Lần này, cố ý giống trống khua chiên giúp tổ chức tiệc sinh nhật vô cùng phô trương, có lẽ là vì nể mặt nhà họ Hạ, chính xác mà nói là nể mặt Sở Tu Cẩn, dù sao Mạnh Vũ cũng sắp kết hôn với Sở Tu Cẩn, nhà họ Uông không thể không nể mặt.
Là một nữ thần luôn thể hiện xinh đẹp trước mặt mọi người, trước khi bắt đầu tiệc sinh nhật, Mạnh Vũ đã bắt đầu chọn đầm và trang điểm trước. Nhà họ Uông đã chuẩn bị vài cái đầm cho cô, tất cả đều là đồ mới, rất hiếm khi chưa qua tay Uông Thục Viện.
Mạnh Vũ chọn một chiếc váy voan màu xanh táo, chất liệu mỏng nhẹ, không có vai, với một dải voan nhẹ trên vai phải, khi đi lại thì giống như tiên nữ. Màu sắc hơi phô trương một chút, nhưng kiểu xinh đẹp của Mạnh Vũ kết hợp với màu sắc phô trương này càng tôn lên vẻ đẹp của cô, sự tương trợ này, tạo nên hiệu quả không ngờ đến được.
Mạnh Vũ tự trang điểm cho mình, từ nhỏ cô đã biết trang điểm, so với chuyên gia trang điểm, cô càng hiểu rõ khuôn mặt hợp với kiểu trang điểm nào hơn.
Khi cô đang vẽ lông mày, nhìn thấy trong gương có người đẩy cửa vào, người này chính là con gái chú của chú của Uông Thục Viện, Diêm Văn Văn. Cô ta cỡ tuổi Mạnh Vũ, cả hai đều học cùng trường trung học. Từ nhỏ, Uông Thục Viện đã không thích em kế Mạnh Vũ, còn Diêm Văn Văn là tay sai của Uông Thục Viện, đương nhiên cũng không thích Mạnh Vũ.
Diêm Văn Văn bước vào, nghiêng người mỉm cười với Mạnh Vũ, “Sắp gả vào gia đình giàu có rồi, cảm thấy thế nào?”
Thậm chí Mạnh Vũ còn không nhìn cô, “Gõ cửa trước khi vào là phép lịch sự cơ bản nhất, không lẽ ba mẹ cô không dạy cô sao?”
Diêm Văn Văn chớp mắt nhìn cô, hoàn toàn không để trong lòng, “Lễ phép là dùng cho người khác, không phải với cô. À đúng rồi…Cô sắp gả vào nhà giàu rồi, không thể không nể mặt cô đúng không? Cô có muốn tôi ra ngoài rõ cửa lần nữa rồi mới đi vào không?”
Mạnh Vũ vẫy tay với cô, thản nhiên nói: “Tránh ra, cô đang chặn đèn.”
Diêm Văn Văn không để ý, dời ra chút, sau đó vòng ra sau lưng cô, nói, “Dù sao mọi người cũng quen biết nhau từ nhỏ, tôi muốn cho cô vài lời khuyên thật lòng trước khi kết hôn.”
“Thế thì không cần, cô biết mà, tôi không cần lòng tốt của cô.”
Khóe miệng Diêm Văn Văn hơi giật, nhưng vẫn nói tiếp: “Đừng tưởng rằng gả vào nhà họ Hạ là chuyện gì ghê gớm lắm, cô còn nhớ vợ của Hạ Cảnh không? Vì sinh con cho nhà họ Hạ mà suýt chết trong phòng sinh đó…Cô gả qua đó cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu. Anh Sở kia cưới cô cũng chỉ vì cần một người phụ nữ, hay là nói, anh ta chỉ cần một cái tử ©υиɠ để sinh con cho anh, nên anh ta cưới ai cũng vậy thôi. “
Mạnh Vũ nhíu mày, bắt đầu thoa phấn mắt, “Tôi nhớ người mà lúc đầu anh Sở kia muốn cưới là Uông Thục Viện, tiểu thư danh giá, thì ra cũng bị ai đó xem như tử ©υиɠ, đúng là thảm.”