"Đã làm rõ sự tình chưa?"
"Phụ thân, Huyết Luân của Tô Dương đã nát vụn, bây giờ vẫn đang hôn mê bất tỉnh."
Hắn càng nói càng phẫn nộ.
Tô Dương thuận lợi Trúc Cơ, sau đó sẽ đi tới Tô tộc tu luyện.
Có câu phụ bằng tử quý, hắn cũng có thể thơm lây từ nhi tử của mình, trở thành người bề trên.
Hiện tại thì sao?
Theo Huyết Luân của Tô Dương vỡ nát, mọi thứ đều sụp đổ, Tô tộc sẽ không muốn một phế vật có Huyết Luân bị nát vụn.
"Ngươi vừa mắng ai là súc sinh?"
"Mắng ngươi súc sinh đấy, ngươi là u ác tính của gia tộc, muốn gia tộc xui xẻo cùng ngươi, gia tộc có loại rác rưởi như ngươi thực sự là bi ai của gia tộc."
Nếu không phải e ngại phụ thân của mình, Tô Huyền hận không thể bầm thây Tô Thần thành vạn mảnh, nghiền xương thành tro.
Ánh mắt của Tô Thần thoáng chốc lạnh lẽo, bóng dáng của hắn lập tức biến mất tại chỗ, chỉ để lại từng tàn ảnh thoáng hiện.
Ngay sau đó!
Tiếng kiếm vang lên trong đại sảnh, kiếm khí vô cùng bá đạo thuận thế chém tới, một luồng sát ý lạnh lẽo trong nháy mắt bao phủ Tô Huyền, khiến hắn rùng mình.
Trên khuôn mặt hoảng sợ của Tô Huyền tràn ngập khó tin, hắn thậm chí chưa kịp phản ứng lại thì đã bị kiếm khí đánh trúng, kèm theo tiếng thét thảm thiết, trên người lập tức xuất hiện mấy chục lỗ máu.
Bởi vì cơn đau đớn truyền ra từ trong người khiến cả khuôn mặt của Tô Huyền trở nên vặn vẹo, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất dưới chân, mùi máu tanh gay mũi chậm rãi lan ra.
Lặng ngắt như tờ.
Đại sảnh yên tĩnh, mọi người bao gồm cả Tô Uyên đều há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, từng người ngược lại hút một ngụm khí lạnh, ai cũng không tin nổi một người đã bị vỡ Huyết Luân có thể chớp mắt dùng một chiêu đánh bại Tô Huyền Trúc Cơ cảnh bát cấp.
Lẽ nào bị hoa mắt?
Tô Thần hờ hững nhìn về phía Tô Huyền, lạnh lùng cười nói: "Muốn giẫm lên ta à, hai phụ tử các ngươi còn chưa đủ tư cách đâu, bây giờ lập tức nhận lỗi, nếu không, kiếm khí sẽ đâm thủng mỗi một chỗ trên người ngươi."
Tô Huyền cố nén đau đớn truyền ra từ trong cơ thể, khuôn mặt của hắn lộ ra hoảng sợ và phẫn nộ, đánh chết hắn cũng không nghĩ đến, phế vật đã bị đánh nát Huyết Luân thế mà có thể dùng một chiêu đánh bại hắn.
"Tô Thần, hắn dù gì cũng là đại bá của ngươi."
Tô Hồng chưa kịp nói xong thì Tô Thần đã ngắt ngang:
"Nhị bá, ở trước mặt hiện thực còn có thân tình sao?"
Tô Hồng còn muốn nói điều gì đó, nhưng thấy đôi mắt lạnh như băng của điệt nhi ở trước mặt, hắn thở dài thật sâu trong lòng, nuốt xuống lời đã đến khóe môi.
Tô Huyền nhìn về phía phụ thân, thanh âm yếu ớt nói: "Phụ thân, lẽ nào ngươi trơ mắt nhìn Tô Thần nhục nhã ta sao?"
"Xin lỗi Thần Nhi đi."
Lòng Tô Uyên rất hổ thẹn, trong mắt hắn, việc mình có thể làm cho tôn tử không nhiều.
Hả?
Tô Huyền liên tiếp lui về phía sau, trên mặt tràn ngập phẫn nộ và không cam tâm, ngay cả phụ thân cũng không giúp hắn, lẽ nào thật sự phải xin lỗi Tô Thần?
Xin lỗi sao, không thể nào.
Tô Huyền nở nụ cười, trông hả hê nói: "Tô Thần, đừng nghĩ là mình đã thắng, trêu chọc Tô Hạo thì ngươi không có đất đặt chân đâu, ngươi cũng sắp bị trục xuất khỏi gia tộc rồi, ha ha ha, ha ha ha ha!"
"Giơ cao đánh khẽ."
Tô Thần không để ý đến gia gia của mình, hắn thi triển kiếm quyết, dung nhập Huyết Luân vào trong kiếm quyết, kiếm khí bá đạo sắc bén trực tiếp đâm xuyên qua đầu Tô Huyền, hung hăng xuyên qua Huyết Luân.
Một tiếng hét thảm vang lên, thân thể của Tô Huyền như diều đứt dây ngã mạnh xuống đất.
Kết cục giống như Tô Dương, Huyết Luân bị kiếm khí đâm xuyên qua.
Lặng ngắt như tờ, không ai dám phát ra chút thanh âm nào, toàn bộ ngây ngốc nhìn một màn ở trước mắt.
Không ai ngờ Tô Thần dám ra tay hủy đi Huyết Luân của đại gia, phải biết rằng, đối với võ giả thì Huyết Luân quan trọng như mạng sống, một khi mất đi Huyết Luân thì chỉ có thể cả đời dừng lại ở Tiên Thiên cảnh, hết hy vọng Trúc Cơ.
"Ngươi có thể không phải là con người, nhưng Tô Thần ta lại có lằn ranh giới hạn của riêng mình."
Tô Huyền trước sau cũng là đại bá của hắn, hắn không phải yêu thú vô tình, không thể làm được việc tàn sát người nhà của mình, nhưng hắn lại hủy đi Huyết Luân của Tô Dương và Tô Huyền, đây là cái giá phải trả vì đã chọc vào hắn.
Tất cả mọi người đã bị sợ đến choáng váng, Tô Thần thực sự quá mạnh, ngay cả đại gia là Trúc Cơ cảnh bát cấp cũng không thể chống đỡ nổi một kiếm của Tô Thần, điều này đáng sợ biết bao.
Quan trọng nhất chính là, gia chủ không ra tay ngăn cản.
Dịch : vietanh1766
( liệt dương thiếu gia )
Ps: Mong được các bạn donate, mình cũng có niềm vui để bạo chương cho mn đọc ạ. Hic