Chương 14: Thiên Đường Quả Táo (14)

#tien161099 đã beta

Hiện tại, Tề Lưu Hành đang đối mặt với hai sự lựa chọn.

Lựa chọn đầu tiên, sử dụng chiếc gương này để trốn vào ngôi nhà trên cây.

Lựa chọn thứ hai, dùng chiếc gương này để đưa các tín đồ xuống hồ.

Nếu làm theo lựa chọn đầu tiên, Chu Khiêm chắc chắn sẽ chết.

Nhưng nếu làm theo lựa chọn thứ hai, theo như lời Chu Khiêm nói là lãng phí đạo cụ.

Ngoài ba tín đồ ở đây cộng thêm hai tín đồ đã rớt xuống hồ, thì bên kia còn đến mười bốn tín đồ đang chờ để biến thành thần.

Bọn họ sẽ phải đối mặt với tình huống khó khăn hơn.

Nhưng, chiếc gương này là vũ khí cuối cùng của bọn họ.

Nhưng mà nếu như không làm theo hai lựa chọn này, Tề Lưu Hành biết chắc chắn là hắn không thể đi tiếp tục vì hắn sẽ phải chết ngay lập tức.

Trên trán, lưng, lòng bàn tay, đang không ngừng toát mồ hôi, hết lần này đến lần khác.

Trong lúc hắn đang do dự thì ba tín đồ kia đồng loạt thay đổi - những chiếc lá cây xanh tươi mọng nước đang lơ lửng trên không, những chiếc lá cây xinh đẹp như đang vẫy chào bọn họ.

Trong lúc đang cảm nhận được sự thoải mái, Tề Lưu Hành nhận được thông báo từ hệ thống.

[Người chơi Tề Lưu Hành, giá trị sinh mạng khôi phục lại 80%.]

Gần như xảy ra cùng một lúc, cả mặt đất bất ngờ chấn động.

Sau đó, ba tín đồ đều cùng quay đầu nhìn về phía bên kia hồ.

Tề Lưu Hành cũng ngẩng đầu nhìn về phía bên đó.

- ----Trên không bất ngờ xuất hiện một tấm chắn khổng lồ, dùng hết sức đánh xuống mặt đất, tạo thành một cái hố to.

Khi tấm chắn đó rơi xuống, giá trị thù hận của tất cả các NPC đều thay đổi, tất cả đều tấn công về phía sau.

Mà người đứng phía sau tấm chắn đó chính là Cao Sơn và Vân Tưởng Dung.

Một diễn biến khác ở phía bên kia hồ, Chu Khiêm đã đi đến bên cạnh Đại thần Yibo.

Cách đây không lâu, khi cậu vừa rời khỏi [Dây bay] để xuống mặt đất, suýt chút nữa cậu đã bị tấn công bởi một tín đồ biến thành mèo.

Tề Lưu Hành xem như cũng đáng tin, khi đã dụ tín đồ kia đi đúng lúc.

Chu Khiêm tạm thời được an toàn, nhưng cậu cũng có thể chắc chắn một điều - cậu đã bước vào trung tâm của những bông hoa đang rơi, vác tín đồ đó cũng sẽ tấn công được cậu. Có thể thấy, nguyên nhân để khiến 19 tín đồ không tấn công vào nhau, là không có liên quan đến những bông hoa đang rơi.

Loại bỏ việc liên quan đến hoa và ăn táo, vậy chỉ còn lại một điều duy nhất là liên quan đến tín đồ thật và tín đồ giả.

—— Tất cả các tín đồ đều tin tưởng vào Đại thần, vậy thì cũng sẽ có người là giả vờ, nhưng nếu lấy việc này để làm mục tiêu phân biệt, thì tín đồ giả do người chơi giả dạng sẽ không bao giờ tìm được Buff để bảo vệ mình. như thế, nếu so về sức mạnh của hai bên. Thì khả năng để tìm được nhiệm vụ ẩn chỉ có dưới 10%.wattpadtien161099

Sau khi lần lượt loại bỏ tất cả các khả năng, chỉ có một điều khác biệt duy nhất trong 24 tín đồ là: có 19 tín đồ đã tổn thương đến Đại thần Yibo. Mà 4 tín đồ do người chơi giả dạng thì không.

Nhìn về phía hồ bên kia, hai người kia đã đến, Tề Lưu Hành cũng không có sử dụng chiếc gương để chạy trốn, Chu Khiêm cười nhạt một cái, liền quay đầu đi.

Chân cậu đạp lên những bông hoa trắng như tuyết đi thẳng về phía trước, ngồi xuống bên cạnh Đại thần Yibo cả người cũng trắng như tuyết.

“Đại thần, ngài có nghe thấy lời tôi nói không?” Chu Khiêm hỏi anh ta.

Giữa biển hoa, Đại thần Yibo từ từ mở mắt.wattpadtien161099

Nhìn chằm chằm vào mắt của Đại thần Yibo, Chu Khiêm giơ một ngón tay, chỉ vào các tín đồ đang biến hình ở phía xa, hỏi: “Bọn họ không có tấn công lẫn nhau vì bọn họ đã làm tổn thương đến ngài sao?”

Qua một lúc lâu, Đại thần Yibo mới gật đầu. "Tất cả bọn họ đều là kẻ tự ngược¹, trên người đều có [Dấu hiệu đau đớn.] Trên người ngươi không có dấu hiệu đó nên bị bọn họ xem là người ngoài. Nên bọn họ mới tấn công ngươi."

"Tất cả người chơi đều nghĩ rằng có thể tự bảo vệ mình nên không có làm tổn thương ta. Đương nhiên không phải là như thế? Do đó, đã tạo thành tình huống như hiện tại."

Vẫn giữ nguyên tư thế, Chu Khiêm nhìn chằm chằm vào mắt của anh ta, nhẹ giọng nói: "Ngài thật là giỏi, ngay cả tôi cũng bị ngài lừa."

[Người chơi Chu Khiêm đã kích hoạt được từ khóa: "Dấu hiệu Đau đớn."

[Chức năng của "Dấu hiệu Đau đớn": sẽ không bị các tín đồ biến thành thần tấn công.]

[Phương pháp để có được dấu hiệu: Làm tổn thương Đại thần Yibo.]

Nếu làm tổn thương Đại thần thì trên người sẽ có dấu hiệu này.

Vậy cả cây táo này cũng được sinh trưởng từ sự đau đớn và máu thịt của Đại thần Yibo.

Các tín đồ đã ăn táo sẽ quên hết những tổn thương, một lần nữa bắt đầu lại.

Do đó, khi những tín đồ biến thành thần, trong người sẽ xuất hiện [Dấu hiệu đau đớn] và họ xem những người có dấu hiệu là đồng loại của mình nên không tấn công nhau.

Sau khi phân tích rõ mọi chuyện, Chu Khiêm nhẹ giọng thở dài, giống như đang nhìn Đại thần Yibo bằng ánh mắt thương cảm.

“Có vẻ như tôi thật sự phải làm tổn thương ngài rồi.”

Lời nói của Chu Khiêm làm cho Vu Hiền đang ngồi trước màn hình bị sốc.

Vu Hiền: "Không! Không! Trước khi hai nữ thần đi đã nói rõ rồi! Buổi lễ hôm nay sắp kết thúc rồi! Các tín đồ không thể tổn thương Đại thần nữa! Anh Khiêm quên rồi hả!!! Dám làm tổn thương Boss một lần nữa, anh Khiêm không muốn sống hả!!!”

Vẻ mặt Chúc Cường cũng trắng bệch, hình như là đang rất sợ.

Không qua bao lâu, hắn đã lấy lại tinh thần, giọng nói cũng sắc bén hơn: "Không! Không, không! Cậu hình như đã quên một điều rồi."

"Tôi quên cái gì?!"

"Anh Khiêm không phải là tín đồ thật, hai nữ thần chỉ nói các tín đồ không được làm tổn thương đến Đại thần Yibo nữa. Nhưng mà 4 người chơi đâu phải là tín đồ!"

"Đậu! Anh Khiêm lợi dụng sơ hở trong lời nói, để tìm đường sống!"

Trong trò chơi.

Không ngoài dự đoán, Đại thần Yibo nghiêng đầu nhìn về phía Chu Khiêm: “Buổi lễ sắp kết thúc rồi, các tín đồ không thể tổn thương ta được nữa.”

Chu Khiêm nhẹ nhàng hỏi, “Nếu như tôi không phải là tín đồ của ngài thì sao?”

Chu Khiêm dám nói điều này, bởi vì cậu đã nhìn thấy trong mắt của Đại thần Yibo. Ai cũng giống như ai,mặc kệ đó là tín đồ thật hay là tín đồ giả.

Ngay cả hai nữ thần còn nhìn ra có 5 tín đồ có vấn đề, Đại thần Yibo chẳng lẽ là không nhìn ra?

Nếu như anh ta thật sự quan tâm đến chuyện này, thì 4 tín đồ giả đã mất mạng từ lâu.

Nhưng anh ta lại không làm bất cứ hành động gì, đều này chứng tỏ là anh ta không có quan tâm đến.

Có thể hiểu đơn giản là, nếu như Đại thần quan tâm đến thì ngay trò chơi đầu tiên, bốn tín đồ đã phải chết rồi.

Đại thần Yibo thật sự không hề quan tâm đến vấn đề tín đồ là thật hay giả. Nữ thần yêu cầu các tín đồ giả cho điểm lẫn nhau, hành động đó chỉ là đang trêu đùa các người chơi - xét cho cùng, chỉ cần dựa vào việc ăn táo thì bản chất của các tín đồ cũng là xấu xa, cho dù bề ngoài có ngây thơ thuần khiết ra sao.wattpadtien161099

Vì thế, nếu Chu Khiêm cho mọi người 20 điểm, bốn người kia cũng đồng ý, vậy thì trong 5 người chơi sẽ không có ai chết. Khi đến giờ bắt đầu buổi lễ, e là Đại thần cũng sẽ cho 5 người cùng tham gia thôi.

Việc Đổng Tường đòi gϊếŧ Chu Khiêm thật sự là không nên.

Chu Khiêm làm thế cũng vì bảo vệ mình.

Đương nhiên với tình huống hiện tại, Chu Khiêm cũng không có tự nhận mình là tín đồ giả. Mà dùng từ 'nếu' chỉ để quan sát sắc mặt của Đại thần Yibo.

Đúng như dự đoán, Đại thần Yibo không thèm quan tâm, ngay cả mí mắt cũng lười nhấc.

Nhìn thấy như thế, Chu Khiêm mỉm cười.

Sau đó, cậu tiếp tục mềm giọng, giống như là đang mê hoặc người khác, hỏi: "Ngài có sẵn lòng để tôi tổn thương đến ngài không?"

Yibo nghi ngờ hỏi: "?? Ta không tin ngươi. Ngươi muốn làm sao để tổn thương ta chứ."

Nghi ngờ của Đại thần Yibo, cũng là nghi ngờ của Vu Hiền đang ngồi trước màn hình.

Chu Khiêm sẽ làm tổn thương Đại thần Yibo như thế nào?

Cho Đại thần một đấm? Một cái tát? Hay là dùng dao đâm vào Đại thần?

Đối với việc mình bị những người giả làm tín đồ làm tổn thương, hiện tại buổi lễ cũng sắp kết thúc rồi... Đại thần Yibo còn đứng yên chịu đựng sao?

Tuy nhiên, Chu Khiêm liếc nhìn Yibo từ trên xuống dưới, sau khi suy nghĩ một lúc, cậu vươn tay cầm một sợi tóc của Yibo.

“Nếu không thì… tôi nhổ tỏc của ngài nha?”

Đại thần Yibo:???

Vu Hiền, Chúc Cường:???

Tất nhiên việc Chu Khiêm muốn nhổ tóc là việc ít xảy ra sự cố nhất.

Việc nhổ một sợi tóc của Yibo thì cũng không gây ra tổn thương lớn gì, cũng sẽ không khiến anh ta tức giận, nhưng đồng thời cậu cũng đã lấy được [Dấu hiệu đau đớn.]

Kết quá, dưới ánh mắt càng ngày càng nghi ngờ của Yibo, cậu cũng chỉ nhổ vài sợi tóc rồi cầm chúng trên tay.

Sợi tóc bị nhổ lên khỏi da đầu, có cảm giác hơi đau nhói làm Đại thần Yibo nhíu mày lại.

Nhìn thấy phản ứng của anh ta, Chu Khiêm đứng dậy quơ quơ ngón tay về phía Đại thần: “Đại thần, ngài ngủ tiếp đi, cảm ơn nha!”

Đại thần Yibo ngơ ngác, nhìn Chu Khiêm không lên tiếng.

Anh ta được bao vây bởi những bông hoa trắng như tuyết, tinh xảo đến không thể nào rời mắt, thỉnh thoảng lại hơi chớp mắt, lộ ra nét ngây thơ nhưng lại rất vô số tội.

Nhưng đây có phải là bản chất thật của anh ta không?

Những tín đồ sau khi đã ăn táo, đều biến thành những quái vật khác nhau.

Nếu như làn da xinh đẹp của Yibo bị biến đổi, thì anh ta sẽ trông như thế nào?

Đại thần Yibo nhìn con người cũng giống như nhìn thây kiến.

Con người và kiến tuy có bộ dáng khác nhau, nhưng trong mắt quái vật thì cũng là như nhau thôi.

Đại thần có một gương mặt khác mà không ai có thể tưởng tượng được.

Có lẽ vì không muốn làm con người sợ hãi nên đã phải ngụy trang chính mình, như là hai nữ thần xinh đẹp, hay là Đại thần Yibo xinh đẹp trước mặt họ.

Nếu như anh ta loại bỏ lớp ngụy trang này, thì diện mạo thật của anh ta sẽ trông như thế nào?

Nhiều suy nghĩ lướt qua trong đầu, trước khi bước đi, Chu Khiêm vẫy tay về phía Đại thần, như là nhớ đến đều gì, cậu sờ sờ sợi tóc, khóe môi lộ ra một nụ cười. Cậu hỏi Yibo: “Ngài có biết nếu như là trong thời cổ đại, một người khi đưa tóc của mình cho người khác có nghĩa là gì không?”

Đại thần Yibo hình như không hiểu cậu đang nói cái gì?

Chu Khiêm nhìn anh ta, chầm chậm nói: "Có nghĩa là người đó muốn kết hôn với người kia."

Vu Hiền: "Đậu mùa! Anh Khiêm còn dám ghẹo cả Đại thần Yibo?"

Chúc Cường: "Tôi có lý do để hoài nghi, anh Khiêm đang muốn thăm dò cái gì đó."

Trong trò chơi.

Giữa cây cổ thụ to lớn, Đại thần Yibo trông thật bình yên.

Nhìn vẻ mặt không biểu cảm của anh ta, Chu Khiêm nheo mắt lại.

——Không phản ứng với những chuyện ngoài phó bản. Chẳng lẽ anh ta thật sự chỉ là một NPC trong trò chơi.

Tác giả có lời muốn nói:

- -------*-------

Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

¹raw là 《 半晌,羿泊点了头。“他们都是施虐者,身带【痛苦印记】。你们身上没有这种印记,被视为异类。所以他们会攻击你们。”》

Chưa hiểu chỗ này lắm, cầu chỉ giáo.