- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Thoát Khỏi Trái Đất
- Chương 110: Hộp Hủy Diệt (Hoàn)
Thoát Khỏi Trái Đất
Chương 110: Hộp Hủy Diệt (Hoàn)
Lúc xuống phi thuyền, một ông cụ tên gọi là Lữ Khuê Tinh đã đứng đó đợi bọn họ.
Thuyền trưởng giới thiệu ông ấy là thủ trưởng tiền nhiệm của Đảng Độc Lập. Đường Nghiên Tâm không có chút cảm giác gì, lại thật sự rất hoảng hồn với sự hiểu biết cơ bản đối với thế lực giữa các vì sao của Lộ Tầm Nhất. Anh ấy không ngờ rằng, ông cụ này sẽ đặc biệt đến đón bọn họ, chứng tỏ rằng giá trị con người của Đường Đường còn cao hơn anh đánh giá rất nhiều… Không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.
May là lúc đó anh ấy chọn kết liên minh với Đảng Độc Lập. Đồng minh tốt nhất trong cái lựa chọn vô tình.
Lộ Tầm Nhất biết được “chuyện lớn nhất gần đây của Liên Bang” thông qua internet. Từng chuyện từng chuyện đều có liên quan với Đảng Độc Lập.
Du khách địa cầu giành được thần vị “chân lý”.
Thần Thái Dương mặt người dạ thú không chỉ câu kết Bố tộc hại chết chiến hữu, nhiều năm trở lại đây vẫn luôn dựa vào việc hấp thụ huyết nhục của linh hồn du khách địa cầu để kéo dài sinh mạng, một khi bại lộ chân tướng, nhanh chóng bị đá ra khỏi trung tâm quyền lực.
Cố Hề Lịch – nữ thần mới lên khiêu chiến Thần Thái Dương. Toàn bộ quá trình trong lúc chiến đấu được livestream, giành chiến thắng áp đảo.
Phấn chấn lòng người.
Thần Thái Dương đã ngã xuống gần hai tháng, độ hot của chuyện này vẫn chưa biến mất.
Đến ngay cả Đường Đường cũng chìm đắm vào trong đó. Cô livestream ở trong ma hộp diệt thế chẳng khác gì là đào ra tiên thi đã chết của Thần Thái Dương. Trừ lần đó ra, đông đảo thần linh trước giờ chưa từng lộ mặt trước mặt công chúng cũng xuất hiện trong livestream, cũng là nguyên nhân thu hút những bình luận hot khắp nơi.
Đến nay, bản livestream của Đường Đường còn đang treo trên đầu của trang mạng các vì sao, không ngừng có những bản video lưu trữ mới liên tục nhảy ra.
Mặt tốt là vẫn luôn có tinh tệ vào tài khoản, điểm khen thưởng chưa bao giờ ngừng.
Mặt xấu là thế lực khắp nơi đều vô cùng hiếu kỳ với cô.
Đối với ba người chưa có căn cơ mà nói, những lòng hiếu kỳ này chỉ có thể đem đến phiền phức.
Hiện nay, danh tiếng hot nhất Liên Bang chính là du khách loài người trước kia, Cố Hề Lịch, nữ thần Chân Lý bây giờ. Vị nữ thần này có thể vạch ra dấu bằng với Đảng Độc Lập, cũng có nghĩa là bọn họ kết thành đồng minh với với tổ chức của các đồng hương. Cho dù không biết đối phương là người như thế nào thì trên tâm lý cũng có mấy phần thân cận.
Lộ Tầm Nhất đã xem video livestream của Cố Hề Lịch, cảm thấy sẽ không hại đồng hương.
Trên đường đi Thần Điện Vận Mệnh, bọn họ không hề gặp người nào khác.
Lộ Tầm Nhất và Tiêu Hữu Phàm cảm giác được thành ý của đồng minh, ông cụ Lữ Khuê Tinh nhất định đã giúp bọn họ ngăn cản rất nhiều phiền phức.
Có điều, có người nhất định sẽ gặp được. Đó là Cố Hề Lịch.
Nữ thần Chân Lý đứng ở trong thần điện, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại, lộ ra một nụ cười với Đường Nghiên Tâm.
“Lại gặp nhau rồi!”
Thiếu nữ nghiện internet vẻn vẻn chỉ biết Cố Hề Lịch chính là người mà anh trai búp bê nhờ cô tìm. Không giống như Lộ Tầm Nhất đã từng xem ảnh của Cố Hề Lịch, lúc trước cô cũng không hề biết rằng từng có duyên gặp gỡ một lần với Cố Hề Lịch. Lúc này không khỏi kinh ngạc.
…Chẳng trách, chẳng trách cô cảm thấy mùi trên người anh trai búp bê vô cùng quen thuộc.
Hóa ra là bởi vì đã từng gặp Nữ thần Chân Lý và đã ghi nhớ mùi của cô ấy. Chỉ là lúc gặp được anh trai không thể nhớ lại thôi.
So với khi đó, làn da của cô ấy bây giờ trắng hơn, cách ăn mặc cũng càng nữ tính hơn nhiều.
Quả thực khí chất khác nhau quá lớn…
Đường Nghiên Tâm vẫn chỉ liếc mắt một cái là nhận ra cô ấy.
Cũng lập tức cảm nhận được rằng, đối phương rất mạnh.
Bản thân trở nên mạnh rồi, đối phương cũng trở nên mạnh rồi.
Cái thứ như duyên phận thật sự tuyệt vời không thể tả. Sau khi Đường Nghiên Tâm vươn tay ra phía đối phương liền rất tự nhiên bắt tay với tiền bối.
Cố Hề Lịch: “Các cậu đi theo tôi.”
Nữ thần Chân Lý không phải là người dài dòng. Nếu như không bởi năng lực thiên phú nổi bật lên thì đi thẳng vào chủ đề mới là tính cách thực sự của cô ấy.
Đường Nghiên Tâm: …Khiến cho người ta rất có thiện cảm.
Chuyện anh trai búp bê phó thác cho cô, không ngờ nhanh vậy đã tìm thấy người trong cuộc rồi.
Trên đường đi, Đường Nghiên Tâm mở miệng nói: “Tôi có chuyện muốn…”
Cố Hề Lịch: “Chuyện cô và anh trai xảy ra trong ma hộp diệt thế, lời mà anh ta nhờ cô chuyển cho tôi, tôi biết hết rồi.”
E rằng có rất ít người chưa từng xem qua video lưu trữ.
Đường Nghiên Tâm: “À, tốt quá. Lời hứa của tôi đã hoàn thành một cách thuận lợi rồi.”
Cố Hề Lịch cười nói: “Cảm ơn cô.”
Xuyên qua điện chính, bọn họ bước vào một tiểu hoa viên, sau đó bước vào Thần Điện Vận Mệnh thật sự từ một cánh cửa ngầm nho nhỏ. Hai tượng đá ở lối vào hóa thành hai người con gái sinh động, dung mạo giống nhau như đúc, làn da trắng như tuyết, mặc váy dài màu vàng kim.
Hai người không nói một lời đã quỳ rạp xuống đất, trán chạm vào tấm thảm màu đỏ tươi, hồi lâu vẫn không ngẩng đầu lên.
Cố Hề Lịch nói với tiểu cô nương, hai người này là chủ tế của Thần Điện Vận Mệnh.
Sau khi chạy hết lưu trình, hai vị chủ tế nhanh chóng ngẩng đầu lên hỏi thăm Đường Nghiên Tâm.
“Tôi có thể xem thử giỏ rau xanh trong tay cô được không ạ?”
Bọn họ nhìn Đường Nghiên Tâm với vẻ vô cùng chờ mong, kích động đến mức hai mắt rưng rưng.
Đường Nghiên Tâm mang theo cái giỏ chính là đợi giây phút này, đương nhiên sẽ không để ý mà đưa giỏ cho bọn họ. Chợt nghe hai vị chủ tế bưng lấy giỏ nói: “…Là vật phẩm của nữ thần, trên đó có khí tức của nữ thần. Mùi này rất giống với thần trượng, đều có thể dùng để bói toán.”
Hai người đang muốn hỏi Đường Nghiên Tâm có được giỏ rau xanh từ đâu, ông lão Lữ Khuê Tinh liền mở video ma hộp diệt thế cho hai người xem. Hai vị chủ tế trông coi điện nữ thần Vận Mệnh, bảo vệ “Phong Thần bảng” không thể rời khỏi thần điện nên nguồn tin tức với thế giới bên ngoài hoàn toàn dựa vào gợi ý của Vận Mệnh, cũng không hiểu biết những chuyện trên mạng.
Lại nhìn nữ thần, lệ rơi đầy mặt.
Cho dù biết rõ vị này không phải là nữ thần thật sự, mà là ảo ảnh, nhưng cũng có kiểu nữ thần sống ở một nơi nào đó, hơn nữa còn chấm dứt những tiếc nuối, vui mừng kết thành phu thê với Hải Thần.
Một vị chủ tế nói: “Nữ thần nhất định là lén nhìn thấu thiên cơ, e là dựa vào năng lực của chúng ta cũng không cách nào đưa ra được dự báo rõ ràng.”
Vị chủ tế còn lại mời ra “Phong thần bảng”, chỉ thấy trong bốn quyển thượng mở ra, có mấy trăm cái tên kim quang lấp lánh, những cái ghi lại đều là có thần linh của thần vị. Nếu như rơi rụng thì sẽ gạch tên đi. Ví dụ như Thần Thái Dương, tên của hắn đã trở thành màu xám.”
Giành được thần vị là ký khế ước trời đất, có được sự thừa nhận của thiên đạo, sẽ có biên độ tăng trưởng năng lực thật sự.
Trên thẻ trúc chậm rãi mở ra, ba chữ tên “Đường Nghiên Tâm” phát sáng lấp lánh.
Dưới sự hướng dẫn của hai chủ tế, Đường Nghiên Tâm vươn ngón tay ra chạm vào cái tên của mình, phía dưới liền xuất hiện vết mực đen – “Tử”.
Một chữ Tử.
“Phong thần bảng” có thể tự kiểm tra đo lường dao động năng lượng giữa trời đất, phát hiện năng lực rất mạnh lại ghép với người phù hợp theo quy tắc nào đó, sẽ trao tặng thần vị tương ứng. Thần vị của mỗi người, có lẽ là cái tên xuất hiện ở trên bảng đã định sẵn rồi. Duy nhất một lần ngoài ý muốn là Cố Hề Lịch, bởi vì năng lực thiên phú đặc biệt, quá là có tính lừa dối, thậm chí làm cho “Phong thần bảng” cũng chần chờ không biết cho cô thần vị gì mới được.
Thần vị của Đường Nghiên Tâm sớm đã bị Mạt phá, trở thành Tử Thần chỉ cảm thấy là quả đúng như thế.
Ký hiệu thần bí từ trong “Phong thần bảng” bay ra, chui vào ấn đường của Đường Nghiên Tâm.
Cảm giác này rất huyền diệu, dường như trong nháy mắt đã hiểu rõ thêm sâu hơn về trình độ năng lực của mình, chạm đến biên giới của quy tắc thần bí. Nói tóm lại, khác biệt rất lớn với lúc nãy, ngay cả khí tức cũng hơi chút thay đổi.
Nhìn từ bên ngoài thì sắc mặt của Đường Nghiên Tâm càng thêm trắng bệch, càng ngày càng không giống như người sống.
Chủ tế: “Thần linh mới xuất hiện, thần vị của người đã truyền khắp toàn vũ trụ.”
Lưu trình tiếp theo chính là xem bói.
Lúc nữ thần Vận Mệnh còn tại vị, sẽ dẫn dắt thần linh mới làm quen với sức mạnh của bản thân. Sau khi cô ấy ngã xuống, hai vị chủ tế cảm thấy năng lực không đủ, không cách nào đảm nhiệm vai trò quan trọng như vậy. Đυ.ng phải thần linh hợp tâm ý, liền tặng một quẻ bói, giúp đỡ thần linh mới trông thấy rõ ràng vận mệnh, coi như là cung cấp sự giúp đỡ trong khả năng cho phép cho thần linh mới.
Đường Nghiên Tâm ngồi xếp bằng xuống. Hai vị chủ tế mỗi người kéo một cánh tay cô.
Giỏ rau xanh của Vận Mệnh biến thành hai tia sáng, lần lượt tiến vào trong cơ thể của hai vị chủ tế. Rất nhanh chóng, quẻ bói đại diện cho vận thế của Đường Nghiên Tâm được hai vị chủ tế đồng loạt đọc lên.
[Điểm cuối cùng của tính mạng là cái chết vĩnh hằng]
[Cô là chốn quay về của người chết]
[Cũng là thần bảo hộ của người sống]
[Hình thái của cô cũng đan xen giữa hai kiểu người]
[Hàng tỉ sinh linh bỏ mạng trong sợ hãi]
[Kẻ thù cũ tham lam cũng sẽ khϊếp sợ]
[Tuyệt đối không được kháng cự cô ấy]
[Chết đi cũng là mới sinh ra]
[Vị thần chết tay cầm lưỡi hái nếu như phòng thủ biên quan]
[Một ngày có cô ấy]
[Bố tộc sẽ cúi đầu xưng thần]
[Không ai dám rời khỏi phòng giam]
[Chiến tranh nhất định sẽ bị tiêu trừ bởi sự xuất hiện của cô]
[Kỷ nguyên mới bắt đầu từ đây]
Một quẻ bói vô cùng rõ ràng!
Lời tiên đoán vẫn chưa đọc xong, ông lão Lữ Khuê Tinh đã kích động đến run bắn người. Phải biết rằng, không cách nào đóng được thông đạo hai giới. Cho đến nay đều treo ở trên đầu lưỡi đao của Liên Bang. Nếu có một ngày, đại quân Bố tộc xông ra từ trong đó thì phải làm sao? Bố tộc không cách nào hoàn toàn tiêu diệt cũng là vấn đề nan giải. Tuổi thọ của họ còn dài hơn cả loài người, từ từ nghỉ ngơi lấy lại sức, sẽ có một ngày lại ngóc đầu trở dậy.
Lúc đó lại là một đại nạn kinh thiên động địa.
Nhưng chỉ cần có Tử Thần ở đây, tất cả đều giải quyết dễ dàng.
Đối với hai bạn đồng hành của Đường Nghiên Tâm mà nói, quẻ bói nói trắng ra cũng là thuốc trợ tim khiến cho người ta thật sự thư giãn. Có quẻ bói của hai vị chủ tế, chỉ cần không phải nhập vào một cơ thể Thần Thái Dương, chắc hẳn không ai sẽ làm khó Đường Đường.
Có lẽ đất phong cho cô sẽ không tốt, dù sao manh mối của vận mệnh là để cô phòng thủ biên quan.
Có điều, xa xôi một chút chưa hẳn đã không tốt. Ít nhất sinh mạng an toàn được bảo đảm, không bao giờ sợ thân phận của Bố tộc bị vạch trần nữa. Dù sao trong quẻ bói cũng nói rồi, thần chức của cô đặc biệt, là sự tồn tại đặc biệt giữa Bố tộc và loài người. Không như thế, cô cũng không áp chế được Bố tộc.
Trở thành thần linh nhận được sự thừa nhận của loài người có rất nhiều điểm tốt.
Phòng thủ biên quan không khó, có sự tồn tại của thần linh, cho dù là biên giới vũ trụ hẻo lánh cũng sẽ dần phồn vinh lên thôi. Các khả năng như mất mạng cũng sẽ không tồn tại. Với sự giàu có và đông đúc của Liên Bang ắt hẳn cũng sẽ không để bụng đến cước phí ship đồ mà thiếu nữ nghiện internet mua về. Con đường ship hàng cũng sẽ được mở.
Đường Đường cũng sẽ hài lòng.
Toàn bộ cái mà bọn họ lo lắng không thành vấn đề.
Thế này quá tuyệt rồi.
Tuy Lộ Tầm Nhất và Tiêu Hữu Phàm không giành được thần vị, nhưng cũng là thần linh có danh tiếng trong bốn bộ bên dưới “Phong thần bảng”. Tuy chủ tế không phát cho bất cứ đồ gì, nhưng cũng có ý nghĩa tượng trưng nhất định.
Hai người trong lòng thoải mái, cười nhận phong hiệu.
Vừa rời khỏi thần điện, ông lão Lữ Khuê Tinh liền nói, chính phủ sẽ ra mặt tu sửa thần điện cho Tử Thần.
Cố Hề Lịch: “…Hả!”
Đường Nghiên Tâm: ???
Ông lão Lữ Khuê Tinh nói: “Tử Thần vốn có thể chọn lãnh địa tốt hơn, bây giờ lại phải trấn giữ biên quan, chẳng khác gì là làm việc vì nhân dân. Không chỉ tu sửa thần điện, mà sẽ còn điều phối cả nhân viên làm việc. Ăn, mặc, ở, đi lại hàng ngày đều do chi tiêu chuyên dụng chi trả. Người của thần điện Tử Thần không phải chi một đồng nào cả. Người có yêu cầu gì thì cứ nói, xin hãy nhất thiết trấn giữ vì sao Everest. Cầu xin người đấy.”
Cố Hề Lịch liếc mắt, nói với Đường Nghiên Tâm: “Tôi không phải nhằm vào cô… Chỉ đơn thuần là đau xót cho túi tiền của tôi mà thôi.”
Nói thì nói như thế, quả thực cũng cảm thấy Đường Nghiên Tâm không dễ dàng gì. Chính phủ cho tiền là rất khoa học. Xây thần điện ở biên giới Liên Bang e rằng cũng không có doanh thu gì, không cách nào thực hiện cân đối thu chi…
Vẫn là câu nói kia, Đảng Độc Lập hãm hại cô.
Cố Hề Lịch: “Thời gian tôi đến Liên Bang sớm hơn các cậu, có vấn đề gì cũng có thể đến tìm tôi.”
Ông lão Lữ Khuê Tinh đợi cô ấy nói xong mới tiếp tục nói.
Đường Nghiên Tâm: “Tôi luôn phải sống ở đó, không thể rời đi à?”
Ông lão Lữ Khuê Tinh đáp: “Đương nhiên không phải, chính phủ sẽ không hạn chế sự tự do của bất kỳ một công dân nào. Đợi người áp chế được Bố tộc, thì có thể giống như đi làm vậy, ngày nghỉ thì được nghỉ ngơi, tự do sắp xếp thời gian của người.”
Cùng lắm thì lúc Tử Thần rời đi thì tăng cường số lượng quân đội phòng thủ, cũng không thể cứ mãi giam một người đường đường là thần linh lại làm một vị thần thổ địa ở vì sao Everest mãi!
Ông không hề ngờ rằng, Đường Nghiên Tâm thật sự chỉ hỏi chơi vậy thôi.
Sau này mới phát hiện ra, vị Tử Thần nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu này quả thực là một Tử Trạch, muốn đi du lịch thì hoàn toàn có thể dựa vào máy chơi game. Độ nhận biết của internet các vì sao có thể đạt đến mức 100% thì internet các vì sao cũng không khác biệt mấy với thế giới thật rồi. Vượt qua không gian lại không cần giống thế giới thực trải qua lưu trình dài đằng đẵng, có thể nói là thiếu nữ nghiện internet bắt buộc lựa chọn điều đó.
Các chuyện ngổn ngang xưa nay không cần Đường Nghiên Tâm quan tâm.
Có Tiêu Hữu Phàm tài năng và Lộ Tầm Nhất đáng tin cậy, bọn họ sẽ xử lý gọn gàng ngăn nắp chuyện này.
Đường Nghiên Tâm chỉ cần cùng Tùng Cách có thể có thân phận giữa các vì sao cùng chơi game là được rồi. Cũng bởi vì diễn xuất chân thực của thiếu nữ nghiện internet cô đây mà điều kiêng kỵ của thế lực khắp nơi dần biến mất, bắt đầu thật lòng hoan nghênh Tử Thần đã đến.
…Vị này có thể coi là thần linh không có cảm giác tồn tại nhất trong trăm ngàn năm qua. Nói là an phận, chi bằng nói là lãnh đạm đến mức khiến người ta kinh hãi.
Không hổ là Tử Thần mà!
Điều may mắn là, Đường Nghiên Tâm cũng không bị bình chọn làm thần linh không được hoan nghênh nhất hàng năm.
Các fan lúc cô livestream cũng không dám gọi nhóc con nữa, còn xóa hết tất cả những thứ trước đây đi rồi.
Gọi Tử Thần là mẹ gì đó, có vẻ quá kí©h thí©ɧ rồi.
Không dám nhận đâu!
Không dám nhận đâu mà!
Rất nhanh, thần điện Tử Thần hoàn công. Đường Nghiên Tâm xoay quanh một vòng ở vì sao Everest là mất cả nửa năm. Lúc quay lại, đám Bố tộc đã rục rịch bị ép tới co đầu rút cổ lần nữa, ngoan như chó con mèo con vậy.
Sau đó, Đường Nghiên Tâm quay về thần điện của mình, làm một trạch nữ… Kỳ thực cũng không trạch lắm. Một tinh cầu làm không gian hoạt động, thật sự không nhỏ.
Chủ yếu là loài người của Liên Bang quá quen với việc chạy khắp vũ trụ. Du lịch vượt qua các tinh cầu là chuyện hết sức đơn giản ở thời đại này, mới làm nổi lên cái trạch của cô.
Ước chừng là thiên tính của Bố tộc, Đường Nghiên Tâm tuy có tình cảm của loài người nhưng lại vô cùng lãnh đạm, không dễ dàng có cảm tình với người lạ, cũng không muốn lãng phí thời gian với người lạ.
So với nữ thần Chân Lý cũng đến từ địa cầu, dường như việc cô không qua lại với mọi người quá ư là quái gở.
Càng lộ ra vẻ thần bí.
Ngay cả rất nhiều nhân viên làm việc của thần điện cũng chưa từng trông thấy chân dung thật sự của Tử Thần.
Kỳ thực muốn gặp Tử Thần rất đơn giản, gõ vang căn phòng cao nhất thần điện là được.
Lại là một đêm mát mẻ, Tiêu Hữu Phàm khiêng một cái bàn đến bên ngoài phòng Tử Thần, Lộ Tầm Nhất gõ cửa. Một con mèo đen từ trong phòng đi ra, robot dọn phòng ôm lấy nguyên liệu nấu ăn. Một vài thứ là loài người có thể ăn được, một vài thứ là Bố tộc mới có thể ăn được.
Đi ra cùng Đường Nghiên Tâm là một tên Bố tộc mắt ửng đỏ, trên mặt còn có vết thương.
Rõ ràng, bữa cơm này khói lửa phừng phừng.
Tùng Cách giúp nướng thịt.
Lúc thịt gần chín, Bố tộc ngửi thấy mùi thơm liền không kìm nén được mà bốc thịt lên ăn như hổ đói. Vừa ăn vừa nhìn Đường Nghiên Tâm.
Sao cơ? Đây là muốn ăn thịt Tử Thần à?
Khıêυ khí©h thế này đương nhiên là lại bị đánh rồi.
Tiêu Hữu Phàm đứng xem ở bên cạnh mà cũng cảm thấy đau nhức toàn thân: “Thế này thật sự có thể dạy chúng học được cách khống chế du͙© vọиɠ của bản thân à?”
Đường Nghiên Tâm lấy tay chống cằm, nói với vẻ chẳng sao cả: “Tôi cũng không biết, thử một chút xem thế nào.”
Tùng Cách cười híp mắt, nói: “Học được cũng không tốt hơn, không học được cũng nhất định phải sống. Thế thì có thể cho hắn lên trên bếp nướng để thêm đồ ăn cho Đường Đường.”
Bố tộc: “…”
Nghe nói Bố tộc không biết sợ hãi lại rùng mình một cái, biểu cảm có thể khái quát bởi mấy chữ: Một người đàn ông độc ác.
Đường Nghiên Tâm lại bị chọc cười.
Thật là một đêm mát mẻ.
Cho nên, thế lực cũng đáng giá. Chỉ có khu vực vong linh đi qua đến giữa các vì sao mới có cuộc sống hạnh phúc yên ổn như bây giờ.
Tử Thần bây giờ cũng sống rất vui vẻ!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Thoát Khỏi Trái Đất
- Chương 110: Hộp Hủy Diệt (Hoàn)