Chương 15 : tình hình thực tế ( 2 )
Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ
Về nhà ngày đầu tiên, hai bố con đều vui vẻ, Lư Minh Tuấn cái gì cũng chưa nói, chỉ có ý vô tình nhắc bố, cậu ta ở ngoài một mình, làm cái gì cũng cần tiền, cho nên hi vọng mỗi tháng có thể cho cậu ta thêm tiền sinh hoạt. Nói bóng nói gió một chút thăm dò ý của bố mình.
Thằng đến buổi sáng ngày 7/8, bạn gái Lư Minh Tuấn gọi điện thoại tời hỏi cậu ta bao giờ trở về trường. Còn hỏi bao giờ có thể cho cô ta tiền mua quần áo. Quẫn bách cậu ta lập tức tìm Lư Huy Dương ngả bài.
Lư Minh Tuấn muốn 5000 tệ, hơn nữa 5000 tệ này không bao gồm phí sinh hoạt mỗi tháng. Yêu cầu vừa đưa ra lập tức chọc giận Lư Huy Dương. Sau đó lại biết cậu ta có bạn gái, đối phương lại là người ham hư vinh, Lư Huy Dương cật lực phản đối!
Lư Huy Dương bắt Lư Minh Tuấn lập tức chia tay cô gái kia. Lư Minh Tuấn lúc này như bị quỷ ám, dù bố hắn khuyên bảo thế nào cũng không nghe. Cả hai đều không nhương bộ, cãi vã một trận lớn.
Sau khi kịch liệt khắc khẩu, hai bố con chiến tranh lạnh đến hơn 1 giờ đồng hồ, mà một giờ này, chính là một giờ cuối cùng mà Lư Huy Dương được sống trên cõi đời này.
Trong một giờ này, Không lấy được tiền, Lư Minh Tuấn không cam lòng suy nghĩ rất nhiều biện pháp. Mà cuối cùng, cậu ta nhớ tới bố mình từng nói, mấy tháng gần đây ông bị mất ngủ nghiêm trọng, bác sĩ phải kê đơn an thần cho ông ấy, một y tưởng nảy lên.
Lư Minh Tuấn vào phòng ngủ, làm bộ muốn hòa giải. Vừa bước vào, cậu ta liền thấy bố mình vội vã cất cái gì đó vào ngăn kéo tủ ở đầu giường. Cậu ta đáy lòng khó chịu, không biết bố mình đang giấu diếm chuyện gì.
Cậu ta đi đến bên cạnh bố mình, ánh mắt nhìn lọ thuốc an thân trên tủ ở đầu giường. Ngoài miệng thì nói lời xin lỗi, nhưng trong lòng đang lên kế hoạch. Thừa dịp bốn cậu ta đi nhà bếp, liền trộm thuốc an thần, bỏ vào ly nước, chờ hòa tan say đó đưa cho Lư Huy Dương uống. Uống nước xong Lư Huy Dương mơ màng ngủ, không bao lâu liền ngã xuống sàn nhà. Lư Minh Tuấn cầm cái ly, chạy về phòng ngủ, tiện tay đặt ly nước lên bàn. Sau đó cậu ta kéo ngăn kéo ra lục lọi phát hiện ví tiền của bố mình hay dùng, mở ra, thấy bên trong rất nhiều tiền. Cậu ta cũng không đếm, cầm tiền nhanh chóng rời đi.
Nhưng không nghĩ tới, vừa đứng dậy, cậu ta thấy bố mình đứng không vững xuất hiện ở cửa phòng ngủ!
Lư Huy Dương suy yếu mở mắt, liền thấy rõ Lư Minh Tuấn đang làm cái gì. Thật không tin nổi, con trai ông giống như tên ăn trộm, muốn trộm tiền của ông!.
Lư Huy Dương rất tức giận, vọt vào, ra sức bắt lấy bả vai của Lư Minh Tuấn hét: “ Sao mày lại biến thành cái dạng này? Còn dám trộm tiền trong nhà. Mày hồi còn nhỏ thực ngoan ngoãn, mới đi học đại học được mấy hôm mà càng ngày càng trở nên sa đọa.
Lúc ấy Lư Minh Tuấn có chút chột dạ, nhưng vẫn gắt gao cằm chặt ví tiền trong tay.
Câu ta run rẩy nói hy vọng bố có thể tha thứ cho mình lần này, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai! Nhưng là cái loại trôm đồ này có lần thứ nhất ắt sẽ có lần tiếp theo.