- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Đồng Nhân
- Thời Không Hỗn Loạn
- Chương 152: Không về được
Thời Không Hỗn Loạn
Chương 152: Không về được
Vunleaq cố gắng xoay chuyển đầu óc để suy nghĩ, lần quyết định này nếu đưa ra quyết định đúng thì địa vị của hắn sẽ tăng lên như diều gặp gió, còn nếu không thì có lẽ phải đợi khá lâu để có lại cơ hội tốt như thế này, bình thường tích luỹ thì phải có cống hiến mấy năm mới đủ số thiên long điểm để đổi thứ cần thiết.
Không phải là vì hắn quá hấp tấp, dù sao thiên long nhân đối với tộc nhân mình hết sức thiên vị, bao che và đối xử rất tốt, nếu có mâu thuẫn cùng lắm là chửi nhau một chầu, hoặc là dựa vào cá độ bên nào thua thì xin lỗi hay là đưa một ít vật phẩm, nô ɭệ đến, chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ thành không.
Đây chính là nguyên nhân khiến cho hơn tám trăm năm nay đám người thiên long nhân vẫn không xảy ra chia rẽ gì, giữ vững sự thống trị của bản thân, đối nội và đối ngoại khác biệt một trời một vực.
Nếu không bên trong nguyên tác Doflamingo cũng không sống lâu như vậy, cho dù có bắt được điểm yếu nhưng nếu chính phủ thế giới muốn gϊếŧ một tên nhóc còn làm không được sao?
Thậm chí cũng sẽ không có chuyện có thuộc hạ tự đầu nhập vào, mang theo trái ác quỷ các thứ cho một thằng bé con, rồi khi bị hải quân bắt thì cũng không dám gϊếŧ sau cùng cũng thả ra bởi vì thiên long nhân gây áp lực, rồi buôn bán ngầm cũng là thiên long nhân chống lưng, nếu không từ đâu ra năng lực độc chiếm thị trường ngầm?
Thực lực Doflamingo trong nguyên tác cũng không đạt đến mức tứ hoàng, cấp S+, cho nên nếu phân tích kỹ sẽ thấy được bóng dáng thiên long nhân phía sau.
Mà đây đã là cả gia đình Doflamingo từ đi thân phận thiên long nhân nhưng vẫn được chiếu cố như vậy, huống chi là thân phận thiên long nhân và bản thân lại có giao tình rất tốt, đây chính là thứ mà người thường không cách nào nghĩ ra được, một tộc tàn ác nhưng lại đối với người mình có tình có nghĩa như vậy.
Vunleaq vội là vì hắn nhận ra mỗi ngày đều có sự thay đổi mạnh mẽ, nếu không tranh thủ tiến lên thì sẽ bị tụt hậu lại, chỉ cần nhìn biến hoá một năm này là biết, nếu không phải hắn tự mình trải qua thì cũng không thể nào tin được một năm lại có biến hoá lớn đến như vậy.
Đừng nói hắn, chính In là người đề ra kế hoạch cũng sẽ tuyệt đối không nghĩ ra một năm này không có hắn lại biến hoá mạnh đến như thế, thậm chí làm còn tốt hơn hắn tự tay làm, giờ mà hắn quay trở lại thế giới hải tặc thì đoán chừng sẽ tưởng như đi vào thế giới khác, khắp nơi xây dựng toà nhà chọc trời, phi cơ bay lượn dày đặc, trên biển còn có các thành phố di động, đúng vậy một thành phố sắt thép nổi trên biển chứ không phải vương quốc ốc sên như Germa 66. — QUẢNG CÁO —
Vunleaq dường như đã quyết định, lần này hắn chấp nhận cược, cùng lắm về nhà bị chửi vài câu cao thì bắt đi xung quân mấy năm, thành công thì hắn sẽ nhanh chóng bước lên chiến lực cấp S+.
“ Hiện giờ chiến lực cấp SS- vẫn còn rất khó phá vỡ, khả năng cũng chỉ có vài vị, tổng tham mưu thiên long nhân là một, vị kia là hai, còn lại chỉ có In-sama. Chiến lực cấp S+ đã là rất mạnh mẽ rồi.”
Đúng vậy, ở giai đoạn hiện tại chiến lực cấp S+ chính là trần nhà, đầy đủ để trấn áp một thế giới có không quá 4 người chiến lực nằm trong vùng cấp S.
Hắn quay đầu sang nói với quân sư bên cạnh.
“ Mau chóng điều động người, ta cần phải nhanh chóng.”
Đồng thời hắn còn triệu tập một số CP 0 cùng với hộ vệ tư nhân mang theo, hắn cần dồn hết lực cho lần này, mỗi tăng một phần lực lại sẽ tăng một phần thành công.
Chỉ một lúc, một đoàn quân đã hiện trước mặt Vunleaq, có chừng hai trăm người, chiến lực cấp S có bảy người, thêm hắn là tám, đầy đủ đẩy ngang một map này, phải biết với số lượng này hắn có thể đẩy ngang đại đa số map trong giai đoạn hiện tại, mà phần lớn lực lượng này đều là quyền được In trao cho, nếu không một thiên long nhân cũng chỉ có thể điều khẩn cấp một chiến lực cấp S từ CP 0 mà thôi, mà lại phải có lý do chính đáng, cấp S đã không phải là nô ɭệ thích gϊếŧ lúc nào thì gϊếŧ mà phải dành cho sự tôn trọng nhất định, đây là điều cần thiết.
“ Tiến lên!”
Theo tiếng Vunleaq nói, hang loạt người mang theo vũ khí tiến vào bên trong cổng, lần này còn mang cả phi cơ cùng một số thiết bị quân sự chuyên dụng khác, thanh thế cực kỳ to lớn, bản thân hắn lần này cũng sẽ đi vào bên trong, lần này hắn muốn tự tay tìm ra thứ thuốc kia cho dù có phải gϊếŧ sạch người thế giới này đi chăng nữa.
. . .
Trong một cánh rừng nguyên sinh thuộc phía bắc lãnh thổ Nhật Bản, nơi này quanh năm vắng bóng người, nhưng tình hình khác đi khi một tháng trước nơi này xuất hiện một chiếc cổng với đường kính trăm mét liên kết với thế giới khác.
Lúc này bên trong cánh cổng bỗng nhiên xuất hiện một đội quân, từng thân ảnh nhanh chóng bước ra hình thành quân trận phòng vệ, trông cực kỳ cảnh giác, cuối cùng một thân ảnh mặc trang phục vũ trụ đặc hữu của thiên long nhân bước ra, bên cạnh còn đi theo quân sư. — QUẢNG CÁO —
“ Điện hạ!”
Đám lính nhanh chóng đưa tay hành quân lễ chào Vunleaq, xưng hô điện hạ bởi vì In đã thống nhất lại xưng hô, lúc trước trai thì thánh, nữ thì cung, phía trước hay thêm tiền tố St. vào tên, ngoài ra còn có nhiều kiểu gọi tôn kính khác phân ra từng người từng trường hợp, khá bất tiện khi dùng toàn quân nên hắn đã thống nhất lại luôn cho tiện.
Vunleaq nhìn qua một lượt, dù cho đã thấy cảnh sắc sau cổng khi ở bên kia và đã xem qua nguyên tác không biết bao nhiêu lần nhưng nhìn trực tiếp vẫn có cảm giác mới lạ, hắn đưa tay lên điểm vào vòng tay, một màn hình thông tin hiện lên phía trước.
Bên trên biểu hiện thông tin vệ tinh vẫn khá tốt, bên trong cũng hiện lên bảng đồ phân bố các thuộc hạ đã vào trong một tháng nay, không hề có một tên nào chết, dấu hiệu sinh mệnh vẫn tràn đầy, tuy nhiên lại không có một người hồi âm trở lại, đây là một dấu hiệu rất bất thường.
Dường như nhận ra điều gì, Vunleaq quay sang nhìn tên thuộc hạ gần cổng.
“ Bước vào cổng quay về lại.”
“ Tuân lệnh!”
Nghe được mệnh lệnh của hắn, tên thuộc hạ không dám vi phạm, ngay lập tức cất bước tiến vào bên trong cổng, nhưng những gì xảy ra lại có chút không đúng, tên thuộc hạ không bước xuyên qua bên kia được mà bị đẩy bật về lại, dường như phía trước chỉ là một màn hình đang chiếu khung cảnh bên kia cổng chứ không phải là cổng.
Hắn không tin tà liên tục bước lên mấy lần cũng đều bị đẩy lui lại, lúc này Vunleaq tiến lên đẩy hắn lui về sau, tên lính thấy được là Vunleaq thì lui lại.
Vunleaq bước đến gần cồng, đưa tay lên chạm thì quả nhiên là có sức cản, chỉ đơn thuần giống như màn hình chứ không phải là cổng kết nối, hắn lập tức hạ thân xuống hình thành thủ thức của hải quân lục thức, bàn tay nổi lên Bososhoku haki đen kịt bên ngoài lượn lờ như dòng chảy, đây là Bososhoku haki lưu hoá, một thứ mà khí Bososhoku haki đạt đến cao cấp mới có thể sử dụng, giống như Luffy sử dụng thì tạo thành hiệu ứng lửa cháy như hoả quyền Ace.
Đám người đại tướng cùng với tứ hoàng đều biết cách dùng, chẳng qua mỗi người biểu hiện mỗi khác biệt và cũng ít có trường hợp tử chiến nên nguyên tác ít thể hiện ra, In hay đám người Lorna ít dùng vì không cần thiết, kẻ địch không mạnh đến mức khiến bọn họ sử dụng haki lưu hoá vì tốn khá nhiều thể lực hơn haki vũ trang.
Mà cũng rất ít người sử dụng haki đạt đến ngưỡng này, hiện nay số lượng tăng lên chủ yếu là do đã hệ thống hoá cách huấn luyện dễ hiểu dễ có kết quả nhất, nếu như lúc trước chỉ dựa vào bản thân ngộ như nguyên tác thì cả đời có khi không ngộ ra được.
— QUẢNG CÁO —
Ví von dễ hiểu như là trong thế giới Hồng Hoang của Phong Thần Bảng một đứa tu luyện hàng vạn năm mới thành tiên trong khi đó một đứa được đạo tổ Hồng Quân ngồi giảng đạo riêng bật hack một ngày thành tiên, ba ngày đại la, bảy ngày chuẩn thánh, độ khó khác nhau một trời một vực.
Hắn nhanh chóng dũi ngón trỏ ra dùng Tekkai đâm hàng loạt về phía cổng, đòn tấn công này cho dù một tấm sắt dày phía trước cũng bị đâm thủng thành tổ ong, đây là một chiêu trong nguyên tác Rob Lucci đã thể hiện ra, tuy nhiên lúc này đã nằm ở một đẳng cấp khác biệt.
Đòn tấn công như vũ bão rơi trên mặt cổng lại giống như rơi vào biển rộng, không nổi lên một chút phản ứng nào, không, chỉ là đòn tấn công rơi vào cổng không nổi lên, đòn này rơi vào biển ít nhiều cũng nổi lên bọt nước.
Đám lính cũng đồng tử cũng co rụt lại, phải biết đòn tấn công này không hề đơn giản, vậy mà lại không nổi lên chút tác dụng nào, lúc này mặt của Vunleaq cũng rất âm trầm.
“ Thế giới này quá quỷ dị.”
Hắn lẩm bẩm sau đó quay người sang quân sư, đây là một vị nữ quân sư, tuy không xinh đẹp nhưng tài năng thì khỏi bàn, nếu không cũng không thể được theo hắn làm nhiệm vụ này cho In, điều này biểu thị nàng có năng lực rất cao, một tháng này không có kết quả không phải do nàng không có năng lực mà là do thế giới này có chút không đúng, đòn công kích mạnh vậy còn không xuyên được thì làm sao cso tin tức trở về được?
“ Ngươi có đề nghị gì không?”
Nữ quân sư với mái tóc đen cũng giật mình với tình cảnh trước mắt, tình huống có chút không ổn lắm.
“ Thuộc hạ đề nghị hiện giờ nên liên hệ với đám người đã đến trước đó để tìm thêm thông tin, bọn họ đến đã một tháng nên khả năng sẽ biết chút gì đó.”
“ Được rồi, quyết định vậy đi!”
Vunleaq nhìn trời nói, thời tiết nơi này đã vào hè nên không khí khá nóng, mặt trời giữa trưa treo cao càng khiến không khí trở nên oi bức, hắn cũng nghĩ nhanh chóng tìm một chỗ an thân.
- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Đồng Nhân
- Thời Không Hỗn Loạn
- Chương 152: Không về được