Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thoát Khỏi Trái Đất

Chương 12: Suối nước nóng Nhị Nguyệt Hoa (12)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: bebuoncaingot.

Ở khu vực nghỉ ngơi trên lầu hai giống như là một cái mê cung thật lớn, đường đi rất phức tạp, phòng còn thường xuyên chuyển động, du khách thường xuyên bị ném tới địa phương xa lạ. Nhân loại ở chỗ này rất khó thật sự thả lỏng, có bé gái đang thoăn thoắt chạy ngược chạy xuôi đến mức có điểm ngốc nghếch.

Nhẹ nhàng thích ý, như thể vui sướиɠ.

Không riêng gì nhân loại khi ăn no sẽ có cảm giác hạnh phúc, vong linh cũng giống vậy.

Thời điểm Đường Nghiên Tâm chạy qua, một cái bàn thờ có ánh nến lập loè, trên tờ giấy trắng bỗng nhiên xuất hiện một hàng chữ [Nếu ngươi muốn đặt vấn đề, hãy chân chính tìm đến ta.]

Đường Nghiên Tâm ý thức được: Cô bị nhìn thấu.

Ở trong cái mê cung này, cũng không phải tất cả phòng đều ngẫu nhiên biến ảo. Kỳ thật có một gian phòng, vẫn luôn là một địa điểm đó, hơn nữa không có ai bị truyền tống đến gian phòng đó. Nếu như muốn ẩn nấp, thì gian phòng đó nơi thích hợp nhất.

Đường Nghiên Tâm suy đoán, đó chính là nơi lĩnh chủ nương náu.

Lộ Tầm Nhất đã từng nói với cô, lĩnh vực vong linh có thể chia ra làm hai loại hình thức mở ra cùng phong bế. Hình thức phong bế ở lĩnh vực sau khi hình thành sẽ đóng cánh cửa liên thông với ngoại giới lại, vong linh trong lĩnh vực đều sẽ có quan hệ nhất định của lĩnh chủ, cốt truyện chủ tuyến rõ ràng sáng tỏ.

Lúc phong bế lĩnh vực, vong linh phiêu đãng bên ngoài không thể tiến vào. Mà hình thức mở ra lĩnh vực, sẽ hấp thu những vong linh có tính chất tương xứng với lĩnh vực. Những vong linh tới lĩnh vực sau, chỉ cần được lĩnh chủ cho phép là có thể ở lĩnh vực lạ mặt sống. Suối nước nóng Nhị Nguyệt Hoa chính là lĩnh vực theo hình thức mở ra.

Phần lớn quỷ quái cùng lĩnh chủ không có quan hệ, địa điểm tử vong cũng không phải ở suối nước nóng Nhị Nguyệt Hoa, điểm chung duy nhất chính là chúng nó đều lấy ảnh chụp làm vật dẫn.

Thời điểm có được tin tức, nhân loại và vong linh đều có tính toán riêng cho bản thân. Về việc này, là do Đường Nghiên Tâm biết được từ một con quỷ rất muốn tiến vào lĩnh vực.

Vì sao vong linh tiến vào lĩnh vực lúc nào cũng phải đối với lĩnh chủ phục tùng? Bởi vì khu ăn mòn mà vong linh sinh tồn không gian nơi nơi đều có khe hở, ngẫu nhiên đều có thể xuất hiện cái khe mới, cho dù là vong linh cường đại, cũng không có cách nào hoàn toàn tránh đi nó, một khi rơi vào liền sẽ bị xé tan thành từng mảnh.

Các vong linh trốn vào trong lĩnh vực, cũng là vì muốn có mạng để sống! Đặc biệt là đối với vong linh quá nhỏ yếu, tình huống đặc thù trong lĩnh vực không cho phép vong linh cắn nuốt lẫn nhau, chúng nó có thể an tâm bảo mệnh. Còn có thể thường xuyên được ăn một hai phần cơm hộp, có thể trưởng thành một cách khoẻ mạnh.

Phân tích mấy cái này là để xác định lĩnh chủ suối nước nóng Nhị Nguyệt Hoa là ai. Kỳ thật căn bản không cần phải đoán, hẳn là Giang Khả, lĩnh vực đều quay quanh hắn mà hình thành. Di ảnh cũng không có làm Đường Nghiên Tâm có cảm giác áp bách đến từ lĩnh chủ, có thể là vì di ảnh cũng không phải là lĩnh chủ thật sự.

Nhưng chỉ cần nó chịu trả lớn câu hỏi, thì cô mặc kệ nó có phải lĩnh chủ hay không! Trả lời được là vui rồi.

Đường Nghiên Tâm có thể khẳng định, chỉ mới trả lời một câu hỏi mà có thể cung cấp cho cô nhiều năng lượng như vậy, tất nhiên chỉ có thể là lĩnh chủ thôi.

Vừa mới di chuyển qua phòng khác, trong lòng bàn tay liền xuất hiện chữ, làm Đường Nghiên Tâm chấn động chính là vấn đề mà nó muốn hỏi [Bạn học Giang Khả, ngươi biết vì sao bản thân lại bị các bạn học gϊếŧ chết, hơn nữa còn phanh thây sao?]

Lần đầu tiên trong đáy lòng Đường Nghiên Tâm cảm thấy, tên ngốc làm ra vấn đề phỏng vấn như vậy cũng không chỉ là để hố cô, mà còn thoả mãn đam mê bà tám của hắn. Năng lực thiên phú gì đó, xét cho cùng là để trợ giúp cho chủ nhân dễ dàng sống sót hơn. Có mấy vấn đề, kỳ thật Đường Nghiên Tâm biết đó là bí mật mà người bị phỏng vấn muốn giấu kín.

Một con vong linh muốn sắm vai nhân loại, có thể xem như nghịch thiên. Mà loại hình sắm vai nhân vật này yêu cầu rất nhiều năng lượng, một vấn đề mà đạt được nhiều năng lượng như vậy làm Đường Nghiên Tâm rất vui sướиɠ, đồng thời cũng không cam lòng chỉ lấy được một cái huân chương cuối cùng mà đã ngoan ngoãn rời khỏi lĩnh vực.

Lộ Tầm Nhất bình tĩnh nhìn cô:"Đường Đường, đừng diễn nữa."

Đường Nghiên Tâm:"Hả?"

Lộ Tầm Nhất:"Cánh tay quỷ đâu?"

Đường Nghiên Tâm:"..."

Lộ Tầm Nhất:"Em ăn luôn cánh tay quỷ rồi đúng không?"

Đường Nghiên Tâm:"... Im miệng, từ giờ trở đi cấm anh đặt câu hỏi."

Lộ Tầm Nhất:"Anh cũng vừa mới xác định thôi, ở tình huống không có cách nào tránh thoát, anh sử dụng thuật trị liệu với thứ nước đó. Đối với nhân loại thì nó có năng lực trị liệu hiệu quả, đối với vong linh tựa hồ còn có tác dụng ức chế, trạng thái giống y đúc lúc anh trị liệu cho em, nó trở nên lười biếng, tuy rằng vẫn quấn lấy anh nhưng không tiếp tục công kích. Kỳ thật em lộ ra quá nhiều sơ hở, chỉ là sẽ không có ai điên mà đoán, có vong linh trà trộn vào bên trong nhân loại, trở thành một người du khách."

Đường Nghiên Tâm:"Anh nói bậy bạ gì đó? Anh trai ơi, anh mau sử dụng thuật trị liệu giúp em, em đau quá a!"

"Nếu hiện tại em còn sợ hãi thứ gì, nhất định là sợ công cụ phát sóng trực tiếp." Lộ Tâm Nhất đem công cụ phát sóng trực tiếp hiện ra, hắn không có mở phát sóng trực tiếp.

"Cho nên em không cần lo lắng, hoàn toàn có thể ăn ngay nói thật."

Đường Nghiên Tâm nghiêng đầu:"Anh ơi, anh đang nói cái gì?"

Lộ Tầm Nhất nghiêm khắc mà nói:"Đường Nghiên Tâm, anh cũng không phải tên ngốc!"

Đường Nghiên Tâm cũng trầm mặt, ngồi xổm xuống hướng về mặt hắn xả ra:"Phiền chết đi được, phiền chết đi được, nhân loại thật sự phiền muốn chết! Ngươi nói không sai, ngươi nói đúng rồi. Thật tốt! Nếu ngươi ngoan ngoãn sử dụng thuật trị liệu cho ta, ta liền cứu ngươi ra, nếu không ngươi cũng chỉ có thể ở đây chờ chết."

Lộ Tầm Nhất:"Vì sao không tổn thương anh? Hoặc là trực tiếp dùng chuyện sẽ gϊếŧ chết anh để uy hϊếp."

Đường Nghiên Tâm:"..."

Bởi vì ta mẹ nó làm không được, không chỉ có không thể ăn thịt nhân loại, cũng chỉ có thể được phản kích mà thôi, giống như với Võ Cương, hắn làm vậy nhưng ta không có cách nào ác ý ra tay đầu tiên --- không giống vừa rồi là vui đùa đánh đá nhau, cái này mang tính chất vũ nhục mạnh hơn mang đến thương tổn chân chính.

Đường Nghiên Tâm tức giận đến mức đá vào tường!

Lộ Tầm Nhất:"Đường Đường, chỉ cần trả lời vấn đề của anh, anh sẽ đáp ứng yêu cầu của em."

Đường Nghiên Tâm chậm rãi bình tĩnh lại, dựa vào bức tường đối diện, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Lộ Tầm Nhất. Cô muốn nhìn tên nhóc này bị gϊếŧ chết, sau đó ăn luôn quái vật thủ vệ, bỏ bốn lên năm coi như là tên chán ghét này chết trong tay cô.

Đường Nghiên Tâm:"Ta không sợ nhân loại uy hϊếp."

"Không phải uy hϊếp!"

Biểu tình Lộ Tầm Nhất chậm rãi nhu hoà đi, thậm chí dựng thẳng ngón tay thề thốt:"Nếu hôm nay anh sống sót, sẽ vĩnh viễn không nói ra thân phận của em với bất kì kẻ nào."

Đường Nghiên Tâm có một chút kinh ngạc, không rõ hắn đang muốn làm gì.

Lộ Tầm Nhất:"Em tin anh sao?"

Kỳ thật Đường Nghiên Tâm tin, cô có thể cảm thấy Lộ Tầm Nhất phiền, chán ghét tính thiện lương của hắn. Nhưng lại không thể không thừa nhận, hắn là một người chính trực, giữ lời hứa.

Cô không trả lời.

"Thật sự không phải uy hϊếp, anh chỉ là đang thành khẩn muốn kiến nghị em."

Lộ Tầm Nhất thử thăm dò nói:"Muốn giấu giếm thân phận, tốt nhất là có một người đồng đội. Hiện tại không thấy được hành động đơn độc thiệt thòi, càng về sau người ta càng hành động theo đoàn thể, một mình hành động rất dễ dàng bị người khác hoài nghi. Anh có thể tổ đội với em, giúp em che giấu thân phận vong linh, hơn nữa thuật trị liệu của anh, đối với em cũng rất hữu dụng đi! Tương lai em sẽ còn cần."

Đường Nghiên Tâm sảng khoái nói:"Thành giao!"

Hai người ngoéo tay.

Đường Nghiên Tâm:"Hiện tại rất gấp! Anh mau dùng thuật trị liệu cho em đi!"

Lộ Tầm Nhất không có nói bất cứ yêu cầu gì, cũng không cần cô hứa hẹn, sảng khoái sử dụng thuật trị liệu cho cô.

Cho dù Đường Nghiên Tâm dùng phương pháp gì ngụy trang thành nhân loại đều không quan trọng, quan trọng là vì sao cô phải làm như vậy.

Chỉ có hai loại nguyên nhân: Trở thành lĩnh chủ mới hoặc là muốn qua cửa.

Chỉ có loại sau mới cần tránh đi công cụ phát sóng trực tiếp.

Công cụ phát sóng trực tiếp là cái gì? Du khách muốn qua cửa lĩnh vực vong linh ý nghĩa chung là đều muốn thoát khỏi khu ăn mòn, điểm đến đều là trạm cứu trợ ngoài hành tinh. Phi thuyền ngừng ở nơi đó sẽ mang nhân loại rời đi trái đất, đến nhà mới. Có nhu cầu thì phải có cung cấp, vì người ngoài hành tinh tò mò phong cảnh trên trái đất, vì vậy mỗi du khách đều có thể lựa chọn có trở thành chủ bá phát sóng trực tiếp hay không, cho người tinh tế xem trực tiếp xem được quá trình qua cửa.

Thời điểm muốn phát sóng trực tiếp, mở ra công cụ phát sóng trực tiếp là được.

Nếu vong linh muốn vượt qua lĩnh vực, nhất định sẽ tránh bại lộ ở trước mặt người tinh tế, nếu không sẽ khiến cô bị hủy bỏ tư cách. Lộ Tầm Nhất muốn thử Đường Nghiên Tâm nên mới cố ý nói như vậy.

—— nếu một con vong linh muốn làm người, vậy hẳn là nên có một cơ hội.

Thời điểm không có cách nào phán đoán Đường Nghiên Tâm có uy hϊếp gì đối với nhân loại không, hắn cảm thấy cô là thiện. Nếu là ác, hắn càng muốn sống sót hơn, sẽ tự thân kết thúc quả bom nổ chậm này, tránh cho càng nhiều người phải chịu thương tổn.

Đây là suy nghĩ của Lộ Tầm Nhất.

"Hiện tại có thể cứu anh sao?"

Đường Nghiên Tâm đứng lên, giảo hoạt cười: “Nếu như đợi em ra khỏi phòng, anh còn sống sót thì..."

Cứ dùng cái BUFF này để tránh bị áp chế cũng vô dụng. Một ngày nào đó cô có thể dựa vào lực lượng của mình, đối kháng với quy tắc phải thần phục lĩnh chủ.

Người này xác thật rất phiền, nhưng cũng không chán ghét đến mức như vậy. Nếu như hắn sau này vẫn luôn sảng khoái như vậy, thành đội với hắn không phải là không thể. Suy xét đến lúc trước, hắn thiếu mình, nên muốn mình cứu hắn phải đợi mình trở về mới cứu.

Đáng tiếc nha! Hắn không sống đến khi đó được.

Đường Nghiên Tâm ôm thù nghĩ như vậy.

____________

Mình up full suối nước nóng để tặng bạn Ngocbehira nhé, còn phần sau khi nào đủ lượt bình chọn và mắt mình sẽ tiếp tục edit và up.
« Chương TrướcChương Tiếp »