Chương 294: Công ty Khoa học Công nghệ Vũ Nặc

Editor:

Nguyetmai

"Thầy Chung à, tôi đã là người cùng hội cùng thuyền với anh rồi, anh tuyệt đối đừng hại tôi đó."

Trên bàn cơm, Lâm Hiểu Quang cực kì cảm thán nói với Chung Minh về việc từ chức.

Không thể hiểu nổi, thực sự cứ như vậy rời khỏi Công ty Khoa học Công nghệ MMOA rồi ư? Lâm Hiểu Quang có chút không thể tưởng tượng nổi.

Trên bàn cơm tổng cộng có tám người, ngoại trừ Lâm Hiểu Quang ra còn sáu người là nhân viên cốt cán của Công ty Khoa học Công nghệ MMOA, mỗi người đều có thể phụ trách được một mảng riêng.

Ở mảng phần cứng bên phía Chung Minh hoàn toàn chưa từng có kinh nghiệm trước đây, không thể chỉ lôi kéo một mình Lâm Hiểu Quang được, mà đυ.ng đâu cũng tuyển dụng thì không ổn. Do đó Lâm Hiểu Quang đã đưa sáu nhân viên từ Công ty Khoa học Công nghệ MMOA cùng đi với mình, để đảm bảo công ty có thể vận hành ổn định ở giai đoạn đầu.

Sau đó, nhất định vẫn phải tuyển người trên quy mô lớn, có điều dù sao thì Lâm Hiểu Quang cũng lăn lộn trong ngành này đã lâu, vừa có quan hệ vừa có danh tiếng, chỉ cần Chung Minh đưa đủ tiền, tuyển dụng không phải là vấn đề.

Chung Minh cười cười: "Tổng Giám đốc Lâm yên tâm đi, lẽ nào tôi lại rỗi việc lấy anh ra làm trò cười sao? Công ty đã đăng ký xong rồi, đây sẽ là công ty con dưới trướng của Công ty Giải trí Tương tác Vi Quang. Hơn nữa lần này tôi đến còn mang cho mọi người một ít quà."

"Ở công ty mới, Tổng Giám đốc Lâm giữ 15 phần trăm cổ phiếu, những người khác giữ 1 phần trăm, về mặt kinh doanh mọi người đều có quyền tự chủ cao, tôi chỉ đưa ra ý kiến đối với sản phẩm thiết kế mà thôi."

Mọi người đều cảm ơn rối rít.

Nguồn vốn đăng ký của công ty mới là năm triệu tệ, cho dù 1 phần trăm cũng đã là năm trăm nghìn tệ. Huống hồ mục đích của Chung Minh là phát triển công ty phần cứng này lớn mạnh, mục tiêu là biến nó trở thành một công ty phần cứng hàng đầu giống như Công ty Khoa học Công nghệ MMOA, không chỉ đầu tư vốn liên tục, về sau lợi nhuận và định giá của công ty sẽ không ngừng tăng lên. Nếu thật sự đến lúc đó, cổ phẩn trong tay những người này sẽ trở nên có giá trị.

Đương nhiên, tỷ lệ sở hữu cổ phần này không tính là cao, hoặc có thể nói là có hơi keo kiệt, dù sao Chung Minh cũng tự mình đầu tư toàn bộ, những người khác được chia cổ phẩn là đã tốt rồi.

"Vậy nên thầy Chung, công ty tên là gì?" Lâm Hiểu Quang hỏi.

Chung Minh: "Công ty Khoa học Công nghệ Vũ Nặc, tiếng anh là YNOS."

Trong cái tên này có dụng ý của Chung Minh, có điều tất cả mọi người có mặt ở đây đều không hiểu được dụng ý của anh, chỉ cảm thấy dường như chỉ là một cái tên theo quy củ chả có gì đặc biệt.

Đương nhiên, những công ty dạng khoa học kỹ thuật rất khó lấy tên nào đặc sắc, xét cho cùng vẫn phải xem sản phẩm của nó như thế nào.

Những cái tên và từ quảng cáo của một vài công ty đều khá tốt, nhưng chỉ cần biến thành Lenovo thì dù tên có hay đến đâu cũng trở thành một từ ngữ xúc phạm.

Ngược lại tên của một vài công ty khoa học công nghệ nổi tiếng hàng đầu đều bình thường không có gì lạ, dù sao cũng được nói đến nhiều, mọi người đều quen tai cả rồi.

"Vậy sản phẩm đầu tiên của chúng ta thì sao?" Lâm Hiểu Quang hỏi: "Máy chơi game cầm tay?"

Chung Minh lắc đầu: "Trước tiên không cần vội làm máy chơi game cầm tay."

"Làm máy chơi game cầm tay là sự lựa chọn an toàn nhất lúc này, hiện nay trên thị trường có một mẫu khá tốt là máy chơi game cầm tay MGC2, áp lực cạnh tranh tương đối nhỏ. Có điều tự mình đánh mình cảm giác có chút lạ lùng." Lâm Hiểu Quang cười nói.

Máy chơi game cầm tay MGC2 đó do chính họ làm ra, hiện giờ nếu lại tiếp tục làm ra một máy chơi game cầm tay mới thì chẳng khác nào tự mình đánh mình.

Có điều Lâm Hiểu Quang nói có lý, nhóm bọn họ làm máy chơi game cầm tay lâu như thế, khó khăn gì cũng vượt qua rồi, làm lại đương nhiên quen việc, vô cùng dễ dàng.

"Không làm máy chơi game cầm tay nữa, tuy công sức bỏ ra không nhiều nhưng phân khúc thị trường này hẹp. Đương nhiên so với làm máy console thì ít cạnh tranh hơn một chút nhưng cũng không phải quá nhiều." Chung Minh nói: "Hơn nữa tôi lo mọi người vẫn giữ tư duy khi làm máy MGC2, khiến chiếc máy tiếp theo chẳng khác nào MGC3, như thế thì chẳng có gì đột phá. Công ty Khoa học Công nghệ Vũ Nặc lại là công ty mới, chắc chắn không cạnh tranh được với Công ty Khoa học Công nghệ MMOA ở nhiều phương diện."

Lâm Hiểu Quang nghĩ, đúng là như thế.

Cho dù bọn họ có làm ra được dòng máy tốt hơn máy MGC2 một chút, nhưng chắc chắn chỉ đến một giới hạn nhất định, thứ mà phần lớn người chơi muốn mua, đa phần đều là MGC2.

"Không lẽ chúng ta làm máy game gia đình? Làm máy game gia đình thì khá mạo hiểm, cạnh tranh tại thị trường này cũng rất kịch liệt." Lâm Hiểu Quang tự mình phủ nhận chính mình.

Chung Minh nói: "Chúng ta làm thiết bị thực tế ảo, làm giống như máy GAME OMNI."

Lâm Hiểu Quang suy nghĩ một chút: "Ừ… Đây cũng là một cách. Có điều phát triển cái này phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, quá trình phát triển có thể sẽ lâu hơn máy chơi game cầm tay."

"Không cần lo lắng, máy GAME OMNI đã trải sẵn rồi, chúng ta được thừa hưởng những khía cạnh tốt của nó, sau đó sửa đổi thêm là được. Chẳng hạn như phần máy chạy bộ đa hướng, mô hình súng v.v..."

"Vậy thì vấn đề chính là, GAME OMNI có ưu thế ra mắt trước, hơn nữa nhờ có "Hành trình tay súng" và "Resident Evil" nên doanh số của GAME OMNI tăng mạnh, nếu hai ba tháng sau chúng ta làm ra sản phẩm không khác GAME OMNI là mấy thì kết quả sẽ rất xấu." Lâm Hiểu Quang có chút lo âu nói.

Chung Minh nói: "Yên tâm, đến lúc đó Studio Vi Quang sẽ làm ra một game mới đi cùng với thiết bị. Hơn nữa chúng ta nhất định phải làm xuất sắc hơn GAME OMNI về mặt trải nghiệm game."

"Lâm Hiểu Quang gật đầu: "Được, không cần vội, chúng ta thống nhất trước địa điểm làm việc, còn phải thông báo tuyển dụng nữa."

Chung Minh: "Ừ, trước tiên chúng ta hãy nghĩ xem mô hình và cách dùng của thiết bị thực tế ảo đầu tiên này như thế nào, đợi đến khi đâu vào đó rồi sẽ cùng mọi người bàn bạc tiếp."

...

Sau khi ăn cơm xong, Chung Minh và nhóm người của Lâm Hiểu Quang cũng coi như đã gặp mặt, thời gian cấp bách, hai người đều bồn chồn lo lắng, đương nhiên là bắt đầu càng nhanh càng tốt.

Bên Lâm Hiểu Quang còn phải tuyển người, Công ty Khoa học Công nghệ Vũ Nặc phải cần có một khoảng thời gian nữa để sắp xếp công việc mới có thể đi vào quỹ đạo.

Chung Minh nhân khoảng thời gian này nghĩ xem công ty khoa học công nghệ chính xác là nên chuẩn bị như thế nào cho thiết bị phần cứng đầu tiên.

Trước mắt Chung Minh cảm thấy chẳng có cơ hội nào để đặt chân vào thị trường máy console, máy chơi game cầm tay. Nguyên nhân trước đó cũng nói đến rồi, hoặc do cạnh tranh rất kịch liệt, hoặc do thị trường quá nhỏ, đều không thích hợp.

Ngược lại thiết bị thực tế ảo hiện nay thuộc về các thiết bị tương đối thịnh hành.

Dựa theo ý tưởng của Chung Minh, trước tiên làm thiết bị thực tế ảo để đặt nền móng, sau đó làm máy console, cuối cùng mới làm máy chơi game cầm tay.

Nếu làm máy console thì cần có nhiều game độc quyền mới có sức cạnh tranh mạnh, cần được dần dần tích lũy ở phương diện kho game, ăn một miếng chưa thành người béo ngay được. Cũng không thể làm ra máy console mà trong đó chỉ có tổng cộng hai game là "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" và "Resident Evil" được, vậy thì chẳng có ích lợi gì.

Huống chi hiện nay game của Studio Vi Quang đều đang hợp tác với các kênh khác, muốn cưỡng ép thu hồi lại để độc quyền cũng không hợp tình hợp lý.

Ngược lại thiết bị thực tế ảo này chủ yếu là nhắm vào những người chơi hardcore và người chơi giàu có, kho game cũng không quá quan trọng, có một hai game xuất sắc làm game độc quyền cũng đủ để đảm bảo doanh thu rồi.

Sự thành công của GAME OMNI đã cho thấy mức độ yêu thích của người chơi đối với thiết bị thực tế ảo rất cao, hơn nữa làm ra GAME OMNI là một công ty nhỏ, còn kém hơn cả đám Lâm Hiểu Quang một chút, sức cạnh tranh không quá kịch liệt.

Lúc chơi GAME OMNI, Chung Minh đã nhận ra rằng thiết bị này ít nhiều cũng có một vài vấn đề.

Đầu tiên là thiết kế máy chạy bộ đa hướng.

Mặc dù di chuyển trong một khu vực cố định hợp lý hơn nhiều so với người thật chạy trên máy chạy bộ đa hướng, nhưng cũng nảy sinh nhiều vấn đề, đó là hành động trên thực tế của người chơi không có cách nào khớp với hành động trong game.

Người chơi trên thực tế chỉ đạp chân vào khu vực di chuyển, mà nhân vật trong game lại là đi bộ hoặc đang chạy nhanh, dù sao cũng có chút kỳ cục.

Còn có một vài vấn đề thuộc về tiểu tiết, ví dụ như trong game không thể mô phỏng các động tác như cầm đao, ném lựu đạn, tất cả đều thông qua mô hình súng, đây cũng là một vấn đề.

Mà điều Chung Minh phải làm chính là cải tiến những mặt này, đồng thời làm cho thiết bị này phù hợp hơn với game mới của mình, kết hợp phần cứng và phần mềm mới phát huy được niềm vui thú hiệu quả nhất.