá kí©h thí©ɧ quá dã mang rồi!

Đế Cửu Diên chạy thở hồng hộc, trong cổ họng tràn ngập mùi máu tươi.

Nhưng sau lưng vang động loại âm thanh ‘xột xoạt’ do da rắn ma sát mặt đất xi măng, mà tiếng động lại càng ngày càng gần –

Giữa không trung, như là có một đoàn sương mù dường như luôn tồn tại di theo sát sau Đế Cửu Diên.

“Cửu Diên, Cửu Diên, chạy nhanh lên chút nữa! Sắp bị đuổi kịp rồi!”

Âm thanh rất ồn ào, Đế Cửu Diên rất bực bội.

“Con mẹ nó, ngươi bay đúng là nói chuyện không mỏi eo, ngươi tới chạy một cái thử xem.” Đế Cửu Diên quay đầu liếc mắt nhìn, chết tiệt, thật sự là sắp đuổi kịp!

Chỉ có thể cắn răng tiếp tục tăng tốc, chết cũng không thể chết trong miệng con quái vật có giá trị thấp như vậy được!

Quá xấu, có được không!

Đột nhiên, Đế Cửu Diên cảm thấy trước mắt có tia sáng loé lên—

Là đèn pha xa của của xe hơi!

Lập tức cả người Đế Cửu Diên như điên cuồng, liều mạng chạy về phía trước ô tô mà vọt tới.

Hai cái đang đối ngược, nếu không phải phanh lại kịp thời, đơn giản là muốn lấy mạng người ta!

Cửa sổ xe mở ra.

Đế Cửu Diên bổ nhào qua, nửa người đều nhào vào trong xe rồi, vô cùng tự nhiên như quen thuộc mà chào hỏi người đang ông ngồi bên cửa sổ xe, “đại thúc, giang hồ cứu cấp, cho quá giân một đoạn đường thôi!”

Nam nhân trên ghế phụ lạnh nhạt liếc nhìn nàng một cái, nhìn cự mãng đang đến, trầm giọng ra lệnh: “lang đội phụ trách cánh trái, ưng đội phụ trách cánh phải, dùng súng thu hút sự chú ý của nó, sao đó dùng xăng thiêu chết nó.”

Âm thanh nam nhân vừa rơi xuống.

Mấy chiếc xe phía sau liền lập tức vượt lên qua hai bến—

Nhìn điệu bộ này, nghĩ hẳn là sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà Đế Cửu Diên còn bị kẹt trong cửa sổ xe đi.

Đi vào? Không tốt lắm, người ta còn không có đồng ý!

Lui ra ngoài? Càng không tốt, quỷ mới biết trong cái nơi rừng sâu núi thẳm này sẽ có hay không xuất hiện những vật khác đi!

Thế là Đế Cửu Diên tiếp tục vứt bỏ tiết tháo xa tám ngàn dặm mà chào hỏi: “hắc, đại thúc, ngươi thấy ta đây dù sao cũng là thiếu nữ yếu đuối, liền mang dùm ta một đoạn đường, chỉ cầm đem ta tới thành phố thôi!”

Long Viêm nhìn thẳng Đế Cửu Diên.

Nam nhân trước mặt gương mặt cương nghị tuấn lãng, mang theo khí tức huyết tinh được trui luyện từ trong quân doanh, góc cạnh rõ ràng sát khí đập vào mặt. Bởi liên tục mấy ngày không có nghỉ ngơi, đáy mắt một mảnh thâm quần, trên cằm râu cằm lộ ra nhìn rất mất tinh thần

Mặc dù là có chút râu ria---

Nhưng, cái này cũng không thể là lý do cho một đại nam nhân chỉ mới hai mươi bảy tuổi bị gọi là đại thúc đi!

Huống chi, yếu đuối?

Long Viêm ý vị không rõ cười lạnh một tiếng.

Ở một nơi hoang vắng như thế này, lúc gặp phải loại cự xà biến dị như thế, còn có thể vắt chân lên cổ chạy nhanh như vây, không chỉ không bị doạ đến sụp đổ, nữ nhân như vậy có thể có mặt mũi để tự xưng là yếu đuối?

Đế Cửu Diên cùng Long Viêm bốn mắt nhìn nhau, hắn không nói lời nào, cục diện cứ như vậy mà giằng co không có hồi kết...

Đột nhiên xe kịch liệt lắc lư một cái.

Hoá ra là con cự mãng kia lúc bị giội xăng lên đốt, nổi cơn điên, cái đuôi liều mạng giãy giụa trên phạm vi rộng, mang theo một tư thế cùng đồng quy vu tận.

Xe chính là bị cái đuôi của nó quét trúng.

Không có một chút phòng bị, Đế Cửu Diên bị ngã lộn nhào một cái, đầu hướng xuống liền cắm đầu vào trong xe.

Hơn nữa chết hơn nữa là, đầu cô lại bị ngã giữa hai chân của Long Viêm.

Chết tiệt!

Đây thực sự là....Quá con mẹ nó kí©h thí©ɧ rồi!

Khí tức hormone mãnh liệt chỉ thuộc về quân nhân nháy mắt hướng về mũi vọt tới, Đế Cửu Diên chỉ cảm thấy chóp mũi mình tiếp xúc với một đoàn mềm mại, cơ hồ trong nháy mắt liền bành trướng, vững như ngọc thạch.

Cái này thực sự là chịu thiệt quá lớn rồi!

Đế Cửu Diên sao có thể không biết là xảy ra chuyện gì, tuỳ tiện lấy tay chống đỡ cái gì, muốn thay đổi tư thế,

Long Viêm cắn răng thầm mắng một tiền “đáng chết!”

Bàn tay như kìm sắt đem bàn tay của nữ nhân đang để trên bụng dưới giữ chặt, để cô không nên loạn động, sau đó cắn răng phun ra hai chữ từ kẽ răng, “Đừng, động!”

Binh ca ca đang ngồi ở chỗ tài xế mắt đều sắp bị sáng mù luôn rồi!

Giả vờ bộ dáng hết sức chuyên chú nắm chặt tay lái, nhưng mà, xe cũng không có động đi---

Bằng không anh còn có thể thế nào?

Nhìn trò xiếc của thiếu tướng đại nhân hay sao?

Tay bị giữ lại, động tác của Đế Cửu Diên thực sự là quá bất tiện, tư thế ngã lộn nhào như thế này khiến cho máu huyến trong não nàng dâng lên, trong nháy mắt liền buông mấy cây lời thô tục: “trời ạ, mẹ nó, ngược lại là đem bản bảo bảo xách lên tới a!”

Binh ca ca lái xe:...

Ta đang giả vờ bộ dáng không nghe được gì cả.... Cái quỷ gì!

Trời ạ, quá tổn thọ! Thiếu tướng đại nhân bị người ta mắng.

Long Viêm thề, đời này hắn chưa từng bị hành hạ như vậy!

Để cô không nên động, cô vậy mà mở miệng nói chuyện!

Cái khí tức ấm áp kia lại phun ra tại nơi vốn đã nóng bỏng như là lửa, quả thực chính là muốn đem cả người hắn đốt cháy, có trời mới biết, hắn đã tốn hết khí lực lớn đến như thế nào mới không đem mãnh thú trong lòng ngực phóng ra ngoài!

Nắm lấy cổ áo của Đế Cửu Diên, đem người xoay lại.

Đẩy của xe ra, chuẩn bị ném người ra—

Đế Cửu Diên trong nháy mắt cảm thấy được ý đồ của hắn, dùng cả tay cả chân.

Hai cánh tay cuốn lấy cổ của Long Viêm, hai chân quấn chặt hông hắn, ghế phụ nho nhỏ, bởi vì hành động này mà mồ hôi dầm dề, giày vò ra chút không khí ám mụi.

Tư thế...

Tư thế mặt đối mặt...

Tư thế của cô y hệt như bánh quai chèo....

Binh ca ca lái xe nội tâm cơ hồ là sắp hỏng mất rồi, đột nhiên cảm thấy chính mình thật là dư thừa, hắn có nên đi xuống xe, nhường không gian lại cho hai người hay không?

“Đại ! Thúc ~” Đế Cửu Diên đem trọng âm đặt lên trên mấy chữ đó, âm cuối còn cố ý kéo dài, hai chữ cứ thế bị tiểu yêu này nói ra tràn đầy ý vị, “kích thước rất không tệ nha!”

Binh ca ca lái xe triệt để tử trận.

Long Viêm vốn dĩ đã bình ổn lại ngọn lửa trong ngực rồi, bởi vì cô nói mấy câu này, ẩn ẩn lại có xu thế ngẩn đầu.

Khuôn mặt trắng nõn lung lay trước mặt mình, đáy mắt còn cố ý khıêυ khí©h, thật đúng là yêu tinh cả gan làm loạn không biết sống chết mà!

Đại thúc?

A~

Long Viêm trong mắt đè nén lửa giận, đối đầu với ánh mắt dương dương đắc ý của Đế Cửu thiên, nhanh tay lẹ mắt chém một tay xuống gáy của cô.

Chết tiệt, hắn vậy mà còn ám chiêu!

Long Viêm như kỳ tích nhìn hiểu ý của Đế Cửu Thiên trước khi ngất trước mặt, trong ánh mắt phẫn nộ cùng muốn nói của cô. Cương nghị trên mặt hiển lộ ra một tia lanh lùng chế giễu, dám ở trước mặt hắn làm càn, liền phải chuẩn bị tinh thần thật tốt để trả giá!