Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thời Không Lụi Tàn

Chương 87: Thế giới ngoài kia

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiếng hoan hô ầm ầm vang dậy từ phía các cầu cảng.

Những người lính Quân Đoàn lạc hậu nhất tới tận bây giờ cũng đã nhận ra sự có mặt của chỉ huy Mirage và tiểu đội Ảo Ảnh ở nơi đây.

“Vì Hiến Quốc!”

“Tất cả vì Hiến Quốc!”

Tiếng hô vang rền như sấm động lập tức cất lên. Đây chính là mị lực của Mirage Spacehopper. Dù trên danh nghĩa, chức vụ của Mirage Spacehopper nằm bên dưới Mehmed trong hệ thống chỉ huy của Quân Đoàn. Tuy nhiên, ngay chính cả Mehmed cũng không dám coi thường lời nói hay sức ảnh hưởng của anh ta.

Về cơ bản, trong cả Quân Đoàn, người duy nhất có thể trực tiếp ra lệnh cho Mirage Spacehopper mà không khiến ai chướng mắt chỉ có mỗi chỉ huy Marvelrick mà thôi.

Thuốc Nổ thậm chí thấy được những người lính còn lại bên trong trại cũng rục rịch vọng động, giống như hận không thể lao ra ngay chính giữa chiếc máy xay thịt khổng lồ ngoài kia mà dâng hiến máu xương của mình.

Tiếng pháo vẫn nổ đì đẹt.

Những âm thanh la hét vẫn không hề chấm dứt.

Ở trên cao kia, Vách Tường đóng lại đã cắt đứt ngang đầu của con Quái Thú Vũ Trụ bị mắc kẹt. Chiếc đầu rơi vào ngay trung tâm trại Stratonas, bốc lên một làn khói bụi mịt mờ. Tới tận lúc này, nó vẫn chưa chết hẳn mà cố gắng ngọ nguậy chút hơi tàn hấp hối.

Những người lính tân binh bên cạnh Thuốc Nổ mắt đỏ ngầu và trái tim nhiệt huyết, ngay lập tức tiến lên. Họ vừa gào rống những âm thanh tức giận vô nghĩa, vừa xả hết những thứ vũ khí mà họ có vào chiếc đầu con Quái Thú.

Khi những tiếng ma sát chói tai trên làn da đầu của nó kết thúc, cũng là lúc con Quái Thú Vũ Trụ đánh dấu những phút giây cuối cùng của nó trên dương gian. Một trong số đám tân binh la lớn:

“Chúng ta sẽ chiến thắng!”

Những người khác xung quanh liền hùa theo:

“Chúng ta sẽ chiến thắng!”

“Chúng ta sẽ chiến thắng!”

“Chiến thắng, chiến thắng, chiến thắng!”

Cuối cùng chỉ còn lại mỗi hai từ đằng sau chót biến thành một cơn đại hồng thủy quét ngang qua doanh trại. Nó đi tới đâu thì đẩy tinh thần của Quân Đoàn Namuh lên tới đỉnh cao nhất. Họ xung phong vào đối phương bất kể chênh lệch quân số hay tình trạng cơ thể của mình, thậm chí là đánh bom tự sát để ngăn cản bọn Quái Thú Vũ Trụ và Ký Sinh Thú có thể đánh gãy các cầu cảng vận chuyển quân.

Về phần tiểu đội Ảo Ảnh của Mirage Spacehopper thì đúng là không có gì có thể chặn họ lại nổi. Dưới sự dẫn đầu của anh ta, Quái Thú Vũ Trụ bị đánh vẹt ra hai bên như đường đi của máy gặt lúa. Để lại đằng sau đó là những thân xác tan nát của vô số cá thể loài sinh vật ghê gớm này.

Tuy rất nhiều trong số chúng chưa chết hẳn nhưng đã bị mất khả năng di chuyển trong không gian, xem như chính là cá nằm trên thớt.

Mirage Spacehopper đã không còn sử dụng thanh kiếm của anh ta nữa mà chuyển sang sử dụng một loạt những tờ giấy kỳ quặc. Chúng có sức công phá hủy diệt chẳng kém gì đại bác, nhưng đặc biệt có thể điều khiển được kể cả sau khi ném đi. Ngoài ra, chúng còn gây ra không ít các hiệu ứng khó chịu lên đối phương như làm chậm, làm choáng, đóng băng cơ thể,…

Lúc này, con Robot cá nhân của cô gái đi cạnh Mirage trở thành mũi nhọn tấn công chủ lực của tiểu đội Ảo Ảnh trên chiến trường. Để đánh giá công bằng, Thuốc Nổ cho rằng chất liệu làm nên con Robot này chẳng hề kém cạnh so với Wykium là bao. Rõ rệt nhất là việc nó liên tục xuyên qua xuyên lại giữa lớp giáp dày của bọn Quái Thú Vũ Trụ này giống như người ta xuyên thủng qua các bức tường bằng giấy vậy.

Tuy nhiên, người gây ra sức sát thương mãnh liệt nhất chính là người đàn ông đứng bên cạnh Mirage Spacehopper. Ma pháp của ông ta đánh ra, tuy cũng chỉ cỡ bậc bốn, song điểm mạnh chính là nó giống như là vô cùng vô tận vậy. Đặc biệt với Ký Sinh Thú mà nói, đây chính là thảm sát một chiều, chúng gần như không có sức kháng cự mà chết như rạ trước làn “mưa bom bão đạn” ma pháp này.

Cái bóng của ông ta đứng trên trại Namuh, thú vị thay, lại không hề biến mất. Chính tại nơi đó, đang có hai thành viên với thân hình hộ pháp của tiểu đội Ảo Ảnh đứng canh chừng, đưa đôi mắt dữ dằn đe dọa tất cả ai có ý định tới gần trong bán kính 10m.

Đột ngột, từ bên trong loa chỉ huy vang lên tiếng hét thất thanh của Mehmed:

“Chỉ huy Mirage!”

Thuốc Nổ cũng đã sớm nhận ra được ông ta đang lo lắng điều gì. Ở ngay đoạn Vách Tường nằm chếch về phía dưới bên phải, hơi khuất góc nhìn của trại Stratonas, khoảng hơn chục con Quái Thú Vũ Trụ đang ra sức dồn nén tập trung những bãi nước bọt của chúng vào cùng một chỗ.

Những ánh sáng của màng bảo vệ năng lượng trên Vách Tường chớp lên liên tục rồi cuối cùng vụt tắt. Nước bọt xanh lè này bắt đầu ăn mòn màu xanh ngọc lưu ly nhạt của chất liệu làm ra Vách Tường với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.

Trong tâm lý hoảng loạn của vô số binh lính Quân Đoàn, Mirage Spacehopper đã từ cách đó hơn mười lăm cây số, đột ngột xuất hiện ở phía bên này giống như một kỳ tích. Trước mặt anh ta xuất hiện một tấm khiên cũ kỳ sờn màu. Tấm khiên “đón gió” lớn lên, ngày càng khổng lồ, cho tới khi đã đủ để che chắn diện tích gấp gần hai lần chỗ Vách Tường bị xuyên qua.

Gần như ngay lập tức, bảy tám cái chân của lũ Quái Thú đã va đập vào trong tấm khiên. Kể cả với khả năng của Mirage Spacehopper cũng không thể ngăn nổi tác động vật lý khổng lồ tới mức như thế. Thân người anh ta bị đánh ép sát vào trong Vách Tường, trong khi tấm khiên cũng trở nên cong đi, tưởng chừng như có thể gãy bất cứ lúc nào.

“Chỉ huy Mirage!”

“Chỉ huy Mirage!”

“Chỉ huy!”

“Đừng ngừng chiến đấu!” – Mirage Spacehopper giơ một ngón tay lên hét lớn. Lời này thông qua Mehmed được chuyển tới toàn bộ chiến trường.

“Các bạn, các đồng chí của tôi! Đừng ngừng lại! Đừng sợ hãi! Nếu chúng ta không thể chết vì tự do, hãy để tự do của chúng ta là cái chết! Tiến lên! Tiến lên đi!”

Những tiến hò reo vang động cả chiến trường. Đột ngột từ phía trên đầu của Mirage Spacehopper, một cái lỗ hổng không gian từ từ xuất hiện. Bên trong đó, nhô ra một chiếc chiến hạm sơn cờ của Hạm đội tinh vệ Namuh.

“Họ đã tới rồi! Hạm đội của chúng ta!”

Không dừng lại ở đó, hàng loạt lỗ hổng không gian tiếp tục xuất hiện, đi kèm theo là vô số chiến hạm hỗ trợ chiến trường đã đến kịp lúc.

Từ bên dưới của chúng, hàng loạt tên lửa không gian đối không gian được phóng đi, tạo thành một đợt đánh bom rải thảm đáng kinh ngạc dội lên đầu bọn Quái Thú Vũ Trụ.

Áp lực của bộ binh Quân Đoàn trên trại Stratonas lập tức giảm đi quá nửa. Họ nhanh chóng tập hợp trở lại vị trí các cầu cảng, dùng những sợi dây cáp kiên cố để buộc chặt vào thắt lưng của mình. Trong lúc này, tiểu đoàn Ảo Ảnh và Mirage Spacehopper cũng cố gắng rời xa ra khỏi trung tâm chiến trường.

Đợt giội bom thứ hai lúc ấy mới xuất hiện. Cường độ cũng phải gấp ba tới bốn lần đợt tiến công ban đầu. Lần này thì ngay cả những con Quái Thú Vũ Trụ cứng đầu nhất cũng đã bị ép phải lùi xa ra khỏi vị trí của Vách Tường. Trong khi đó áp lực từ các vụ va chạm thổi lính Namuh đang bám trên các cầu cảng bay vù vù. Nếu không cố định bản thân, có lẽ họ đã bị đánh văng ra không gian vũ trụ vô tận.

“Hủy diệt chúng!”

Mệnh lệnh vừa được phát ra, các tàu vũ trụ đã di chuyển thành một đội hình vòng cung. Những con Quái Thú Vũ Trụ còn chưa kịp phản kháng gì thì cảm giác không gian xung quanh bị bóp méo nhanh chóng xuất hiện. Hướng của trọng lực tự thân của chúng bẻ theo vô số phía khác nhau, ngay lập tức gây cảm giác đau đớn khôn cùng.

Tuy nhiên, nhờ có khối lượng nhẹ hơn con Không Gian Hỏa Thú rất nhiều, kể cả vỉ nướng năng lượng tối tân tiến của người Namuh cũng không thể ngay lập tức tiêu diệt lũ Quái Thú Vũ Trụ sống dai nhách này, mà chỉ khiến chúng chảy ra vô số chất dịch nước bọt tràn lung tung trong không gian thành từng đám mây lỏng màu xanh mà thôi.

“Không ổn!”

Lời nói của Thuốc Nổ tất nhiên chẳng thể truyền tới tai của những vị đô đốc chỉ huy chiến hạm lúc này. Mà e rằng chính bản thân họ cũng nhận ra sự bất thường nhưng căn bản là không thể tránh kịp nữa.

Từ chính giữa đàn Quái Thú Vũ Trụ, một con đang há toang miệng của nó ra chờ sẵn. Khi thời cơ chín muồi, nó lập tức phát ra một tia năng lượng không lồ, quét ngang qua đội hình tàu của người Namuh.

Tia năng lượng này quá mạnh mẽ. Bốn con tàu đứng mũi chịu sào trước mặt nó lập tức bị chẻ ra làm đôi. Tia năng lượng không hề có dấu hiệu dừng lại mà lao thẳng vào Vách Tường của Namuh. Chỉ là lần này, nó không va chạm, cũng chẳng xuyên thủng qua được, mà bị phản xạ ngược lại rồi giội vào không gian vũ trụ vô tận phía bên ngoài.

Việc mất cùng một lúc bốn chiến hạm đã khiến cho đội hình sử dụng vỉ nướng năng lượng tối vỡ tan. Tuy nhiên, xem ra lũ Quái Thú Vũ Trụ cũng đã chịu tới giới hạn của chúng. Lần lượt bắt đầu từ những con phía ngoài cùng, từng con, từng con một bị xé toạc ra thành từng mảnh nhỏ, chỉ còn biết giãy giụa trong vô vọng.

Kể cả bản thân con Quái Thú vừa bắn ra tia năng lượng kia cũng bị đánh nát bấy không thương tiếc. Dần dần, những con trong cùng cũng bị tiêu diệt. Những người lính Quân Đoàn còn chưa kịp thở phào, ở nơi đó xuất hiện một hiện tượng kỳ dị.

Khi một trong số những con Quái Thú Vũ Trụ cuối cùng bị cắt ra làm đôi, từ phần đầu và phần đuôi của nó liền mọc ra lần lượt phần đuôi và phần đầu mới. Thế là tạo thành hai con Quái Thú Vũ Trụ. Hai con mới này lại bị cắt ra làm đôi, sau đó lại tiếp tục quá trình tạo thành bốn con.

Qua chẳng mấy chốc, chúng đã biến thành tám con. Lúc này, quá trình sử dụng vỉ nướng năng lượng tối mới bị cưỡng ép dừng lại. Lũ Quái Thú Vũ Trụ mới tạo thành có kích thước nhỏ hơn khá nhiều nhưng xem chừng ra còn đáng sợ hơn tám con bình thường vì khả năng nhân bản vô tính của chúng.

Chỉ còn có mỗi Mirage Spacehopper là đang xông lên phía trước. Đi theo đằng sau chính là Robot của cô gái kia. Những con Quái Thú này có khả năng di động cực kỳ kém. Trong khi Mirage Spacehopper sử dụng tấm khiên để gom chúng lại một chỗ, cô gái đã chuẩn bị sẵn một thứ vũ khí cầm tay gì đó để triệt hạ hoàn toàn lũ này.

“Mọi người nhắm mắt lại, đừng quan sát!”

Tuy Thuốc Nổ rất hiếu kỳ nhưng cũng không có lý do gì để trái lại ý của Mirage Spacehopper. Sau khoảng hơn năm phút, mọi chuyện đã được giải quyết xong. Toàn bộ đợt tấn công của Quái Thú Vũ Trụ vào Vách Tường Namuh lần này đã hoàn toàn bị đẩy lùi.

Thuốc Nổ cảm giác được vết nhiệt còn sót lại, nhiều khả năng cô gái đã sử dụng một thứ vũ khí cực nóng nào đấy để thiêu cháy toàn bộ cấu trúc của loài sinh vật kia. Tuy về nguyên tắc, trong phòng thí nghiệm, người ta hoàn toàn có thể tạo ra nhiệt độ vài tỷ tới vài nghìn tỷ độ Kelvin, song với Namuh, nếu không phải bất đắc dĩ, e là chẳng ai muốn sử dụng phương pháp cực đoan này.

“Thắng rồi! Chúng ta thực sự chiến thắng rồi!”

Có ai đó hô to lên.

Hàng loạt tràng hưởng ứng vang theo. Đặc biệt là một số tân binh ở trại Stratonas, đây là lần đầu tiên tham gia một cuộc chiến ác liệt với Quái Thú Vũ Trụ của họ. Họ là những người hét lớn nhất và cũng là những người bị ấn tượng sâu đậm nhất bởi trận đánh này mang lại.

Xem ra họ cũng rất may mắn.

Không nhiều tân binh có thể được trực tiếp chiến đấu bên cạnh Mirage Spacehopper trong lần đầu tiên ra trận. Người đàn ông này, trong khi đó, nhẹ nhàng trở lại vị trí của tiểu đội Ảo Ảnh. Từ bên trong tiểu đội, một thanh niên trẻ măng bước ra. Trước ánh mắt ngạc nhiên của Thuốc Nổ, cơ thể của cậu ta nhanh chóng biến hóa, trở thành một chiếc phi thuyền chuyên chở với kích thước dài gần 100m.

Có lẽ Thuốc Nổ đã chết lặng quá nhiều bởi những con người độc đáo bên cạnh Mirage Spacehopper không biết bao nhiêu lần trong ngày hôm nay rồi. Đằng xa, tiểu đội lần lượt tiến vào bên trong chiếc phi thuyền chuyên chở.

Nó nhanh chóng quay trở lại vào phía bên trong Vách Tường để đón hai tên lính còn lại cùng với cái bóng của tay ma pháp sư. Thuốc Nổ thấy vậy thì định quay trở lại tìm kẻ vô danh một lần nữa để kết thúc cuộc nói chuyện còn giang dở. Chỉ nghe giọng nói của Mirage Spacehopper vang lên từ phía sau:

“Đi với tôi chút đi. Tôi còn có chuyện muốn nói.”

Thuốc Nổ tảng lờ đi giống như không nghe thấy, tiếp tục cất bước. Mirage mỉm cười:

“Cậu sẽ không tìm được người đó lần nữa đâu. Cậu không có điều kiện tiếp xúc nhiều nên không hiểu Henry đầu hói. Hắn ta tuy chỉ là một tay MC cà tàng trong giới giải trí nhưng có vô số đường dây quan hệ sau bao năm tháng lăn lộn ở Namuh. Nếu hắn thật sự muốn vận dụng, kể cả các đại thế lực cũng phải nể mặt hắn. Bởi thế, ít nhất thì, cậu không còn cần phải tìm người ấy ở Stratonas nữa.”

Giọng điệu chắc nịch của Mirage Spacehopper đã khiến Thuốc Nổ suy nghĩ lại. Cậu cuối cùng quyết định:

“Anh muốn dẫn tôi đi theo?”

“Cậu chưa thấy tổ của lũ Quái Thú này nhỉ? Đi để mở mang tầm hiểu biết một chút cũng tốt.”

Thuốc Nổ cân nhắc một lát rồi theo Mirage Spacehopper lên phi thuyền. Nó lập tức cất cánh, bay ra khỏi Vách Tường rồi hướng về không gian vũ trụ ngoài xa.

Bên trong đó, Thuốc Nổ vẫn không thể tưởng tượng được mình đang đứng ở trên một cái tàu vũ trụ vốn là người sống. Cảm giác hơi rợn rợn tóc gáy thế nào. Nếu cậu phá hỏng vài thứ thiết bị máy móc trên cái tàu này thì không biết khi biến trở lại hình người, anh chàng thanh niên kia có bị thiếu mất nội tạng hay chiếc xương nào không.

Mirage Spacehopper cũng không có ý định giải thích gì về thứ lạ lùng đang xảy ra này. Anh ta dẫn Thuốc Nổ đi ngang qua hành lang của tàu trong sự bàng quang của phần lớn đội viên tiểu đội Ảo Ảnh đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần ở nơi đây.

Cuối cùng họ bước vào trong một gian phòng khách đơn giản và sạch sẽ, được bố trí cả giường, ghế, bàn, bản đồ và đồng hồ treo tường. Tới tận bây giờ thì Thuốc Nổ cũng không kìm nổi sự tò mò của mình nữa:

“Cái tàu này…”

Mirage Spacehopper đưa tay ra hiệu cắt ngang lời nói của cậu. Cô gái đi bên cạnh anh ta như hình với bóng liền lấy ra một cái ống hình trụ tròn, đặt vào lòng bàn tay anh ta.

Thuốc Nổ còn đang thắc mắc đây là thứ gì, Mirage Spacehopper đã nhanh chóng mở ra rồi ném cho cậu một cục nho nhỏ:

“Cậu cũng thử một chút đi. Đừng có bảo tôi không hiếu khách nhé!”

“Kẹo ư?”

Thuốc Nổ nhìn viên tròn nhỏ màu đỏ trước mặt, còn chưa kịp nói gì tiếp thì Mirage Spacehopper đã cầm cả cái ống lên tu luôn một hơi. Vô số “kẹo” ở bên trong đó tràn vào miệng của anh ta. Gương mặt hơi tái trắng từ sau trận chiến với lũ Quái Thú Vũ Trụ ban nãy mới có thể đỡ bớt phần nào.

Thuốc Nổ thấy vậy cũng vất luôn viên kẹo vào miệng.

Chỉ vài giây sau, một cảm giác no căng tràn lập tức trào dâng trong khoang bụng của cậu. Thuốc Nổ nhận thấy đây là cảm giác no đi kèm với năng lượng chứ không phải chỉ là no bụng đơn thuần để đánh lừa hệ thần kinh. Thứ này xem ra khá tiện lợi, chỉ có một hạn chế hơi đáng tiếc là viên kẹo chẳng có mùi vị gì cả.

“Anh…”

Thuốc Nổ lại một lần nữa bị ngắt lời, khiến cho cậu hơi bực mình. Mirage Spacehopper nói:

“Được rồi, thời gian còn nhiều, chúng ta đã tới nơi rồi.”

Xem ra tiểu đội Ảo Ảnh cũng không hề có ý định sẽ đi đâu đó quá xa ra khỏi Vách Tường. Với vận tốc khá lớn, con tàu lúc này đã đáp xuống một vành đai tiểu thiên thạch nhỏ trôi lơ lửng trong không gian. Những người lính của Mirage liền triển khai đội hình bao quanh khu vực này. Thuốc Nổ cũng đeo trang bị bảo hộ vũ trụ xuất hiện ở bên ngoài.

Những người kia không chờ lệnh của Mirage Spacehopper mà quen tay hay việc, bắt đầu tấn công những tiểu thiên thạch này, cắt ra thành từng đường cong hết sức chỉn chu.

Sau một hồi Thuốc Nổ mới nhận ra được hình dạng đích thực phía bên trong. Lõi của những thiên thạch này không phải là đất đá gì cả mà là từng quả trứng có kích thước khổng lồ. Khỏi cần phải nói cũng biết đây là trứng của loài động vật nào.

Lính của Mirage lần lượt lấy ra những cái máy bơm từ trên phi thuyền, dùng ống hút chân không chọc vào bên trong những quả trứng đó. Qua lớp màng trong suốt, Thuốc Nổ có thể thấy từng chất dịch lỏng màu xanh bị hút ra khỏi bên trong trứng. Tốc độ hút là tương đối nhanh, những quả trứng dần dần héo quắt lại, lớp vỏ cũng vỡ tan ra.

Khi Thuốc Nổ lại gần một trong số chúng, thứ còn lại bên trong chỉ là một cục đen xì đang cuộn mình tròn tròn, hết sức gớm ghiếc, rõ ràng là đã chết khô. Mirage bình luận:

“Namuh vẫn luôn có tin đồn rằng kem Tardi được làm từ dịch của Quái Thú Vũ Trụ bị chúng ta gϊếŧ chết. Điều đó không hẳn là đúng. Dịch của những con trưởng thành có mùi hăng, nhớp nháp và đặc biệt là có tính ăn mòn chẳng kém gì acid. Chỉ có dịch được hút ra trực tiếp từ những quả trứng còn non như thế này mới có thể được sử dụng để làm kem Tardi.”

Thuốc Nổ nhớ tới vị ngon cuốn hút của thứ kem kia cùng với hình ảnh trước mặt hiện giờ thì dạ dày vừa no căng đã hơi trào ngược ra ngoài. Không biết có phải Mirage cố ý cho cậu ăn viên kẹo kia lúc ban nãy hay không. Cậu đành đổi đề tài:

“Anh muốn tôi xem cái này?”

“Chà, không vội!”

Một người lính của tiểu đội Ảo Ảnh tới báo cáo:

“Thưa chỉ huy, đội của tôi phát hiện công nghệ đáng khả nghi ở đằng đó.”

Mirage Spacehopper mỉm cười như đã dự tính được hết từ trước:

“Được rồi, chúng ta đi thôi!”

Đoàn của bọn họ tiến tới một mẩu thiên thạch nằm cách đấy khoảng năm trăm mét. Cái thiên thạch này không trơ trọi hoàn toàn như những thiên thạch xung quanh mà có hai ba cái động đá nổi lên khá rõ rệt. Người lính dẫn mọi người vào một trong số đó.

Bên trong hết sức đơn sơ, chỉ có một cái máy được vất nằm lăn long lóc ở nơi góc trong cùng.

Chiếc máy được cấu tạo chắp vá, gồm có ba nút màu trắng và một nút màu đỏ.

“Alice!” – Mirage Spacehopper nói.

Người phụ nữ bên cạnh anh ta lập tức di chuyển lên phía trên, bấm vào một trong số ba cái nút màu trắng. Trong cả quá trình Mirage Spacehopper vẫn im lặng nhắm mắt dưỡng thần. Sau khoảng hơn hai phút gì đấy, anh ta mới mở mắt ra lần nữa:

‘Thế nào?”

“Đúng như chỉ huy dự đoán, những Quái Thú Vũ Trụ trong phạm vi hơn 2000km tính từ vị trí này đều có dấu hiệu bạo động hơn bình thường. Mức độ ảnh hưởng tiêu cực là 87% không loại trừ khả năng chúng sẽ lập tức tấn công nơi này nếu như chúng ta bật cái máy ở mức độ cao nhất.”

Mirage Spacehopper tỏ ra nghiền ngẫm. Thuốc Nổ vội vàng hỏi Alice:

“Ý cô là lần tấn công Vách Tường Namuh này là có ai đó cố ý kích động lũ Quái Thú Vũ Trụ kia?”

Alice im lặng. Từ dáng vẻ mà xem nếu không có lệnh của Mirage thì cô ta tuyệt đối sẽ không hé răng nửa lời.

Mirage Spacehopper khoát tay, mọi người lại trở lại với vị trí thiên thạch ban đầu. Đám lính tiểu đội Ảo Ảnh đã thu thập đầy đủ những quả trứng ở xung quanh và tập trung lại một chỗ, tuy nhiên, Mirage vẫn không tỏ ra dấu hiệu vội vàng sẽ rời khỏi nơi đây. Anh ta lại ra hiệu một lần nữa.

Hai người thân tín nhất của anh ta lập tức đi vào bên trong phi thuyền, khệ nệ nâng ra một tấm thảm, một cái hộp hình chữ nhật nhỏ và một ít đồ nhắm. Họ trải tấm thảm ra, lụi hụi sờ soạng cái hộp một lúc lâu, sau đó mới đặt nó lên vị trí chính giữa tấm thảm. Đoạn, cả hai đồng thời lùi lại một khoảng cách.

Mirage Spacehopper ngồi xuống ở một bên, ra dấu Thuốc Nổ ngồi phía bên còn lại. Tới đây, Thuốc Nổ mới hiểu, cái hộp hình chữ nhật kia không gì khác chính là một cái vỉ nướng. Hẳn là Oxy được cung cấp trực tiếp phía bên trong nó và nhiệt độ chỉ thoát ra phía phần vỏ bên ngoài chứ bản thân cái hộp thì không có lỗ hổng.

Trong khi đó, tấm thảm này gần giống như một kiểu môi trường trọng lực và không khí nhân tạo vậy, giúp cho họ có thể ngồi yên phía bên trên bề mặt thiên thạch mà không bị lơ lửng trong không gian. Mirage Spacehopper mở nắp một cái túi da, ném về phía Thuốc Nổ, bản thân sau đó cũng mở thêm một cái túi da khác. Thuốc Nổ mở nắp bảo hiểm, liền ngửi thấy mùi rượu cay xè xông vào mũi, tuy khó chịu nhưng lại rất thơm.

Cậu đang định theo bản năng mà từ chối, Mirage Spacehopper đã nói:

“Không có gì tuyệt vời hơn cảm giác được cắm trại trong không gian đâu. Tôi thích sự bình yên này. Khi mọi thứ chìm vào bóng đen không có màu sắc, sẽ đồng thời không có chiến tranh, không có tàn sát, không có máu, chỉ còn lại sự im lặng vĩnh hằng.”

“Lần trước cậu có nói với tôi là tôi đã quá vội vàng tiếp cận cậu mà không có một chút tìm hiểu gì cả. Lần này tôi có một chút quà giành cho cậu. Loại rượu này được làm theo công thức đặc biệt của một quán rượu ở trong Thủy Giới có tên là Hữu Danh Tửu Quán. Tuy có thể không giống hoàn toàn vì không có nguyên liệu phù hợp, song hi vọng cậu sẽ thích nó.”
« Chương TrướcChương Tiếp »