Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thoát Khỏi Nam Thần, Gả Vào Hào Môn

Chương 46

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng bạn thân cô tốt bụng nhắc nhở, cô sẽ không phụ ý tốt của cô ấy.

“Mình biết rồi, cậu không cần lo cho mình, mình sẽ đánh không chết như “Tiểu Cường” vậy đó.”

Hạ Hạm không nói gì, vỗ vai cô.

Sau khi gặp nhà họ Hạ, Sở Tu Cẩn đưa cô đến gặp lại ba mẹ nuôi của mình. Ba mẹ nuôi của Sở Tu Cẩn là một cặp vợ chồng Đức-Trung, ba nuôi là một kỹ sư ô tô và mẹ nuôi là giáo sư đại học, thuộc về về giới tri thức, hai người đều có dáng vẻ nghệ thuật đặc trưng.

Ban đầu, ba mẹ nuôi của Sở Tu Cẩn có một đứa con trai, nhưng anh ta chết trẻ, sau đó ông Hạ đã đưa Sở Tu Cẩn đến nhà họ Sở, hai vợ chồng tạm thời nhận nuôi anh ta trong nhà họ Sở.

Mạnh Vũ đoán rằng Sở Tu Cẩn có mối quan hệ khá tốt với ba mẹ nuôi, nếu không sao anh đã trở về nhà họ Hạ mà vẫn không đổi họ của mình, vì vậy thái độ của Mạnh Vũ đối với ba mẹ nuôi của anh cũng vô cùng tôn trọng.

May mắn thay, ba mẹ nuôi của anh là những người hòa nhã, sau khi Mạnh Vũ chào hỏi xong bà Sở, bà đã nắm tay cô, nói một loạt lời chúc phúc.

Cùng với ba mẹ nuôi của Sở Tu Cẩn, còn có gia đình em gái của ba nuôi anh, cũng có là cô chú của anh Sở. Cô và chú của anh có một cô con gái, lúc này, cô bé ngoan ngoãn kia đứng bên cạnh ông bà Sở, cô ấy mặc một chiếc váy châu Âu cổ kính tinh sảo, đội mũ rộng vành, khuôn mặt hình trứng rất dễ thương, trang điểm rất tinh tế. Cô gái trông giống như một nàng tiểu thư quý tộc cổ điển từ bức tranh châu Âu.”

Sau khi chào hỏi cô chú, Sở Tu Cẩn giới thiệu cô: “Đây là em họ của anh, Cúc Mỹ Thiến.”

Cúc Mỹ Thiến rất hào phóng, đưa tay ra với Mạnh Vũ, “Xin chào, chị dâu.”

Mạnh Vũ bắt tay cô, khi cô nhìn xuống, cô nghe thấy Cúc Mỹ Thiến thì thầm với cô: “Chị nhất định phải hạnh phúc.”

Cô ngước lên nhìn cô, mỉm cười ngọt ngào với Cúc Mỹ Thiến, không biết cô có phải là ảo giác của mình hay không, cô cảm thấy nụ cười của Cúc Mỹ Thiến có chút kỳ lạ.

Tuy nhiên, Mạnh Vũ vẫn lịch sự trả lời: “Cảm ơn em đã chúc phúc.”

Bữa tiệc kết thúc rất muộn hai người mới về nhà tân hôn, nhà tân hôn đã được trang trí lại, bên trong có bóng bay và dán giấy có chữ “hỉ”, toàn bộ đồ của Mạnh Vũ đã được chuyển đến.

Căn phòng đơn giản với tông màu xám được dán trên tường với một chữ “hỉ” màu đỏ khổng lồ, nhìn rất không hợp, cô không ngờ rằng một người như Sở Tu Cẩn lại có thể chịu đựng được.

Sở Tu Cẩn cởϊ áσ khoác ra, nói với cô: “Em đi tắm trước đi.”

“…”

Anh nói rất tùy ý, nhưng lời này lọt vào tai Mạnh Vũ thì có vẻ rất mờ ám

Anh cởi lễ phục ra, để lại một mình Mạnh Vũ sững sờ một lúc rồi mới lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm, phòng tắm và phòng ngủ nối liền nhau, rất lớn, kính lập thể, bên ngoài là hồ nhân tạo, bồn tắm nằm cạnh tường kính, có thể vừa ngắm cảnh hồ vừa tắm.
« Chương TrướcChương Tiếp »