Chương 38: Cố gắng

"Tại sao hệ thống phản trọng lực lại mất tác dụng?"

Tiếng Lăng Hồng Quân gào thét trong phòng hội nghị trên phi thuyền Tiên Phong, nói thật, trừ những thành viên trong tiểu đội Ám Nguyệt, đây là lần đầu tiên hắn lên cơn giận dữ như thế trước mặt các nhà khoa học và những binh lính, hắn đã không thể kìm chế cảm xúc của mình.

Trước đó hắn đã dự tính dưới đó có khả năng sẽ xuất hiện nhiều mối nguy hiểm như: chất lượng của tàu con thoi không đảm bảo, tầng khí quyển của hành tinh có tính ăn mòn, thiên tai, thậm chí sự xuất hiện của sinh vật ngoài hành tinh... ngàn tính vạn tính lại không ngờ hệ thống phản trọng lực mô phỏng từ khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh lại xảy ra vấn đề, sự cố lần này chính là sai lầm của hắn!

Lăng Hồng Quân là một quân nhân chứ không phải mấy bà bà mụ mụ, hắn biết rõ nhiệm vụ nào cũng có nguy hiểm, thương vong là chuyện không thể tránh được, như khi hắn quyết định tiến vào căn cứ tìm phi thuyền vũ trụ, mặc dù có mấy đồng đội hy sinh nhưng hắn cũng không có tức giận đến thế, vì khi đó đồng đội của hắn hi sinh nhưng là trong lúc hoàn thành nhiệm vụ.

Đúng vậy, chỉ cần giành được thắng lợi, chỉ cần sự hi sinh có giá trị thì thành viên của tiểu đội Ám Nguyệt sẽ không ngại hi sinh...

Nhưng trong đó không bao gồm hi sinh vô ích và hi sinh vì sai lầm của đội trưởng!

Lăng Hồng Quân đứng trên bục cao của phòng hội nghị, giận dữ nói:

"Tất cả chi tiết đã được truyền về đây rồi, mọi người, tôi biết chuyện này hơi chút khó khăn cho mọi người nhưng chúng ta không có nhiều thời gian, bên dưới có tám khoa học gia và hơn hai mươi binh lính trong đó có bốn Hạ úy, mặc dù trong tàu con thoi có trang bị bình dưỡng khí nhưng chỉ đủ duy trì cho ba mươi hai người sử dụng từ tám đến mười tiếng đồng hồ thôi, mọi người, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu..."

Đông đảo các nhà khoa học ngồi bên dưới, từ các nhà khoa học về hành tinh, tàu con thoi, sinh vật, khí tượng... hầu như tất cả đều đã tập trung ở trong phòng hội nghị, ngoài ra còn có hơn một ngàn nhân viên kỹ thuật đang theo dõi thông qua màn hình liên lạc... đang lắng nghe những lời Lăng Hồng Quân nói. — QUẢNG CÁO —

"Tôi muốn mọi người làm rõ ba vấn đề, thứ nhất, tại sao các thiết bị kiểm tra không phát hiện sự cố trong hệ thống phản trọng lực? Thứ hai, nguyên nhân vì sao hệ thống phản trọng lực mất tác dụng? Có biện pháp nào khắc phục không? Thứ ba, nếu hệ thống phản trọng lực không thể khởi động, chúng ta còn cách nào khác để cứu họ không, chỉ ba vấn đề này thôi."



Lăng Hồng Quân vừa nói vừa nhìn những người dưới bục:

"Tôi ở chỗ này chờ tin tốt từ mọi người, mọi người có thể trở về phòng thí nghiệm hoặc đi tìm các khoa học gia khác để bàn bạc nhằm sớm tìm ra câu trả lời cho ba vấn đề tôi vừa nêu, đặc biệt là vấn đề thứ ba. Mọi người, dưới đó có đồng bào của chúng ta, họ đang chờ chúng ta trợ giúp, hơn ba mươi hai mạng người, đó là những binh lính ưu tú và các nhà khoa học xuất sắc, mất đi họ sẽ là tổn thất to lớn cho nhân loại chúng ta, phải cứu họ bằng mọi giá!"

Cứ thế, thời gian cứ chậm rãi trôi qua, toàn bộ một trăm hai mươi nghìn người trên phi thuyền đã biết thành viên của tàu con thoi may mắn sống sót, hiện đang chờ cứu viện, dưỡng khí chỉ đủ sử dụng trong tám đến mười tiếng nữa. Trong khoảng thời gian đó phi thuyền Tiên Phong phải cứu được bọn họ, nếu không...tiểu đội tiên phong đổ bộ lên đất liền sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở về được nữa....

Đã một giờ hai mươi phút trôi qua từ vụ tai nạn của tàu con thoi…

Trong phòng thí nghiệm sinh học…

"...Không được, không thể làm được, hình ảnh thì dù sao cũng chỉ là hình ảnh, không phải là mẫu vật chân chính, dù có sử dụng kính hiển vi có độ phóng đại cao hơn cũng chỉ thấy được các vân ảnh thôi, chết tiệt!"

— QUẢNG CÁO —

Mitsuda Saburo giận dữ la lớn, đấm một quyền xuống chiếc bàn kim loại, sau lưng hắn, khuôn mặt của những trợ lý và các nhà khoa học khác cũng lộ rõ sự bất lực.

Nhiệm vụ của họ là xét nghiệm xem trong không khí trên hành tinh có virus hay vi sinh vậy tồn tại hay không, hoặc là có những nguyên tố lạ mà loài người chưa biết đến…Bởi vì không ai biết virus hoặc vi sinh vật ngoài hành tinh có hình dạng như thế nào, chúng tồn tại dưới dạng hữu cơ hay vô cơ? Nếu không phải là những sinh vật hữu cơ thì cũng là kiểu sinh vật vô cơ, như vậy thì không có nước mới chúng vẫn có thể tồn tại được. Nói cách khác, vũ trụ quá rộng lớn, không ai biết sinh vật ngoài hành tinh sẽ tồn tại dưới dạng nào? Ai dám khẳng định nó sẽ tồn tại dưới dạng hữu cơ?

Nhân loại và đa số sinh vật trên Trái Đất đều là những sinh vật hữu cơ, với thành phần cấu tạo chính là Cacbon nên nhân loại cần hấp thu năng lượng từ: đường, nước, dưỡng khí và các chất khác. Bình thường chúng ta hấp thu và trao đổi năng lượng từ "Thức ăn", hấp thu các nguyên tố Oxi, hydro và cacbon để tạo thành chất hữu cơ.

Sinh vật vô cơ vốn chỉ là khái niệm tồn tại trong những tiểu thuyết, phim khoa học viễn tưởng. Nhưng chúng ta đang ở trong vũ trụ bao la rộng lớn, sao dám chắc không có tồn tại sinh vật dưới dạng vô cơ? Nếu như thật sự có sinh vật như vậy thì không cần nước nó vẫn có thể vẫn có thể sinh tồn, nói cách khác, ai dám khẳng định trong không khí không có nước thì không có sinh vật tồn tại đây?



Lúc này nhà sinh vật học và các nhà virus học, còn có các chuyên gia phòng chống dịch bệnh đang đối mặt với vấn đề khó khăn vừa nói ở trên. Họ phải xác định không khí trên hành tinh có virus hay vi sinh vật tồn tại hay không, hơn nữa lại không thể sử dụng những thường thức trên Địa Cầu. Khó khăn chồng chất khó khăn, họ chỉ có thể phân tích dựa trên các dữ liệu, các ảnh chụp mà những nhà khoa học đang ở trên hành tinh truyền về, một chút mẫu vật cũng không có. Họ phải kiểm tra, xét nghiệm cái gì bây giờ?

Một người đàn ông da trắng đứng sau lưng Mitsuda Saburo thở dài nói:

"Chúng ta phải báo cho Thiếu tá biết, tình trạng như vầy làm sao mà kiểm tra, ít ra phải có một mẫu vật thực chứ."

Một người khác, là con lai người da đen cũng nói: — QUẢNG CÁO —

"Đúng đó, chúng ta là khoa học gia chứ không phải là siêu nhân, làm sao có thể dựa vào ảnh chụp mà phân tích không khí trên hành tinh kia có virus hay vi sinh vật tồn tại được, chuyện này không thể nào làm được, tổ trưởng, chúng ta phải nói cho Thiếu tá biết..."

Mấy người còn lại cũng tán thành, họ đã cố gắng hết sức rồi, chỉ hi vọng có thể làm cho Lăng Hồng Quân bớt giận…Hôm nay có rất nhiều người đã bị dọa, vì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Lăng Hồng Quân giận dữ như thế. Hắn là hạm trưởng chỉ huy toàn phi thuyền, gần như là một kẻ độc tài đích thực, trong lòng của rất nhiều người đã bắt đầu sợ hãi, họ chỉ hi vọng có thể giải quyết thật tốt công việc của mình chứ không muốn chọc giận Lăng Hồng Quân.

Nhưng không ngờ Mitsuda Saburo lại đập mạnh lên bàn, gào lên:

"Không được, đó là ba mươi hai mạng người...Mạng người là vô giá! Không thể vì sự vô năng của chúng ta mà đẩy họ vào sự nguy hiểm hoặc mất mạng được, tôi theo đuổi ngành virus học, sinh vật học chính là vì những lúc này! Tôi sẽ không trốn tránh nữa, tuyệt đối không…"

Mitsuda Saburo quay đầu lại, hung hãn nhìn những người khác nói:

"Báo cho Thiếu tá, tôi muốn được cấp quyền sử dụng máy tính chủ trên phi thuyền Hi Vọng, đồng thời hi vọng Thiếu tá cho phép khởi động chương trình phân tích trong máy tính, vì chương trình đó được viết bằng kỹ thuật ngoài hành tinh giống như hệ thống phản trọng lực, thiết bị liên lạc siêu cấp và động cơ bước nhảy không gian…"