Tương Chiết vốn đang dục tiên dục tử trên người mỹ nhân lại bị đám đàn em của gã lôi ra khỏi giường, đang định nổi giận thì một tên trong số đó nói rằng "thỏ con" kia đang cùng nhóm người kia bao vây một thiếu niên, tình hình có vẻ không được ổn cho lắm.
Nghe đến tên thiếu niên kia Tương Triết lại nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp tựa trích tiên kia làm hắn rạo rực trong người, ngọn lửa du͙© vọиɠ vừa tắt bỗng cháy hừng hực.
"Anh Triết đoá bạch liên hoa kia lại mượn danh anh làm loạn còn xúi giục con của viện trưởng đi gây phiền toái cho tên kia."
"Đúng thật là quá may mắn mà, hôm nay lại có một con mồi sắp sa lưới rồi. Đi, đi xem A Tuế tính làm gì với đại mỹ nhân."
Đám người Tương Triết rời khỏi khu căn hộ cao cấp lên xe hướng đến học viện.
Bỗng Tinh Húc cảm giác được cơn ớn lạnh sau lưng nhưng không biết lí do, hệ thống bây giờ đang thông báo cho nhân vật phản diện đến làm anh hùng cứu mỹ nhân, mặc dù nó thừa biết cậu dư sức xử lý đám người này, dù gì cũng phải làm ký chủ nguôi giận vì sự việc lúc sáng của Tương Phi Thanh.
Tiếng thông báo vang lên tin nhắn được gửi đến hộp thư của hắn cùng một video ngắn chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết thiếu niên đang đứng trước đám người kia chính là tiểu yêu tinh cuồng loạn trên người mình hôm qua. Mặc dù không biết người gửi đến có ý tốt hay không nhưng hắn vẫn phải đến để chống lưng cho cậu.
Tương Phi Thanh gọi một cuộc điện thoại sau đó đi đến học viện, lúc này trước cổng học viện, hiệu trưởng Bố Lan Đặc nhận được tin hắn sẽ đến nên đã mang theo giáo viên đứng ngay cổng chào đón. Hung danh Ngũ gia đã lan đến chỗ ông ta làm ông ta phải thu lại vây cánh trong học viện.
Mang danh hiệu trưởng nhưng ông ta lại đứng nhìn học viên của mình bị bạo lực học đường bởi chính đứa con gái của mình, nếu chuyện này bị bộ giáo dục biết ông ta sẽ phải từ bỏ mọi quyền lợi từ chức vị này mang đến.
Chiếc siêu xe dừng trước cổng trường, Tương Phi Thanh bước xuống xe liền đi một mạch vào trong không thèm cho ông ta một ánh nhìn. Toàn bộ giáo viên cũng phải cúi đầu trước người đàn ông mang khí tràng mạnh mẽ này, khuôn mặt của hắn nếu làm minh tinh chắc chắn hồng rất nhanh.
Trên hành lang không có lấy một sinh viên, cứ hôm nay là ngày nghỉ.
Bước chân Tương Phi Thanh đột nhiên dừng lại khi nghe tiếng động của lớp học ở cuối hành lang đó cũng chính là nơi hắn muốn đến.
Hiệu trưởng nhìn thấy sắc mặt hắn đen lại liền đưa hắn đến đó, ông ta sợ chỉ chậm một phút thì đừng nói đến cái chức hiệu trưởng đến cả tính mạng cũng không còn, Ngũ gia tàn bạo đã làm cho Tương gia gà bay chó sủa một trận bây giờ coi như đã yên ổn nhưng vẫn còn một số người coi tiền hơn mạng đang thu mua số cổ phần nhỏ lẻ trong tập đoàn.
Tiếng bàn ghế bị đẩy ngã vang lên rất lớn trong lớp, một đám người tụ tập lại bao vây một thiếu niên, Tinh Húc trong đám người đó đối lập hoàn toàn, cậu như một con nai yếu ớt đang bị bầy sói đói nhìn chằm chằm.
Đột nhiên hắn nhìn thấy trên miệng thiếu niên hiện ra ý cười giễu cợt, điều này làm cho Tương Phi Thanh bình tĩnh lại một chút hắn định chờ xem tiểu yêu tinh này định xử lý thế nào.
Cản nhận được Ngũ gia không định xem vào, thư ký liền kêu hiệu trưởng nhờ người đem một cái ghế cho hắn ngồi.
"Ngũ gia, hôm nay ngài đến đây là vì thiếu gia Tinh gia có phải không vậy?" Nghe thấy lời ông ta nói Tương Phi Thanh cho ông ta cái nhìn sắc lạnh.
Thư ký trong lòng lặng lẽ thắp nén nhang cho ông ta, hỏi gì không hỏi lại chọn đúng chuyện không nên hỏi, aizzz đúng là cái miệng hại thân.
Nhận ra mình nói sai Bố Lan Đặc liền im miệng trong lòng ngứa ngáy như có hàng vạn con kiến bò, không đến vì Tinh Tuế kia không lẽ là thằng nhóc trắng nõn, sạch sẽ kia? Ông ta nghĩ vậy rồi nhìn sang bọn họ ông nhận ra một người trong số đó, chính là con gái ông ta đang buông ra từng lời sỉ nhục xuất thân của cậu. Bàn tính trong lòng ông ta vỡ làm đôi, thầm nói xong rồi xong rồi nếu mà thật sự vì Tinh Húc thi ông ta chết chắc rồi.
Thư ký đang đứng cạnh Tương Phi Thanh bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của trợ lý, cuộc gọi này làm chân mày thư ký nhíu lại lập tức ngắt máy.
Anh ta đến gần Tương Phi Thanh ghé vào tay hắn nói gì đó rồi đi ngay tức khắc, chân mày Tương Phi Thanh cau lại nhìn là biết trong lòng không vui.
Dưới cổng trường một chiếc siêu xe màu đỏ dừng lại trước sân, 4 người bước ra từ trong xe bọn họ chính là Tương Chiết cùng đám đàn em của gã.
"Thư ký Lý, anh đến rồi mau lên, đại ác bá đến rồi tôi giữ chân ôn thần này không được đâu, anh xử lý đi."
Trợ lý nhìn thấy thư ký xuất hiện cứ như nhìn thấy thần tiên, cậu ta chạy ngay đến ôm cánh tay anh ta nói nhỏ vào tai anh ta.
Tiểu trợ lý hằng ngày ăn nói nghiêm chỉnh bây giờ bị Tương Chiết doạ thành như vậy nhìn đang thương vô cùng nhưng chức vụ trợ lý cậu ta không nên sợ sệt như vậy. Thư ký Lý nói nhỏ vào tai tiểu trợ lý lời của Ngũ gia: "Đừng sợ, không phải tôi ở đây rồi sao, Ngũ gia bảo cậu đem cái tên ôn thần họ Tương kia đá đi, nếu như làm tốt thì tiền thưởng cuối năm tăng gấp 3 lần. Cậu thấy sao?"
Nghe thấy gấp 3 lần tiểu trợ lý như biến thành người khác hùng hổ doạ người đi đến trước mặt đám người Tương Chiết khí thế xem ra đã được tiền thưởng làm đầy.