Trình Tiểu Mễ có chút thất vọng rồi, vốn là nghĩ ra được xem phong cảnh ngoại tinh (*) một chút, nhưng giờ nhìn thấy hoàn cảnh nơi này thật là quá ác liệt mặc cho ai cũng thích không nổi. Đột nhiên có chút nhớ địa cầu, cũng không biết nó bây giờ thế nào rồi.
Cũng may là cô đang trốn trong túi của thống đốc đại nhân, không những gió thổi không qua mưa không xối tới mà còn rất thoải mái.
Loại xe thiết giáp này tốc độ cực nhanh, mới một hồi mà đã chạy được khá xa. Trình Tiểu Mễ đã thấy không rõ thành phố ở hướng nào luôn rồi, cô ló đầu ra nhìn hình ảnh biểu thị 3D, phát hiện phía trước hình như có thứ gì đó đang bốc khói, nơi đó hẳn là hiện trường tai nạn thì phải?
Sau đó cô giật giật lỗ tai, giống như truyền ra thanh âm kêu cứu. Được rồi, rõ ràng là ngôn ngữ tinh tế đáng lẽ nên nghe không hiểu mới đúng, khá vậy không biết sao cô lại nghe hiểu.
Cũng không biết thống đốc đại nhân làm thế nào, tóm lại ngón tay anh vừa động những sinh vật phát ra âm thanh đó liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Trình Tiểu Mễ lúc này mới cảm giác được mình đúng thật là đi tới thế giới ngoại tinh.
Bởi vì những thứ đó căn bản là không phải con người, hoặc là nói cũng không phải động vật. Bọn họ xác thật có chỗ giống với con người, ví dụ như về việc đi đứng thẳng, có ngũ quan.
Chẳng qua là cũng có chỗ khác nhau, chính là trên đầu có sừng sau lưng có đuôi. Nhưng có thể thấy được có người lớn còn có trẻ nhỏ, chẳng lẽ là toàn bộ tinh tế chỉ có người Già Nạp tinh giống với người địa cầu thôi sao?
“Thống đốc đại nhân, những người đó tính thế nào?”
“Tìm chiếc phi thuyền đưa bọn họ tới viện thu nhận tinh tế, chỗ này của tôi thật sự không phải trại tị nạn.”
“Vâng!”
Đang nói thì phía trước cũng không biết thế nào liền bay qua một thứ hình như là đạn đạo, ngay sau đó nổ tung ở chung quanh đám người kia, Trình Tiểu Mễ chỉ nhìn thấy rất nhiều máu me bay tứ tung, sau đó đuôi mèo của cô dựng thẳng lên. Thật là đáng sợ, chớp mắt thôi mà mất đi nhiều sinh mạng như vậy, rốt cuộc là ai làm?
Nhưng thống đốc đại nhân bên cạnh lại híp mắt, cười! Sau đó dùng âm thanh cực kỳ lãnh đạm nói: “Rất tốt, thật sự động thủ.”
Tiếp theo tiếng của Bắc Thần truyền đến: “Thống đốc đại nhân, cơ hội tới, chúng ta tiêu diệt bọn chúng chứ?”
“Cậu nói xem?”
Này còn phải nói sao, rất mau bọn họ liền động thủ, chiến hỏa thật là chạm vào là nổ ngay. Trình Tiểu Mễ chỉ nghe được các loại âm thanh ầm ầm như tiếng pháo, sau đó là giọng thống đốc đại nhân bình tĩnh chỉ huy, anh ngày thường rất khốc không nói lời nào, nhưng khi chiến tranh lại phát hiện anh dường như thay đổi thành một người khác.
Đặc biệt là lúc tham chiến, chỉ thấy anh đột nhiên vươn cánh tay, không khí chung quanh như biến đổi.
Trình Tiểu Mễ chính mắt thấy chiếc xe thiết giáp này đột nhiên biến thành một con cơ giáp, bởi vì bên trong có hỉnh ảnh phục chế 3D cho nên cô mới có thể thấy rõ.
Lại còn biến hình cơ à, sao giống Transformers vậy.
Do cảm nhận được chiến tranh tàn khốc nên cô giấu mình đi, rúc trong túi áo thống đốc đại nhân run bần bật.
Chẳng qua, hình như cô nghe được tiếng cười lớn của thống đốc đại nhân.
Cảm giác được chung quanh có một ít thứ bạo lực đáng sợ đang lưu động, mấy thứ này làm cô có chút không thoải mái.
Yên lặng mở to mắt nhìn lên thế nhưng phát hiện đôi mắt thống đốc đại nhân dường như phát ra ánh sáng, mà chung quanh anh như là có một ít tinh quang màu ngân bạch đang chuyển động.
Mấy thứ đó rất bén nhọn, rất có tính áp bách. Chúng nó dường như có thể khống chế được toàn bộ cơ giáp, căn bản là không cần thống đốc đại nhân động tay thao tác cơ giáp cũng có thể vận hành bình thường, đây là tinh thần hải trong truyền thuyết sao?
Vẫn luôn nghe bọn họ ở nói về tinh thần hải gì đó các thứ còn tưởng rằng là nhìn không thấy sờ không được, không nghĩ tới lại có thể nhìn được. Này thật là quá thần kỳ, hơn nữa thật xinh đẹp. Cô thế mà lại nhìn ngơ ngẩn, cảm giác như mình đang ở trong vũ trụ cùng với các vì sao.
Có điều là nhìn nhiều còn thu hoạch được cái khác, đó chính là phát giác ra được thống đốc đại nhân tuy rằng thoạt nhìn giống người cuồng chiến tranh, dường như chỉ là đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, nhưng tinh thần hải của anh cũng không dừng trước mặt mình.
Dường như là hoàn toàn vòng qua cô mà hành động, hay là thống đốc đại nhân không muốn làm tổn thương cô? Thật là một Sen tiêu chuẩn, Trình Tiểu Mễ nghĩ như vậy.
“Thống đốc đại nhân, đối phương yêu cầu kết nối.”
“Kết cái gì nối, gϊếŧ toàn bộ cho ta, một tên cũng không tha.”
“Nhưng bọn họ nói chỉ muốn bắt phản đồ trong nhóm dân này, cũng không muốn là địch với chúng ta.”
“Dám động thủ trên địa bàn của tôi thì chính là là địch của chúng ta, phản đồ gì đó liên quan gì tôi.”
“Vâng.”
Đối phương thế nhưng không chút do dự đáp ứng rồi, hơn nữa ngữ khí rõ ràng mang theo vài phần hưng phấn.
Đàn ông quả đúng là đàn ông, từ địa cầu đến tinh tế, bọn họ thật đúng là không ngừng được đam mê đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ. Cô tận mắt nhìn thấy Sen nhà mình thay đổi biểu cảm ôn hòa biểu hiện trước mặt mình, gần như điên cuồng nhảy lên nhảy xuống chém gϊếŧ cùng một số cũng là cơ giáp đặc biệt giống vậy.
Vẻ mặt anh cũng rất điên cuồng, nhưng không biết sao mà cô lại cảm thấy quá MAN. Đàn ông thì phải có dáng vẻ của đàn ông, anh như vậy thật sự quá hấp dẫn người khác.
Đang lúc nhìn tới ngu người, một bàn tay to lại vỗ vỗ cô một cái, đây là đang an ủi ư?
Ai da, Trình Tiểu Mễ cảm thấy thống đốc đại nhân thật là lực bạn trai cực mạnh, đáng tiếc mình chỉ là con mèo.
Thật ra vất vả lắm mới xuyên không như vậy một lần mà được là người thì tốt quá, vậy thì ít nhất có thể thân mật tiếp xúc với người đàn ông này một chút, mà lấy thân thể mèo tiếp xúc lại có lớp lông ngăn cách mất rồi. Thôi bỏ đi, người ta cũng là có người phu nhân rồi, chỉ là lâu vậy mà chưa từng thấy thôi.
Đang trong lúc chiến hỏa suy nghĩ tung bay thì thấy thống đốc đại nhân đột nhiên duỗi ra chân dài, lách cách đặt hai chiếc giày da lên cái bàn đối diện, sau đó lấy ra một điếu thuốc trong túi ……
Đúng, là một điếu thuốc, sau khi châm lửa hút một ngụm rồi nói: “Kết thúc.” Thoạt nhìn khá thoải mái.
Trình Tiểu Mễ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, không nghĩ tới bọn họ ước chừng chỉ dùng mười mấy phút đã kết thúc chiến đấu rồi.
Nghe ý tứ hình như là đối phương chạy thoát rồi, nhưng lại thiệt hại một nửa binh lực ở đây.
Sau khi kết thúc chiến đấu, không hiểu sao cô dường như cảm thấy Sen nhà mình có chút kích động, hoặc là nói tinh thần hải của anh còn chưa ổn định lắm, vẫn luôn trong tình huống dao động hết sức mãnh liệt. Không biết vì sao cô có thể cảm giác được, nhưng người khác tuy rằng vây quanh anh lại dường như có vẻ không chú ý điều này.
Không trong chốc lát những nhóm dân chạy nạn đó bị tụ lại cùng nhau, thống đốc đại nhân đã bước xuống xe thiết giáp, dùng đôi mắt màu ngân bạch quét một vòng nói: “Không kẻ nào có thể xâm phạm Già Nạp Tinh, muốn được Già Nạp Tinh che chở đầu tiên phải hiểu được lễ phép. Lẩn trốn trong nhóm dân chạy nạn thế này mà còn muốn lợi dụng Già Nạp Tinh tránh thoát Lang Nhân Tinh đuổi gϊếŧ. Ngươi có phải quá ngây thơ rồi không? Tốt nhất lập tức ra đây cho ta, nếu không thì…… chết.”
Anh từng bước một đi tới hướng nhóm dân chạy nạn gần như chỉ còn lại có bốn năm chục người sống sót, tính nguy hiểm mười phần.
Trình Tiểu Mễ vì tò mò không biết người ngoại tinh có dáng vẻ thế nào nên lặng lẽ mở nhẹ túi áo ra quan sát bọn họ, đột nhiên liền nhìn thấy một bóng dáng từ bên trong chạy ra. Tốc độ vô cùng nhanh, nếu không phải tầm nhìn của mèo rất mạnh căn bản không thể bắt được.
(*) Ngoại tinh : hành tinh khác