- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Lãng Mạn
- Thời Kì Mạt Thế, Tôi Tìm Cách Để Tồn Tại
- Chương 3: Hôm nay lại là một ngày mua sắm lớn!
Thời Kì Mạt Thế, Tôi Tìm Cách Để Tồn Tại
Chương 3: Hôm nay lại là một ngày mua sắm lớn!
Ông chủ sững sờ nhìn Tô Niệm: "Cô thực sự muốn mua nó?".
Tô Niệm gật đầu như một lẽ đương nhiên: "Tôi đương nhiên muốn mua! Tôi đã nói với gia đình rằng lần này tôi sẽ tự kinh doanh, nhất định sẽ khiến họ kinh ngạc".
Nghe Tô Niệm nói, ông chủ vô thức gật đầu.
Ai mà chẳng không ngạc nhiên khi có người lại mua nhiều thức ăn như vậy?
Dù trong lòng nghĩ vậy nhưng ông chủ nhanh chóng đưa số tài khoản cho cô.
Có tiền mà không kiếm tiền, ông chủ không quan tâm Tô Niệm có thể kiếm tiền được hay không, dù sao ông ta chỉ muốn kiếm tiền!
Tô Niệm đã thanh toán một nửa số tiền đặt cọc, đồng ý giao hàng đến kho trong ba ngày và gọi điện cho cô khi đến nơi
Sau khi thực phẩm được mua, bước tiếp theo là mua dầu.
Tô Niệm đến một cửa hàng dầu khác và đặt mua 100 thùng dầu hạt cải, 100 thùng dầu lạc, 100 thùng dầu đậu nành, 100 thùng dầu hướng dương và 100 thùng dầu mè.
Dầu cây gai, dầu ngô, dầu ô liu, dầu hoa trà, dầu cọ, dầu hạt nho, dầu óc chó, mỗi loại 500 chai.
Dầu nhiều như vậy, huống chi kiếp này, Tô Niệm cảm thấy kiếp sau cũng không ăn hết được.
Nhưng kiếp trước vừa đói vừa sợ, Tô Niệm cũng không để ý có ăn hết hay không, cô chỉ muốn mua, mua, mua!
Những gì cô mua là của riêng mình, để cô ấy cảm thấy an toàn.
Tiếp theo, Tô Niệm đến cửa hàng thực phẩm bán buôn để mua các loại gia vị.
Muối là một thứ thiết yếu, không chỉ có thể dùng để ăn mà còn là một loại tiền tệ rất phổ biến sau tận thế, có thể dùng để trao đổi đồ vật.
Một lọ muối là 50g, và Tô Niệm đã mua 1.000 lọ trong một lần.
Ngoài muối, còn có đường, cũng là một loại tiền tệ khó kiếm được trong những ngày tận thế.
1000 cân đường cát trắng, 1000 cân đường phèn trắng, 1000 cân đường phèn vàng và 1000 cân đường nâu.
Các loại kẹo trái cây cứng, kẹo sữa, kẹo giòn giá 500 một cân.
Nước tương nhạt, tương đen, giấm trưởng thành, giấm balsamic (giấm được lên men từ nho), giấm gạo, giấm trắng, rượu nấu ăn, cô đặt 500 chai mỗi loại.
Mì chính, bột ngọt, bột ngũ vị hương, 13 loại gia vị, bột thì là, bột ớt, bột tiêu, mỗi thứ cần cả trăm hộp.
Cô cũng đã mua 100 hộp nguyên liệu nướng, nguyên liệu nấu lẩu và nguyên liệu nấu ăn.
Tô Niệm không quên mua tất cả các loại nước sốt.
Sốt nấm, Lao gan ma (loại tương ớt ở Trung Quốc), nước tương, tương đậu, sốt bibimbap, tương ớt, sốt mì ngọt, sốt cay ngọt Hàn Quốc, tất cả đều mua theo thùng, mỗi thùng 200 cái.
Gia vị cũng rất cần thiết.
Zanthoxylum bungeanum (một gia vị tứ xuyên), hạt tiêu, hoa hồi, lá thơm, đinh hương, hương thảo, ngải đắng, thì là, tiêu, quế, v.v., mỗi thứ giá 200 một cân.
Vì số lượng lớn mà Tô Niệm muốn, những món đồ này sẽ không được chuyển đến sớm nhất cho đến ngày mai.
Thấy đã trưa, Tô Niệm dứt khoát rời khỏi chợ đầu mối và lái xe đi ăn.
Đã nhiều năm không ăn ở nhà hàng, nhìn thấy một bàn thức ăn ngon, Tô Niệm nuốt nước miếng, nóng lòng muốn ăn.
Cô đã từng đến nhà hàng này thường xuyên, và các món ăn đều được nấu như ở nhà, hương vị rất thơm ngon.
Nghĩ đến sau khi tận thế, những thứ này có thể sẽ không được ăn, Tô Niệm trong lòng có chút đáng tiếc.
Khi suy nghĩ về nó, Tô Niệm đã đưa ra quyết định.
Sau khi ăn xong, Tô Niệm tìm ông chủ,
Với lý do đặt bữa ăn cho công việc, Tô Niệm đã đặt mười phần mỗi món trong nhà hàng, sau đó đến lấy vào buổi trưa mỗi ngày trong một tháng.
Không phải Tô Niệm chỉ định mua những thứ này, nhưng ngoài nhà hàng này ra, Tô Niệm còn có rất nhiều nhà hàng yêu thích, cô dự định sẽ sớm đến tất cả chúng và đặt món từng nhà hàng.
Như vậy, cho dù là tận thế, cô vẫn có thể nếm được mùi vị của những món ăn này.
Suốt buổi chiều, Tô Niệm đi hết nhà hàng này đến nhà hàng khác, cuối cùng đã gọi tất cả những món ăn yêu thích của cô.
Thấy mặt trời lặn, cô chỉ đơn giản là đi đến con phố ăn vặt.
Còn rất nhiều món ngon trên phố ăn vặt, tất nhiên cô không thể bỏ qua.
Mì thạch, mì lạnh, mì cay, mì ý, đậu phụ thối, thịt nướng, xiên bẩn, Tô Niệm rất nhớ mọi thứ.
Cô vừa mua vừa ăn, và khi rời khỏi phố ăn vặt, trên tay cô ấy đã đầy ắp.
Nếu không phải khu phố ăn vặt tấp nập người và giám sát khắp nơi, cô đã sớm đem những thứ này bỏ vào không gian rồi.
Mãi cho đến khi cô lên xe, Tô Niệm mới đặt tất cả đồ ăn vặt vào không gian.
Khi trời sắp tối, cô đã kiểm tra xong, hai hộp sữa chua vẫn nguyên vẹn như lúc mới bỏ vào.
Không gian này có thể được giữ tươi!
Bất cứ điều gì cô đưa vào là những gì bạn lấy ra.
Bằng cách này, những lo lắng cuối cùng của Tô Niệm không còn nữa, và cô hoàn toàn tự do mua, mua, mua mọi thứ!
Sau khi trở về nhà tắm rửa xong, Tô Niệm không lập tức đi ngủ, mà là mở máy tính lên.
Một số thứ có thể được mua ở chợ đầu mối, nhưng một số thứ có thể được mua online.
Ví dụ, một số đồ ăn vặt đóng hộp yêu thích của cô ấy.
Chân gà ngâm ớt, chân gà da hổ, các loại cay cay, cơm cháy, khoai tây chiên, cá khô nhỏ, mực xé, Tô Niệm đều đặt hàng.
Bởi vì số lượng lớn đơn đặt hàng, Tô Niệm đã không viết địa chỉ nhà của mình, mà gửi trực tiếp địa chỉ đến nhà kho thuê.
Sau khi đặt xong, Tô Niệm lấy danh sách mà cô đã in ra trước đó, đánh dấu những thứ đã mua, sau đó yên tâm đi ngủ.
Giấc ngủ này không yên bình chút nào, giấc mơ đầy những cảnh vật lộn, cô lại tiếp tục sống trong những ngày tận thế.
Cuối cùng cũng đến rạng sáng, Tô Niệm mở mắt ra, xác định mình còn đang ngủ trong phòng, sau đó thở ra một hơi thật dài.
May mắn thay, đó chỉ là một giấc mơ!
Kiếp này cô nhất định sẽ sống tốt hơn!
Đối với bữa sáng, Tô Niệm chiên xúc xích và trứng cho mình, kết hợp với cháo kê và bánh bao, súp mua ngày hôm qua, cô đã có một bữa ăn ngon.
Ăn uống xong xuôi, Tô Niệm lập tức lái xe ra khỏi cửa.
Hôm nay là một ngày mua sắm lớn khác!
Thứ cô mua hôm trước là những thứ liên quan đến đồ ăn thức uống, Tô Niệm hôm nay đi mua nhu yếu phẩm hàng ngày.
Bột giặt, nước giặt, xà phòng, dầu gội, sữa tắm, dầu xả, bàn chải đánh răng, thuốc mỡ, nước rửa chén, tất cả đều được mua theo thùng, mỗi loại mua 200 thùng.
Giấy vệ sinh, khăn ướt, khăn lau khử trùng, khăn lau đủ dùng hai đời người.
Đối với các sản phẩm chăm sóc da và sữa rửa mặt, Tô Niệm đã gọi điện và đặt hàng chục bộ của mỗi nhãn hiệu mà cô ấy thường xuyên sử dụng.
Sau khi suy nghĩ về điều đó, Tô Niệm vẫn mua một vài hộp lớn kem bôi tay và kem rẻ tiền dễ sử dụng.
Sau khi mua đồ vệ sinh cá nhân, Tô Niệm đi mua hộp cơm dùng một lần, đũa dùng một lần, bọc nhựa, túi nhựa, giấy thiếc, v.v.
Đây đều là hàng tiêu dùng và việc sản xuất không được tiếp tục cho đến năm thứ mười của những ngày tận thế.
Vì vậy, Tô Niệm đã mua mỗi loại rất nhiều.
Số hộp cơm dùng một lần này, cho dù một bữa cô vứt đi hai cái, kiếp sau cũng có thể dùng được.
Bên cạnh ăn, uống cũng rất quan trọng.
Năm đầu tiên của tận thế vô cùng nóng bức, không chỉ có nhiệt độ cao đến nực cười mà còn không có mưa, nước là nguồn tài nguyên vô cùng quan trọng để sinh tồn.
Tô Niệm đã liên hệ với nhà sản xuất và đặt mua một nghìn chiếc xô và một nghìn thùng chứa nước.
Mỗi bồn chứa nước có thể chứa hai tấn nước, phần dưới của bồn nước được lắp đặt một vòi, khi cần lấy nước có thể vặn trực tiếp để lấy nước.
Cái xô là cái được sử dụng trên máy lọc nước, và Tô Niệm định dùng nó để lấy nước lọc.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Lãng Mạn
- Thời Kì Mạt Thế, Tôi Tìm Cách Để Tồn Tại
- Chương 3: Hôm nay lại là một ngày mua sắm lớn!