Đầu tiên tìm một bộ quần áo, còn may là ở đây có quần áo nhân viên, Trình Tiểu Mễ muốn qua tìm một bộ mặc vào.
Nhưng mà cơ thể nặng nề quá, cô có hơi đi không nổi.
Xiêu xiêu vẹo vẹo khó khăn đi tới tủ quần áo mới phát hiện không thấy đuôi và tai mình đâu, chẳng lẽ từ nay về sau mình sẽ biến thành người? Vậy thì tốt quá rồi, đến lúc đó có thể sống cùng với thống đốc đại nhân, còn có thể sinh cái con này kia nữa.
Con của thống đốc nhất định sẽ rất đẹp.
Khoác quần áo lên người, mới vừa thắt nút lại liền phát hiện thống đốc đại nhân có chút sai sai, vội đến bên cạnh anh xem xét thì phát giác xung quanh người nam nhân này đều tràn ngập năng lượng khác thường, đây hình như là tình huống sắp thăng cấp?
Cô cảm nhận được, năng lượng kia lâp tức sẽ kích phát tinh thần lực, loại lực lượng đáng sợ gần như hủy thiên diệt địa này thật sự khiến người knh hãi. Vốn dĩ muốn bộ quần còn không chưa kịp mặc vào, Trình Tiểu Mễ lại bị làm cho sợ tới mức lui ở một bên, này phải làm sao bây giờ, có thể nổ chết cô không vậy.
Trong không khí tràn đầy tiếng bạch bạch, nghe như có muôn vàn hoa lựa đang va chạm lẫn nhau, vô cùng kịch liệt.
Cô đang do dự không biết làm sao thì nghe bên ngoài có tiếng Lam nói: “Rống, mau ra đây, sức mạnh của người đàn ông này sắp bạo phát, cẩn thận bị thương.”
“……” Thế mà lại vẫn còn nghe hiểu động vật nói chuyện, nhưng cô có nên đi ra ngoài không?
Vừa định tới gần, nghĩ mình lần trước có thể dung hoà được thì lần này nhất định cũng có thể.
Nhưng không ngờ tinh thần lực của cô dường như hoàn toàn biến mất, căn bản là không có cách nào chạm được tinh thần lực của anh. Loại tình huống này chẳng phải là mình chết chắc rồi? Không được, phải chạy thôi, chạy lẹ.
Trình Tiểu Mễ bị tinh thần lực đè ép đến mức không thở nổi, mở cửa liền chạy ra ngoài, nhưng cô không biết lúc này thống đốc Reuel mở mắt, sau đó anh nhìn thấy được một cô gái, không có tai mèo, vậy không phải mèo con của anh?
Anh lại không tiết tháo mà xảy ra quan hệ với nữ thần khác, đây vốn là loại người mình căm hận nhất. Trong lòng hỗn loạn, tinh thần lực cũng càng ngày càng bất ổn, cuối cùng tràn ra khắp nơi.
Quả nhiên người có tiết tháo nhưng tinh thần lực không có, chỉ cần là nữ thần thích hợp thì nó liền vô cùng vui mừng sao.
“A……” Sau một tiếng rống to, tinh thần lực thống đốc Reuel tăng thẳng lên A bởi vì trên A đã không còn tiêu chuẩn gì khác, cho nên chỉ có thể dùng nó để thể hiện.
Anh từ trên giường đứng lên, dù đã san bằng nơi này, nhưng tinh thần lực cùng tinh thần hải đều vẫn vô cùng hưng phấn không có một chút giảm bớt. Quay đầu lại có chút không quá chân thật nhìn thoáng qua cái giường còn tồn tại ở đây mới phát hiện ở trên trừ đống hỗn độn còn có từng đóa hồng mai, trên mặt không khỏi lộ ra một chút đỏ ửng.
Nữ thần Già Nạp Tinh có tinh thần lực đè nén như đàn ông, chỉ cần năng lực tinh thần không thể khống chế được thì thông thường họ sẽ đổi bạn giường, thẳng đến tìm được người chân chính thuộc về mình mới thôi.
Nhưng mà nữ thần mới vừa rồi kia hình như còn…… Là một xử nữ.
Tình tiết xử nữ khiến thống đốc đại nhân cảm thấy mình càng tra, nhưng nói không thèm để ý là giả, dù sao cũng là người phụ nữ đầu tiên trong hiện thực của mình, ít nhất phải tìm được cô ấy đưa phần bồi thường. Ai bảo nữ thần của mình là mèo con cơ chứ, cũng không biết sao mà lúc đó tinh thần hải lại tiếp nhận cô ấy, hoặc có thể là do hao hết tinh thần lực nên mới xuất hiện ảo giác rồi cưỡng bức người ta, mà cho dù là loại tình huống nào anh cũng khó có thể chấp nhận được.
Hay là, đuổi theo ra xem cô ấy còn ở đây không?
Vì thế thống đốc đại nhân vội vàng mặc quần áo xong vọt ra, phát hiện cỏ cây xung quanh cơ bản đã bị mình huỷ hoại, sau đó đi không xa liền phát hiện một bộ quần áo, bộ này hình như là của cô gái kia từng mặc, vậy là cô ấy khoả thân chạy đi?
Tưởng tượng đến thân mình mỹ lệ nhỏ xinh kia thống đốc đại nhân lau cái mũi của mình một chút, sau đó anh tiếp tục đi thẳng tới, tìm hồi lâu cũng không phát hiện gì cả, nhưng lại đột nhiên nghe được tiếng kêu của Lam, trong lòng lạnh lẽo, vội chạy tới thì phát hiện một đám Lam đang vây quanh ngửi ngửi một con tiểu sủng vật trắng trắng, mà nó dường như đã bị thương, trên người có mấy chỗ vết máu.
“Cút ngay.” Tinh thần lực tràn ra khiến những con Lam đó trốn chạy tứ tán, thống đốc đại nhân chạy tới ôm tiểu sủng vật nhà mình trong ngực, anh phát hiện móng vuốt nó và cả chân sau đều có thương tích, hẳn là bị cỏ cây quẹt trúng. Vật nhỏ này thế mà lại không rời khỏi mình, nó vẫn luôn ở chung quanh sao?
Anh thương tiếc ôm cô vào lòng, nhìn chung quanh một vòng cũng không phát hiện tung tích của cô gái, chẳng lẽ mình lại nằm mơ?
Nhưng rất nhanh lại cảm thấy không thể nào, máu của người ta còn ở trong phòng mà. Đúng rồi, có lẽ có thể thông qua DNA để tìm kiếm, thế là anh chạy về lấy lại cái chăn.
Lúc này phi cơ cứu viện trong thành cũng đã tới, anh vì lo cho vết của tiểu sủng vật nên lên phi thuyền trước, chẳng qua cũng lập tức dặn người tìm một cô gái, tóc đen, tướng mạo như người cổ đại phương đông, da trắng mắt xanh. Nhưng mà anh cảm thấy không nhất định chuẩn xác, bởi vì từ lúc mình thấy cô ấy chính là căn cứ vào đặc điểm hình thái của tiểu sủng vật trong giấc mơ mà đắp nặn nên, đối, đó có thể là ảo tưởng của anh, chỉ có bối cảnh cuối cùng kia mới là chân thật, dựa vào một bóng dáng tìm người thật sự rất khó.