Chương 15

Thật kỳ lạ là rõ ràng anh ta rất đẹp trai còn có dáng người đẹp nữa, tại sao bên ngoài lại đồn anh như vậy? Với tư cách là nhà lãnh đạo của miền Bắc Việt, anh ta có thể để cho những tin đồn gây bất lợi cho mình hay không?

Đang mê man suy nghĩ, thư ký đi vào rót trà cho hai người, Mạnh Vũ nhấp một ngụm, chỉ nghe thấy người đàn ông đối diện nói: “Cô Mạnh đến tìm tôi có chuyện gì không?”

Mạnh Vũ ngước mắt lên nhìn anh, người này rất đẹp, nói chuyện với người khác cũng rất lễ độ, lịch sự, nhưng cả người lộ ra khí chất khó dò, vô thức khiến người ta cảm thấy đây là người rất nguy hiểm. Đối mặt với anh giống như đối mặt với vực thẳm không đáy, không thể vì vẻ đẹp của anh mà lờ đi được những cuộc chiến tranh đẫm máu của nhà họ Hạ trước đó và anh là người chiến thắng cuối cùng.

Vấn đề là anh vẫn còn quá trẻ, bởi vì điều này càng khiến mọi người càng tôn trọng anh hơn.

Mà anh lại sắp trở thành chồng của cô.

Mạnh Vũ nghĩ đến đây thì mất tự nhiên, cô đặt ly xuống, cúi đầu không dám nhìn anh.

“Tôi đến đây để hỏi anh Sở vài câu.”

“Cô Mạnh, mời nói.”

“Chính là…Tôi biết ban đầu, anh Sở muốn cưới chị của tôi, chị tôi đúng là một người vợ tốt. Chỉ là…tôi kém chị tôi khá nhiều về thân phận và thành tựu, không biết vì sao anh Sở lại đồng ý đổi cô dâu lại thành tôi?”

“Trước hết, cô có chút hiểu lầm, tôi cũng không muốn cưới chị cô, mà là người trong nhà sắp xếp tôi cưới chị cô, thứ hai, đối với tôi mà nói, cưới ai cũng như nhau thôi.”

Mạnh Vũ hiểu, hóa ra không phải vì sức hấp dẫn của cô mà anh mới đồng ý sự thay đổi của nhà họ Uông. Đối với anh, chỉ đơn giản là lấy vợ, đơn giản như hoàn thành nhiệm vụ vậy.

Thật ra, câu trả lời của anh khiến Mạnh Vũ thở phào nhẹ nhõm, cô mới có thể lên tiếng tiếp.

“Còn một điều nữa tôi muốn nói rõ với anh Sở trước khi kết hôn, sau khi nghe, anh Sở sẽ cân nhắc lại xem có nên kết hôn với tôi hay không. “

“Mời nói. “

“Tôi…Tôi đã từng có một người bạn trai mà tôi đã hẹn hò được vài năm, tất nhiên bây giờ chúng tôi đã chia tay, tôi đã từng yêu anh ấy rất nhiều, đã dành cho anh ấy rất nhiều tinh lực, tôi không biết liệu tôi có còn tinh lực yêu người khác hay không nữa. Tôi nói với anh Sở điều này chỉ để biết liệu anh Sở có phiền không nếu vợ tương lai của anh đã từng yêu một người đàn ông khác quá lâu, hay anh có phiền nếu vợ của anh đã từng yêu người khác sâu đậm như vậy.”

Yên lặng khá lâu, sau đó cô nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh vang lên, anh nói, “Tôi không phải là người quan tâm đến quá khứ.”

Đã như vậy, không còn gì tốt hơn, Mạnh Vũ nói: “Được rồi, cảm ơn anh Sở đã dành thời gian để gặp tôi. Tôi nói xong rồi, đi trước đây. “

Mạnh Vũ đứng dậy, Sở Tu Cẩn gọi thư ký đến đưa Mạnh Vũ trở về. Anh rất chu đáo trong việc đối xử với mọi người, dù sao anh cũng là người cô sẽ kết hôn trong tương lai, e rằng cô sẽ phải sống với anh nhiều năm trong tương lai nữa, tóm lại, cuộc gặp gỡ này khiến Mạnh Vũ rất hài lòng, Sở Tu Cẩn không khủng khϊếp như lời đồn, anh không phải là loại người đáng ghét.