Chương 82: Nhiệm vụ mới.

"200 tấn" Một chiếc piston khổng lồ bắt đầu ép xuống, chặn nó lại là một đôi tay khỏe khoắn cơ bắp có chút gợn năng lượng."Vẫn còn nhẹ nhàng lắm, cái này cũng chỉ ngang với một người tiêm khoảng 2 liều huyết thanh ATLAS thôi"

"Gia tăng lực đi" giọng nói của một người đàn ông vang lên từ phía đằng sau, bên cạnh ông ta còn có một cô gái trẻ đang loay hoay trên chiếc máy tính điện tử. Lập tức, mệnh lệnh của ông ta được chấp hành, và Andrew có thể cảm thấy cỗ máy đang cố gắng gia tăng áp lực lên cánh tay anh.

"500 tấn"

"1000 tấn"

"1500 tấn" số liệu trên chiếc màn hình hiển thị rõ áp lực mà chiếc máy ép thủy lực được cải tạo đặc thù này đang ấn xuống

Chừng này đều không có nhằm nhò gì, dù sao thì lúc trước khi anh đột phá, anh cũng đã có thể nhấc lên một chiếc xe tăng chiến đấu nặng 60 tấn qua chiều dài một sân bóng. Sau khi chuyển hóa một số cơ bắp của mình thành thể bán năng lượng, thì sức khỏe của anh càng tăng chứ cũng không có giảm sút.

Đấy là trong trường hợp anh không có sử dụng niệm lực - mặc dù chưa thí nghiệm, nhưng anh biết mình có thể nhấc được con thủy quái nặng 150 tấn và vãn bay với vận tốc Mach 7. Đó cũng là tính thần kỳ của niệm lực, khi mà anh có thể "thấy", cũng như phần nào khống chế được những lực tác dụng lên những vật thể nằm bên trong tầm của anh.

Không phải là khống chế Vector - đó là siêu năng lực; cái niệm lực của anh chỉ đơn giản là nhận được các lực khác nhau rồi anh có thể tiến hành điều chỉnh. Nhờ vào đặc tính đó, anh có thể tự do bay lượn, nâng nhấc những vật thể nặng hàng trăm ngàn tấn hay đánh ra những đòn công kích vào trong cơ thể của đối thủ.

"Giáo sư Jarocki, liệu ông có thể gia tăng áp lực được không? Tôi muốn đẩy cơ thể của mình tới giới hạn." Andrew lên tiếng với vị giáo sư người Ba Lan đang cố gắng thu thập dữ liệu của anh để cải thiện những công nghệ hiện hữu của CORE "Không cần lo lắng về an toàn của tôi, dù sao tôi có thể dễ dàng thoát ra được nếu"

— QUẢNG CÁO —

Event

Andrew cũng đã rất tình nguyện khi vị giáo sư sáu mươi tuổi này tới gặp anh và muốn anh hỗ trợ cho quá trình phát triển một số công nghệ của CORE, đặc biệt là công nghệ cơ bắp nhân tạo. Mặc dù CNT là vật chất thích hợp, không có nghĩa là những sản phẩm từ chúng có thể phát huy được hết công suất



"Được rồi, nâng lên đi. Bao giờ cậu ta bảo ngừng thì thôi" sau vài giây suy nghĩ, thì nhà khoa học người Ba Lan này cũng chấp thuận đề nghị đó và bắt đầu nâng lực ép tới một mức nguy hiểm. Để một

"3000 tấn" cánh tay anh đã bắt đầu thấy có cảm giác nằng nậng rồi, nhưng anh có thể chịu thêm áp lực nữa. Nếu không ép cơ thể này thì chính anh cũng sẽ không rõ ràng rằng cơ thể mình hiện tại khỏe đến đâu, nên là cứ phải ép, dù sao anh có thể thoát nguy bất cứ lúc nào.

"6000 tấn" Hiện tại, Andrew đã phải đỡ lấy thứ này bằng hai tay, và bắt đầu sử dụng niệm lực để dàn lực anh tác động ra toàn bộ chiếc máy - dù sao thì vật lý không cho phép chừng đó lực tác dụng vào một điểm nhỏ. Nếu anh còn kiên cố chống lại, thì tay và chân anh sẽ nhấn thẳng vào lớp thép dày hơn 20cm này - đảm bảo rằng những số liệu sau không chính xác

Kể cả như vậy, thì hiện tại anh cũng cảm giác như một người bình thường đang gánh một quả tạ 100 kg vậy - bắt đầu tốn sức rồi. Ít nhất anh vẫn có thể đứng tiếp được và còn có thể gia tăng trọng lượng cho "quả tạ" nữa.

"10000 tấn" Khi mà áp lực lên tới một vạn tấn, thì cũng là lúc Andrew ra hiệu cho hai người dừng lại, bởi anh cũng đã tiến tới giới hạn của cơ thể mình. Mồ hôi vã ra là không thể nào, bởi anh cũng đã không còn tuyến mồ hôi - sau khi chuyển đổi cơ thể, thì anh nhận ra rằng tuyến mồ hôi - dù sao tác dụng chính của nó cũng đã được cơ thể đảm đương rồi.

Chiếc máy ép thủy lực hiện đại khựng lại, rồi dần dần lui trở lại, và Andrew cũng bước ra khỏi khu vực thí nghiệm cùng với hơn hai chục cảm biến gắn vào người anh.

— QUẢNG CÁO —

Event

"Được rồi đúng không?" anh thở ra một hơi để cơ thể hồi phục - những điều này cũng được bộ cảm biến nhạy cảm bắt được và tất cả thông tin dữ liệu đều sẽ được gửi tới hệ thống máy chủ.

"Rồi, cảm ơn cậu, tôi sẽ phản hồi nhanh chóng sau khi có kết quả" Đây là một giao dịch giữa hai người. Đôi bên đều có lợi, Lew Jaroski có được thông tin về cơ bắp của người vượt qua cái "làn ranh" đặc thù đó, và Andrew thì sẽ có thể kiểm tra sức mạnh cơ thể của mình cũng như cải tiến trang thiết bị.

Dù sao, Jaroski là người lãnh đạo phòng thí nghiệm áo giáp chiến đấu cũng như trang bị nói chung - những cái cải thiện này khả năng rất cao sẽ đi vào cải tiến những mẫu áo giáp chiến đấu cao cấp - không thể sản xuất hàng loạt, bởi thứ này có yêu cầu với tố chất thân thể khá cao.

"Okay, vậy tôi chờ tin tức tốt từ ông nhé" Andrew đang định nói thêm thì anh bị xen ngang bởi màn hình hiển thị bên mắt trái của mình. "À mà bây giờ tôi có việc rồi, nên tôi không thể ở lại đây được nữa, có gì thì cứ liên lạc với tôi nhé."



Có vẻ là anh đã có nhiệm vụ - lần này là một nhiệm vụ được đánh giá cực kỳ nguy hiểm, bình thường chỉ có thể được chấp hành bởi một tiểu đôi, và cần thêm hỗ trợ của chính quyền địa phương. Nhưng do anh cũng đã vượt qua cái "ranh giới" đặc thù đó, nên anh cũng đã bị điều đi; dù sao thì yêu cầu địa phương cho phép một tiểu đoàn thiết giáp vào lãnh địa của họ thì đúng thật là điên cuồng.

Nhất là ở cái khu vực thường xuyên xảy ra chiến loạn như vậy - đừng nói là đưa một tiểu đoàn thiết giáp, đưa khoảng 100 người lính với vũ khí hiện đại cũng đủ để làm cho bọn họ đau đầu rồi. Dù sao thì ở nơi đó, 100 người lính đó là đủ để cát cứ một vùng rồi, chưa kể đến việc bọn họ có thể huấn luyện dân địa phương

"Khá lâu rồi không trở lại châu lục đó" Andrew vừa đi vừa tiếp thu những thông tin cơ bản về nhiệm của anh "Nhớ lần trước mình đi tới đó là hộ tống đám tình nguyện viên Hội Chữ Thập Đỏ thành lập bệnh viện dã chiến ở đó thì phải? Ba, bốn năm rồi chứ có ít đâu."

Mục tiêu nhiệm vụ hiện tại nằm tại châu Phi, tại chính nơi mà nhiều cánh quân phiệt dựng nên bởi những cường quốc đang điên cuồng tranh đấu giành giật tài nguyên. Nói hoàn cảnh chính trị ở đây phức tạp cùng bất ổn thì cũng như nói nước ướt - châu Phi quá giàu tài nguyên, lại không có quá phát triển.

— QUẢNG CÁO —

Event

Bây giờ nếu CORE yêu cầu đưa một tiểu đoàn thiết giáp vào nơi này thì chắc chắn sẽ đưa đến ánh mắt soi mói của cộng đồng quốc tế - điều mà bọn họ không cần nhất lúc bây giờ. Bởi vì quá trình mở rộng của CORE cũng đã thu hút đủ chú ý của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, nếu mà bây giờ lại chen chân vào tình hình bên châu Phi nữa thì hoàn toàn sẽ gây nên quá nhiều người nghi ngờ mục đích của chúng ta.

Không ai muốn bị thảo phạt bởi những cường quốc cả - CORE cũng vậy, nhất là khi mà chiến lực của những quốc gia đó không hề kém.

Vẫn là đưa một người như Andrew vào thì sẽ dễ dàng hơn, nhất là khi hiện tại anh có thể dễ dàng khống chế năng lực của mình. Hoàn toàn có thể lẫn vào đám người để lẩn vào - hoặc trực tiếp nhảy từ một chiếc máy bay siêu thanh phóng xuyên qua khu vực này.

"GAIA, có thể chuẩn bị hộ tôi một số nhu yếu phẩm được không? Tốt nhất thì thực phẩm đóng hộp, một vài trang thiết bị dân dụng cùng đồ sơ cứu cá nhân và kha khá thuốc đi." Anh mở ra đường trò chuyện với GAIA - trí tuệ nhân tạo hoàn chỉnh đầu tiên của CORE. "Tính vào tiền riêng của tôi cũng được - và cũng mang theo cho tôi bộ radar xác định năng lượng, cũng như một hệ thống phòng thủ tự động được không?"

"Đã xác nhận, những thứ anh yêu cầu sẽ được chất vào những containers lần này" giọng nói của cô ta vang lên bên tai anh.

"Cảm ơn, vậy thì tôi cũng đi chuẩn bị - bao giờ ổn thì có thể gọi tôi ra sân bay nhé" rồi anh cũng ngắt liên lạc và đi lấy bộ giáp chiến đấu của mình.