#tien161099 đã beta
Trong ngôi nhà trên cây, Chu Khiêm tận mắt nhìn thấy đôi tình nhân viết chữ 'đồng ý' trên giấy.
Sau khi nhìn thấy hai người đều bỏ tờ giấy vào hộp đen, Chu Khiêm rất hài lòng tắt video.
TruyenHDTrong ngôi nhà cây lại khôi phục sự yên tĩnh. Chu Khiêm lại lấy thêm một tờ giấy nữa viết lên.
[Cao Sơn: 0 điểm]
[Vân Tưởng Dung: 10 điểm]
[Đổng Tường: 30 điểm]
[Tề Lưu Hành: 30 điểm]
[Chu Khiêm: 30 điểm]
Sau đó Chu Khiêm tiếp tục nhấn vào hình đại diện của Tề Lưu Hành, nhưng cậu không tính nói chuyện một mình với hắn ta mà nhấn thêm vào hình đại diện của Đổng Tường.
Một lần nữa tiếp tục cuộc trò chuyện của ba người.
Yêu cầu của Chu Khiêm không được chấp nhận ngay lập tức, chắc là Đổng Tường và Tề Lưu Hành đang nói chuyện riêng với nhau.
Sau năm phút cuộc gọi mới được chấp nhận.wattpadtien161099
Khi nhìn thấy là cuộc trò chuyện nhóm, gương mặt của Đổng Tường và Tề Lưu Hành đều rất ngạc nhiên.
Cả hai người đều tưởng rằng Chu Khiêm sẽ trò chuyện riêng với họ, để thuyết phục hai người phản bội lại với nhau. Nhưng không ngờ cậu lại gọi điện cùng lúc cho hai người họ.
Trên màn hình rộng, là gương mặt ngạc nhiên của hai người.
Chu Khiêm nở nụ cười nhếch môi tiêu chuẩn với hai người, rồi giơ tờ giấy trên tay lên.
".... Mong hai người hiểu những gì tôi sắp nói. Tôi sẽ cho hai người mỗi người 30 điểm, số điểm của hai người là cao nhất, Vân Tưởng Dung được 10 điểm, Cao Sơn là 0 điểm, tôi sẽ đuổi hắn ta ra khỏi phó bản."
Chúc Cường và Vu Hiền ngồi trước điện thoại không hẹn mà cùng nói: "Đậu mùa!"
"Anh ấy muốn làm gì? Tôi không hiểu lắm, rõ ràng khi nãy anh ấy mới gọi video cho cặp đôi kia. Anh ấy đã gần thắng trong trò chơi này rồi, tại sao vẫn còn chơi trò này nữa? Anh ấy đang muốn thử đồng đội của mình à?"
"Tôi cũng không biết luôn, rõ ràng nữ thần đã nói, bỏ tờ giấy vào là không thể thay đổi. Đây chính là cơ sở để cặp đôi kia tin tưởng anh Khiêm."
"Vậy là anh Khiêm đã bỏ tờ giấy kia đi, cái hộp của anh Khiêm ngay từ đầu đã được đóng lại! Anh Khiêm đã gạt cặp đôi kia! Nhưng mà, làm sao anh ấy lừa được Đổng Tường với Tề Lưu Hành bây giờ. Anh Khiêm cũng đâu có biết làm ảo thuật."
Trong trò chơi.
Chu Khiêm căn bản không biết có người có thể nhìn thấy cậu, cũng không biết liệu rằng cậu có qua cửa hay không, sẽ có liên quan rất lớn đến việc họ có thể lấy được 100 vạn hay không.
Chu Khiêm giơ tờ giấy trong tay lên và trò chuyện với hai người trong màn hình.
Cả người Đổng Tường bị Chu Khiêm đánh bầm dập, xưng cả mặt mày. Không cần nói cũng biết Đổng Tường hận Chu Khiêm nhiều như thế nào.
Chữ đầu tiên hắn nói với Chu Khiêm là "Cút!"
"Mày đi chết đi Chu Khiêm! Tao mặc kệ mày đang chơi trò gì. Tao cũng không quan tâm mày cho ai điểm thấp, điểm cao! Tiểu Tề đừng tin lời của nó, chúng ta cứ bỏ phiếu 'không đồng ý' đi."
"Chúng ta cũng nói với cặp đôi kia nữa! Vết thương trên người tôi là bằng chứng tốt nhất! Chu Khiêm hoàn toàn không đáng tin! Tóm lại chúng ta không thể để cho nó qua cửa."
Chu Khiêm giơ tờ giấy, bình tĩnh trả lời: "Phải không? Thật sự không muốn biết mấy thông tin kia từ tôi?"
Đổng Tường còn đang muốn nói gì đó, Tề Lưu Hành nãy giờ luôn im lặng cuối cùng cũng lên tiếng.
"Tại sao anh lại.... loại bỏ Cao Sơn?"
Chuyện này rất kỳ lạ.
Chu Khiêm chỉ nói, "Tôi không biết hai người bây giờ là tình huống gì. Nhưng mà tôi đến từ bệnh viện tâm thần Xuân Sơn. Vân Tưởng Dung cũng như thế. Tôi nói thẳng, tôi không muốn Cao Sơn ở bên cô ấy."wattpadtien
Tề lưu hành: "......"
Đổng Tường cũng ngơ ngác, sau đó hắn lộ ra nụ cười xấu xa.
Chu Khiêm lại nói: "Vừa rồi lúc vào nhà cây không thấy sao? Tôi đã nói với hắn ta một câu, sau đó sắc mặt hắn ta liền thay đổi, còn muốn đánh tôi, thật ra lúc đó tôi cũng chỉ nói thật với hắn ta thôi."
Trước màn hình, tam quan của Chúc Cường và Vu Hiền sắp tan tành rồi.
Vu Hiền: "Không thể nào, anh Khiêm sẽ không nói với Cao Sơn mấy lời đó!"
"Vậy là anh Khiêm đang lừa Đổng Tường và kiếm thần."
"Ừ. Tuy nhiên, không biết anh Khiêm đã nói xái gì, mà Cao Sơn lại muốn đánh anh ấy, nhưng mà không thật sự cùng anh ấy kết thù đi......."
Trong trò chơi.
Lại nói nhảm về chuyện tình cẩu huyết của ba người, Chu Khiêm nói: "Chuyện là như vậy. Tôi đã làm cho quan hệ của bọn họ có xích mít. Cao Sơn nghĩ rằng Vân Tưởng Dung đã gạt hắn ta. Mà Vân Tưởng Dung cũng nghĩ như vậy, tự nhiên cũng đoán được tôi nói gì với hắn ta, như vậy ở trong mắt cô ta, Cao Sơn cũng khả năng sẽ phản bội cô......Nhưng tôi lại sợ rất rối."
"Tôi sẽ cho mỗi người đồng dạng 20 điểm, số điểm của mọi người đều bằng nhau. Như vậy tất cả đều phụ thuộc bào phiếu của mọi người, nhưng tôi đã không làm thế mà loại bỏ Cao Sơn."
Nói đến đây, sắc mặt Chu Khiêm mềm mại nhìn về phía Đổng Tường: "Anh Đổng, tôi biết, chúng ta hôm nay có chút chuyện không vui. Nhưng nghĩ lại mà xem, nếu không phải do anh trộm thư mời của tôi, mọi chuyện xảy ra sao đó cũng đâu thể nào diễn ra được, phải không?
"Lý Đại Phú bị tôi gϊếŧ. Anh cũng biết đó là nhiệm vụ phụ của tôi. Hiện tại nhiệm vụ phụ đã hoàn thành, tôi đương nhiên sẽ có được thông tin. Nghĩ lại thì, để gϊếŧ chết được Lý Đại Phú, cũng là nhờ có công của anh. Anh thật sự muốn bỏ lỡ thông tin này?"
Bất đắc dĩ cười cười, Chu Khiêm nói rất chân thành: "Anh Đổng, anh là cấp E, còn có kiếm thần cấp D hỗ trợ. Tôi chỉ có cấp F, một kỹ năng cũng không có. Nếu anh muốn gϊếŧ tôi, không phải là có rất nhiều cách sao? Không muốn lấy thông tin, mà muốn làm tôi chết trong trò chơi này, anh hà tất gì làm như thế?"
Hai người Đổng Tề im lặng rất lâu.
Tề Lưu Hành là người nói chuyện đầu tiên.
"Cũng được, trong chúng ta không ai phải chết mà còn có được thông tin. Anh cũng không có tống tiền hay là đạo cụ. Nhưng mà --" nhìn Chu Khiêm, Tề Lưu Hành nói: "Mở ngân hàng giao dịch đi. Chúng ta sẽ làm tất cả mọi chuyện dưới sự chứng kiến của hệ thống......"
Tề Lưu Hành còn chưa nói xong, Chu Khiêm đã đem tờ giấy bỏ vào trong hộp đen.
Thấy một màn này, Chúc Cường với Vu Hiền chấn kinh rồi.
Vu Hiền: "Tôi ngu luôn rồi, mẹ nó anh Khiêm thật sự biết làm ảo thuật?"
Chúc Cường: "Tôi hình như, đã đoán ra được cái gì......"
Trong trò chơi.
Chu Khiêm mở ngân hàng giao dịch ra, nói với hai người kia: "Tôi đã bỏ tờ giấy vào trong hộp. Đây là thành ý của tôi. Hiện tại chúng ta tiến hành giao dịch, hai người hứa bỏ phiếu 'đồng ý' cho tôi, tôi cho hai người thông tin."
Nhưng Đổng Tường cũng không có lập tức đồng ý ngay với Chu Khiêm.
Hắn cười, ánh mắt từ từ trở nên nham hiểm.
"Được, Chu Khiêm. Tao có thể cho mày phiếu 'đồng ý'. Nhưng mà, chỉ có thông tin thôi vậy thì không đủ nha! Lúc mới bắt đầu mày có 300 đồng tiền vàng đi? Mày đưa cho tao với Tề Lưu Hành mỗi người 150 đồng tiền vàng. Ngoài ra, giao hết toàn bộ đạo cụ mày có được ra đây!"
Nghe thấy hắn nói, vẻ mặt Chu Khiêm hơi khẩn trương, không vui, do dự, sau đó cậu nhíu chặt mi nói: "Tôi không có 300 đồng tiền vàng, chỉ có 295 đồng tiền vàng, có thể cho hai người. Nhưng mà đạo cụ......"
Nhìn thấy bộ dáng lúng túng của Chu Khiêm, Đổng Tường cười một cách ác độc, cảm thấy vui sướиɠ.
Nhưng hắn nhìn về phía Chu Khiêm vẫn là ánh mắt âm u. "Đối với mày nhiệm vụ gϊếŧ Lý Đại Phú là rất dễ dàng. Mày khẳng định có được đạo cụ rất hiếm! Đem hết giao ra đây! Nếu không hì không cần bàn nữa!"
"Chu Khiêm, hiện tại là mày cầu chúng tao! Làm gì có ai đi cầu xin người khác mà có bộ dáng như mày! Phải làm bộ dáng cho đúng a! Vừa rồi không phải nói trong trò chơi này là mày làm chủ sao? Ồ, hiện tại lại đi cầu xin người ta rồi, ha ha ha......"
Sau đó, Chu Khiêm thông qua màn hình làm hết mọi cách để cầu xin, nói một cách đơn giản là, cậu là một người mới cấp F, rất vất vả mới có được vài đạo cụ, cậu cũng không có dễ dàng.
Nhưng nghe Đổng Tường nói thế, hiện tại bị động chính là Chu Khiêm.
Cậu hiện tại chỉ là một con cá trên thớt, mặc cho người ta làm thịt.
Cuối cùng Chu Khiêm bất đắc dĩ, mất đi 295 đồng tiền vàng cuối cùng, cùng với toàn bộ số thuốc 【 Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi 】.
Trên người cậu không còn một đồng nào, đạo cụ hay là kỹ năng.
Nhìn bộ dáng của hắn, Đổng Tường cười rất đắc ý.
- - cho dù có thông qua trò chơi thì sao, Chu Khiêm không có một chút kỹ năng nào, không có đồng tiền vàng, không có đạo cụ, chỉ là người chơi cấp F hèn nhát sao mà sống sót trong cốt truyện này được?
Ngân hàng giao dịch có thể trực tiếp lấy đồ trong hành lý của người chơi, để đưa cho một người chơi khác.
Rất nhanh hai người đã nhận được thông tin giao dịch của hệ thống.
Đương nhiên, khi nhìn thấy ba viên thuốc kia sắc mặt của hai người không nhịn được giật giật.
Nhưng cuối cùng hai người rất vui vẻ mà lấy ba viên thuốc này.
Tề Lưu Hành đưa hai viên thuốc cho Đổng Tường. "Tên có vẻ lạ, nhưng lại rất hữu dụng, có thể khống chế được NPC. Lực công kích của tôi rất mạnh, anh thì không được. Anh lấy hai viên đi, tôi chỉ cần một viên."
"Vậy cậu lấy hết đồng tiền vàng đi!" Đổng Tường rất hào phóng, đưa toàn bộ cho Tề Lưu Hành.
Hai người đã kiếm được rất nhiều.
Chu Khiêm lại không còn gì cả.
Thứ duy nhất cậu có được là hai cái phiếu 'đồng ý'.
Tuy nhiên, sau đó, đồng hồ của Chu Khiêm nhận được tin nhắn.
Giơ cổ tay bấm vào đồng hồ mở tin nhắn ra, Tề Lưu Hành đưa cho Chu Khiêm 500 đồng tiền vàng, kèm một tin nhắn: Tôi là người không thích lợi dụng người khác, tôi chỉ cần một cái đảm bảo của anh. Chỉ cần thoát ra khỏi trò chơi số tiền đó tôi sẽ trả lại cho anh, số tiền dư ra coi như là tôi mua đạo cụ.
Nhìn thấy tin nhắn này, Chu Khiêm cũng không nói gì.
Qua màn hình, cậu nhìn thấy Đổng Tường và Tề Lưu Hành bỏ hai phiếu 'đồng ý' vào trong hộp đen. Một lúc láu sau mới nói: "Cảm ơn hai người." Rồi tắt video.
Ngay sao khi tắt video, cái cúi đầu hài lòng của Chu Khiêm đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là đôi mắt sáng lấp lánh.
Trong một thời gian dài, không có chuyện gì xảy ra, thời gian chậm rãi trôi qua đến khi còn lại 10 phút cuối. Giọng nói của nữ thần vang lên bên tai mọi người.
"Chủ còn 10 phút nữa là kết thúc chấm điểm, Lý Đại Phú nhanh lên."
Lý Đại Phú nhanh lên? Kết thúc chấm điểm? Chu Khiêm vẫn chưa chấm điểm sao? Đây là cậu hỏi trong lòng mọi người.
Ngoại trừ Chu Khiêm.
Mắt mang ý cười, Chu Khiêm giơ ngón tay nhẹ nhàng ấn lến màn hình, chậm rãi nhấn vào hình đại diện của Tề Lưu Hành, Đổng Tường, Vân Tưởng Dung và Cao sơn, rồi nhấn nút gọi.
Trên màn hình rất nhanh đã xuất hiện bốn gương mặt khϊếp sợ.
Nhìn vào bốn đôi mắt đó, Chu Khiêm cầm lên ba tờ giấy, đem nó đưa đến trước màn hình.
Trong tờ giấy đầu tiên ghi:
[Cao Sơn: 30 điểm]
[Vân Tưởng Dung: 30 điểm]
[Đổng Tường: 0 điểm]
[Tề Lưu Hành: 10 điểm]
[Chu Khiêm: 30 điểm]
Trên tờ giấy thứ hai ghi:
[Cao Sơn: 0 điểm]
[Vân Tưởng Dung: 10 điểm]
[Đổng Tường: 30 điểm]
[Tề Lưu Hành: 30 điểm]
[Chu Khiêm: 30 điểm]
Và một tờ giấy trắng.wattpadtien161099
Giơ lên nó, Chu Khiêm mỉm cười nhìn màn hình. "Tự giới thiệu, tôi giỏi nhất là đánh bài, tóc độ ra tay rất nhanh, là cao thủ trong nghề rồi. Lúc mọi người cho rằng tôi bỏ tờ giấy vào trong hộp đen, thật sự thì cũng không phải. Mấy người có thể hiểu là, tôi biết làm ảo thuật."
Nhìn thoáng qua sắc mặt như nhìn thấy quỷ của mọi người, Chu Khiêm cười càng tươi.
"Nữ thần không quy định thời gian đặt phiếu chấm điểm và phiếu bầu. Điều này đã cho tôi cơ hội."
"Bốn người đều bỏ phiếu 'đồng ý' cho tôi, mặc dù tôi vẫn chưa chấm điểm."
"Mặc dù tôi chưa chấm điểm, nhưng mọi người đã cho tôi phiếu 'đồng ý' rồi. Cảm ơn vì đã tin tưởng."
Chu Khiêm nở một nụ cười tươi: "Vậy hiện tại tôi nên chia 100 điểm của mình...... Như thế nào?"
"Trở về như lúc đầu nào, hối lộ người giám sát, tiền vàng và đạo cụ, tôi sẽ không từ chối cái nào đâu."
"Chỉ còn 10 phút cuối, nhớ nhanh lên."
Nói xong câu này, Chu Khiêm liền tắt video.
Chúc Cường và Vu Hiền trước màn hình, đứng hình trong mười giây.
"Đậu! Anh Khiêm quá tuyệt vời."
"Thật sự là quá tuyệt! Đã nếu kéo lại tâm lý sụp đổ của tôi từ lúc đầu, chờ mọi người đàm phán và bỏ phiếu 'không đồng ý'! Nhưng không!"
"Anh Khiêm không hề suy sụp, anh ấy cũng có nghĩ đến tình huống chia đều điểm cho năm người, và tình thế tiến thoái lưỡng nang của tù nhân, anh Khiêm không phải là người bình thường!"
"Mọi người đều nghĩ, cách của anh Khiêm là làm cho bọn họ phản bội lại nhau, vậy là người duy nhất bỏ phiếu 'không đồng ý' sẽ chết! Sau đó...... Không ai dám bỏ phiếu."
"Không ngờ anh Khiêm vẫn còn rất cao tay! Anh ấy không phải là một người đàn ông bình thường!"
"Ai mà có thể ngờ được rằng mục đích cuối cùng của anh ấy không phải là sợ chết mà là tống tiền vàng với đạo cụ đâu!"
"Nói ra, cũng dễ hiểu thôi, nếu không có nhiều tiền và đạo cụ, làm sao anh ấy có thể sống tiếp trong trò chơi chứ, trong khi anh ấy chỉ có cấp F."
Quan sát nhanh chóng tính cách của từng người chơi, ra tay mau lẹ. Sử dụng trí thông minh để bịa đặt lời nói, sử dụng tốt lá bài này để đẩy mọi người vào tình thế khó xử của tù nhân. Cuối cùng đồng tiền vàng và đạo cụ đều nằm ở trong tay, cái gọi là rất thông minh chính là, để nhóm này đi phản bội nhóm kia, người có được lợi ích cuối cùng chính là mình. Tìm đường sống trong chỗ chết, ở trong mắt Chúc Cường và Vu Hiền phương pháp này quá tuyệt.
Trong tình huống không có lợi cho mình, sử dụng thành thạo phương pháp này để được sống sót, trí tuệ, lòng dũng cảm, khả năng quan sát cao, có thể bất chấp quỳ xuống cầu xin người khác...... Tất cả những yếu tố này không được thiếu cái nào.
Nhưng một phương pháp đỉnh cao như vậy, được Chu Khiêm xử dụng như một trò ảo thuật.......
Vu Hiền cảm thấy hơi nghịch thiên.
Cho đi tất cả những thứ mình có, Chu Khiêm không hề luyến tiếc.
Một người chơi cấp F, không có tiền vàng, đạo cụ và kỹ năng...... Vậy thì phải đi tìm tất cả những gì mình thiếu.
Đẩy tất cả mọi người vào tình thế bất lợi!
Mình thì đứng nhìn mọi người từ trên cao, quan sát hết tất cả mọi hành động của mọi người.
Vu Hiền: "Kế của anh Khiêm quá hiểm, kể từ lúc anh ấy nói chuyện một mình với Cao Sơn dẫn đến Cao Sơn muốn ra tay đánh anh ta, tất cả mọi người đã bước vào kế hoạch của anh ấy từ lúc đó. Tôi thật sự không biết lúc đó anh ấy đã nói gì...?"
Chúc Cường: "Im lặng, có ai gọi điện cho anh ấy này!"
Tác giả có lời muốn nói: Nguồn gốc của trò chơi này, chính là từ trong trò chơi kinh điển của kinh tế học, được gọi là [ Cướp biển chia tiền vàng.] Hải tặc sẽ chia 100 đồng tiền vàng ra, nếu có người đưa ra ý kiến trái chiều với những người còn lại, thì sẽ được lựa chọn để đưa xuống biển cho cá mập ăn. Mọi người có thể tìm kiếm trên baidu.
Tuy nhiên tôi cũng đã thay đổi một số điều cho phù hợp với tình huống ở nhà cây. Phải làm gì với một tờ giấy trắng và phiếu 'không đồng ý'. Thực tế chúng nó hoàn toàn khác nhau về bản chất.