Chương 2: Mối Hận Đoạt Cốt, Mối Thù Phế Luân (1)

Tô Thần cảm nhận được một tiếng chuông cổ kính hùng hậu chợt vang lên trong đầu, một tòa tháp nhỏ màu đen chậm rãi bay ra từ giữa chân mày, lơ lửng ở trước mặt hắn.

"Tháp nhỏ màu đen?"

Nhìn tháp nhỏ màu đen lơ lửng ở trước mặt mình, Tô Thần đương nhiên sẽ không cảm thấy xa lạ.

Trước đó khi hắn còn ở Thiên Phạt Sâm Lâm, lúc tìm kiếm Thiên Hồn Thảo hắn trong lúc vô ý đã xông vào một sơn động, trên vách đá của sơn động hiện lên đồ án tháp đen.

Hắn còn chưa đυ.ng vào, ảo ảnh đồ án tháp đen trên vách đá đã đột nhiên biến mất, nhưng không ngờ rằng nó lại ẩn núp trong cơ thể hắn.

Lúc này.

Từ bên trong tháp nhỏ màu đen thoáng chốc truyền ra một lực hút cường đại, cả người hắn nháy mắt biến mất tại chỗ.

Không gian trong tháp.

Không gian vô biên vô tận, khí lưu dâng lên, che lấp bốn phía tựa như hồ dán, Tô Thần bị cứng rắn hút vào khϊếp sợ nhìn xung quanh.

"Hoan nghênh chủ nhân đi đến Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp."

Một bóng dáng hư ảo dần ngưng tụ ra ở trước mặt Tô Thần, không thấy rõ khuôn mặt, âm thanh tựa như máy móc.

"Ngươi là ai?"

"Chủ nhân, ta là Tháp Linh của Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp."

Tháp Linh?



"Ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì không?"

Bóng dáng hư ảo gật đầu, chậm rãi nói: "Tòa Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp này chính là chí bảo hỗn độn, sinh ra ở trong hỗn độn, chỉ có người sở hữu Hỗn Độn Thể mới có tư cách trở thành chủ nhân của Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp."

"Hỗn Độn Thể của chủ nhân bị Đế Cốt che phủ, sau khi bị tách ra thì cảm ứng được Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp, từ đó thu hoạch được Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp."

Nghe những lời Tháp Linh nói, Tô Thần cảm giác được Đế Cốt của bản thân bị tách không phải chuyện xấu đối với mình, ngược lại là một chuyện tốt.

Hắn bất đắc dĩ nở nụ cười.

Hiện tại hắn có thể xác định một việc, đó là Hỗn Độn Thể nhất định vượt trên Đế Cốt, đồng thời Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp mà hắn nhận được cũng là một món chí bảo nghịch thiên.

Tô Thần thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Huyết Luân của ta đã bị nghiền nát, dù sở hữu Hỗn Độn Thể thì cũng không thể tiếp tục tu luyện Trúc Cơ."

"Xin chủ nhân yên tâm, ta có thể lại tập hợp Huyết Luân cho chủ nhân, đồng thời giúp chủ nhân sử dụng lực thôn phệ bên trong tháp, sinh ra Thôn Phệ Huyết Luân."

"Huyết Luân song sinh?"

Ở Thiên Hoang Đại Lục, có thể thành công Trúc Cơ thì nhất định sẽ thức tỉnh Huyết Luân, gần như đều là Huyết Luân đơn nhất, chỉ có võ giả đặc biệt mới có thể có được Huyết Luân song sinh.

Không hề có ngoại lệ, kẻ sở hữu Huyết Luân song sinh sau này nhất định là cường giả tuyệt thế. Tô Thần tuyệt đối không ngờ rằng chính mình bị lấy đi Đế Cốt, Huyết Luân bị đánh nát, thế mà chuyện xấu biến thành chuyện tốt, khiến bản thân sở hữu Huyết Luân song sinh.

"Xin chủ nhân hãy ngồi xuống, ta thay Hỗn Độn Thôn Phệ Tháp truyền thụ Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết cho chủ nhân."

Tô Thần không có lề mề, lập tức khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi nhắm hai mắt lại, chớp mắt cảm nhận được từng luồng tin tức điên cuồng ùa vào trong đầu như thủy triều, đây là Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết mà Tháp Linh vừa mới nói đến.



Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết chỉ khi phối hợp với Hỗn Độn Thể mới có thể tu luyện.

Trong đầu vang vọng âm thanh cổ xưa như có như không.

"Hỗn Độn Đại Đạo là đoạt thiên địa tạo hóa, chấp chưởng năm tháng luân hồi, chỉ có dòm ngó Hỗn Độn Đại Đạo mới có thể bất tử bất diệt, Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết nuốt hỗn độn vạn vật, từng bước thôn phệ, từng bước nghịch thiên, lêи đỉиɦ Hỗn Độn Đại Đạo."

Oong!

Tiếng chuông vang vọng trong đầu.

Thân thể của Tô Thần run rẩy kịch liệt, trên mặt lần nữa hiện ra vẻ thống khổ, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì.

Huyết Luân đã vỡ nát thế mà bắt đầu dần dần lại ngưng tụ trên đỉnh đầu, đó là một vòng tròn hình bánh xe, toàn thân đỏ như máu.

Toàn bộ Tô tộc, miễn là người giữ lại huyết mạch Tô tộc, khi thức tỉnh Huyết Luân đều là kiếm.

Tô Thần cũng không ngoại lệ.

Bên trong Huyết Luân hiện ra trên đỉnh đầu nổi lơ lửng mảnh vụn kiếm vỡ nát, khi lần nữa ngưng tụ, Tô Thần không nhịn được sát ý trong lòng, gϊếŧ chóc vô tận đối với Tô Hạo bắt đầu hội tụ vào trong Huyết Luân, bắt đầu dùng gϊếŧ chóc làm môi giới, lần nữa ngưng tụ Kiếm Huyết Luân.

Hắn vĩnh viễn sẽ không quên "Tô Hạo", mười năm trước bị tách Đế Cốt, mười năm sau bị phế Huyết Luân, đều là do kẻ này gây ra.

Kiếm được ngưng tụ từ gϊếŧ chóc làm môi giới bộc phát ra một luồng sát ý càng đáng sợ trong Huyết Luân, tựa như oan hồn đến từ địa ngục vô tận, tùy ý thôn phệ vạn dặm tầng mây.

Lại tập hợp Huyết Luân, Tô Thần bắt đầu lần nữa Trúc Cơ, Hỗn Độn Thể đã hiện ra trong người.

Dịch : vietanh1766