Chương 6

Lão Tí Nị ngừng lại khi đến sát chúng tôi. Con người tròn trùng trục đó mặc bộ đồ sờn rách - áo vét mỏng, không áo choàng - đôi ủng cao su cao tới gối như của trẻ con và cặp kính dày cộm. Chiếc đồng hồ hình trái tim đeo lủng lẳng trước áo vét. Có người bảo lão Tí Nị là kẻ đại diện của định mệnh. Tên gọi của lão là Desmond. Rút ngắn và cộng cả tên họ của lão sẽ thành Destiny - Định mệnh.Nhìn tôi bằng một con mắt, lão nói:

- Mi lớn rồi đó Shan, còn mi, Harkat...

Lão cười với anh chàng tí hon mắt mở thao láo dường như to hơn, tròn hơn bao giờ hết:

- Mi thay đổi đến khó nhận ra. Không trùm đầu, làm việc cho ma cà rồng...... lại còn nói nữa chứ.

- Ông biết... là tôi... nói được. Ông... vẫn biết... từ lâu... rồi mà.

Harkat lắp bắp trở lại thói quen cũ.

Lão Tí Nị bắt đầu tiến bước

- Tám nhảm thế đủ rồi. Ta có việc phải làm và phải làm gấp. Thời gian là vàng bạc. Một núi lửa sắp phun trên hòn đảo nhiệt đới nhô. Kẻ nào ở trong vòng bán kính 10 cây số đều bị thiêu sống. Ta muốn tới đó.... nghe có vẻ thú vị lắm.

Lão không đùa đâu. Đó là lý do ai cũng sợ lão - lão tìm niềm vui trong những thảm kịch mà tất cả những ai chỉ mang phân nửa tính người cũng phải khϊếp đảm.

Tôi và Harkat theo lão Tí Nị lên núi, hai gã Tý Hon theo sau. Harkat luôn nhìn lại hai người “anh em”. Tôi nghĩ anh ta đang liên lạc với chúng - gã Tí Hon có thể đọc được tư tưởng của nhau - nhưng anh ta không nói gì với tôi về vụ này.

Lão Tí Nị không vào núi bằng con đường mà tôi và Harkat đã đi qua. Đây là một đường hầm tôi chưa hề biết cao hơn, rộng hơn và khô ráo hơn hầu hết những đường hầm khác. Không có những vòng xoáy hay đường phụ. Nó lên thẳng, dọc theo sườn núi. Lão chỉ lên vách bảo:

- Đây là một trong những lối đi tắt. Ta đi đường tắt qua khắp thế giới, có những nơi các ngươi không thể mơ được đâu. Tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Trên đường đi, chúng tôi vượt qua những nhóm người xanh xao, rách rưới, dàn hàng hai bên hầm, cúi thấp đầu trước lão Tí Nị. Đây là những Giám Hộ Máu, những con người sống trong Núi Ma-cà-rồng và hiến máu của họ cho ma-cà-rồng. Đáp lại, họ được phép moi nội tạng và óc của những ma-cà-rồng chết để ăn trong những buổi lễ đặc biệt.

Tôi bối rối khi bước qua hàng Giám Hộ - chưa bao giờ tôi thấy họ đông đến vậy - nhưng lão Tí Nị chỉ mỉm cười vẫy tay, không ngừng lại để trao đổi một lời nào.

Khoảng mười lăm phút, chúng tôi đã tới trước cánh cổng mở vào các phòng cung của Núi Ma-cà-rồng. Nghe tiếng gõ, bảo vệ trực mở rộng cửa, nhưng vừa thấy lão Tí Nị, vội khép hờ cánh cổng, hỏi:

- Ông là ai?

- Mi biết ta là ai mà, Perlat Cheil.

Vừa nói lão Tí Nị vừa vượt qua gã bảo vệ ngơ ngác.

- Sao ông biết tên...

Gã nín bặt nhìn theo, tay run lẩy bẩy tới rơi cả kiếm. Khi tôi và Harkat đi qua, gã bảo vệ hỏi:

- Đó là người... đúng như tôi nghĩ hả?

- Phải.

- Ruột gan Charna ôi!

Hắn hổn hển kêu lên, rồi làm dấu tử thần, ép ngón tay giữa của bàn tay phải lên trán, hai ngón kế bên lên mí mắt. Đó là dấu hiệu ma-cà-rồng làm khi nghĩ cái chết đang cận kề.

Chúng tôi lẳng lặng qua những đường hầm. Kể cả những kẻ chưa gặp mặt lão Tí Nị cũng nhận ra lão, ngừng làm việc, đi theo chúng tôi im lìm như theo một xe tang.

Một đường hầm duy nhất dẫn tới Cung Ông Hoàng - tôi đã phát hiện ra sáu năm trước, nhưng đường này đã bị chặn lại và bị một toán lính canh xuất sắc nhất bảo vệ. Nhiệm vụ của họ là kiểm tra bát kỳ ai có ý định tiến vào cung, họ ngẩn người, hạ thấp vũ khí để lão - và cả đoàn diễu hành - vượt qua không ngăn cản.

Sau cùng, lão Tí Nị ngừng trước cửa cung, ngước nhìn mái vòm mà lão đã xây dựng từ sáu thế kỷ trước.

Lão nhận xét bâng quơ:

- Nó đứng vững cùng thời gian khá tốt, phải không?

Đặt bàn tay lên cánh cửa, lão mở và tiến vào trong. Chỉ có những ông hoàng mới có khả năng mở cửa, nhưng tôi không ngạc nhiên khi thấy lão cũng có khả năng đó.

Hai ông hoàng Paris và Mika đang tranh luận sôi nổi về cuộc chiến của một nhóm tướng quân. Nhưng thình lình tất cả đều ngừng bặt, chằm chằm nhìn lão Tí Nị bước vào.

Mặt tái nhợt, ông hoàng già Paris hổn hển:

- Nhân danh thần linh!

Ông lão khúm núm khi lão Tí Nị đặt chân lên bệ ngai, rồi đứng thẳng dậy cố nở nụ cười:

- Desmond, rất vui được gặp ông.

Lão Tí Nị đáp lễ:

- Tôi cũng rất vui được gặp ông, Paris.

- Vì sao chúng tôi lại có vinh dự bất ngờ này vậy.

- Chờ một phút tôi sẽ cho ông biết.

Lão buông mình xuống một cái ngai - ngai của tôi - rồi ngồi vắt chân chữ ngũ, rất thoải mái. Xĩa ngón tay về phía ông hoàng Mika, hắn nói:

- Tập họp tất cả vào đây. Ta có điều muốn nói cho tất cả cùng nghe.

Chỉ trong mấy phút, gần như tất cả ma-cà-rồng trong núi tụ tập trong Cung Ông Hoàng. Họ đứng sát tường, vẻ lo lắng - càng tránh xa lão càng tốt - chờ đợi người khách đầy bí ẩn lên tiếng.

Lão Tí Nị bình thản ngắm nghía móng tay, chùi chùi lên ngực áo vét. Hai gã Tí Hon đứng sau ngai. Harkat đứng bên trái chúng, vẻ bối rối. Tôi cảm giác anh ta đang không biết đứng với các anh-em-bẩm-sinh hay nên đứng bên anh-em-tự-chọn, là ma-cà-rồng.

- Tất cả có mặt rồi chứ?

Lão Tí Nị hỏi rồi đứng dậy, lạch bạch tiến ra trước bệ đài, nói:

- Ta sẽ đi thẳng vào vấn đề. Chúa tể Ma-cà-chớp đã được truyền máu.

Lão ngừng lại, chờ đợi tiếng thở gấp, rên rẩm, kêu la khϊếp đảm. Nhưng chúng tôi chỉ trợn mặt nhìn lão, sững sờ tới không phản ứng được.

Lão tiếp tục:

- Sáu trăm năm trước ta đã nói với tổ tiên các người: Chúa tể Ma-cà-chớp sẽ dẫn dắt chúng vào cuộc chiến chống lại và tiêu diệt các người. Đó là một sự thật... nhưng cũng không là thật. Tương lai có mở nhưng cũng có khép. Chỉ có một “sẽ xảy ra”, nhưng có hàng trăm “có thể xảy ra”. Điều đó có nghĩa là Chúa tể Ma-cà-chớp và môn đồ của hắn có thể bị thất bại.

Cổ họng tất cả ma-cà-rồng như nghẹn thở, niềm hy vọng kết tụ trong không khì quanh chúng tôi như một đám mây.

Lão nói tiếp:

- Ngay lúc này Chúa tể Ma-cà-chớp chỉ có một nửa máu của mà-cà-chớp. Nếu các người tìm ra và gϊếŧ hắn trước khi hắn được truyền đủ máu, chiến thắng sẽ thuộc về các người.

Với câu nói đó của lão, tiếng gào thét vang lên, các ma-cà-rồng hoan hô, vỗ đồm độp lên lưng nhau. Có mấy người không tham gia reo hò. Đó là những người đã trực tiếp hiểu biết lão Tí Nị - là tôi, ông hoàng Paris và ông Crepsley - cảm thấy lão chưa nói hết, chắc chắn còn một mưu mẹo gì đó. Lão không phải là người đưa ra một tin tốt lành với nụ cười rộng mở. Lão chỉ cười như thế khi biết có đau đón khốn khổ sắp xảy ra.

Khi sự hào hứng lắng xuống, lão Tí Nị đưa cao tay phải. Tay trái lão nắm cái đồng hồ hình trái tim. Đồng hồ sáng lên màu đỏ thẫm, thình lình tay phải lão cũng sáng ngời. Mọi cặp mắt đều đổ dồn vào màu đỏ thẫm trên những ngón tay lão. Toàn cung lặng ngắt đến lạ lùng.

Mặt lão phản chiếu ánh sáng từ những ngón tay, Tí Nị nói:

- Bảy năm trước, khi phát hiện ra Chúa tể Ma-cà-chớp, ta quan sát những sự kiện kết nối hiện tại với tương lai, và thấy có năm cơ hội để ngăn chặn dòng định mệnh. Một trong những cơ may đó đã tới và đã qua rồi.

Màu đỏ mờ dần trên ngón tay cái khi lão gấp vào lòng bàn tay. Lão buông một câu:

- Cơ hội đó chính là Kurda Smahlt.

Kurda là ma-cà-rồng đã cầm đầu ma-cà-chớp chống lại chúng tôi, với nỗ lực giành quyền kiểm soát Huyết Thạch.

- Nếu Kurda thành công, đa số ma-cà-rồng đã bị ma-cà-chớp thu hút, và Chiến Tranh Của Những Vết Thẹo đã được ngăn chặn.

Lão lắc đầu, chặc lưỡi:

- Nhưng các người đã gϊếŧ hắn, hủy hoại một điều đáng ra là niềm hy vọng tốt nhất để các người tồn tại trong quá trình tiến hóa. Thật ngớ ngẩn.

Ông hoàng Mika gầm lên:

- Kurda Smahlt là kẻ phản bội. Phản bội không thể sinh ra một sự tốt lành nào hết. Tôi thà chết trong danh dự, hơn mang ơn kẻ thay lòng đổi dạ.

- Càng ngớ ngẩn hơn.

Vừa nói lão vừa cười sằng sặc, ngọ nguậy ngón út sáng ngời, lão bảo:

- Nếu những cơ hội khác đã hỏng, ngón này biểu hiện cho cơ hội cuối cùng của các người. Nó sẽ không suy sụp ngay đâu, vì thế chúng ta sẽ không quan tâm...

Lão cúp ngón tay út lại, chĩa ba ngón giữa lên:

- Đó là nguyên nhân ta tới đây. Nếu ta để mặc các người với những phương sách của các người, thì cơ hội lại qua đi mà không ai nhận ra. Các người tiếp tục như những gì đang làm, thời cơ sẽ trôi qua, trước khi các người biết thì...

Lão nói nhỏ nhẹ nhưng rành mạch:

- Trong vòng mười hai tháng tới có thể xảy ra những cuộc gặp gỡ giữa Chúa tể Ma-cà-chớp và những ma-cà-rồng đã được số phận an bài - giả dụ các người quan tâm tới lời khuyên của ta. Ba lần hắn xin được tha thứ. Nếu nắm lấy một trong ba cơ hội này mà gϊếŧ hắn, cuộc chiến sẽ nằm trong tay các người. Nếu thất bại, sẽ chỉ còn một chung cuộc, màn đối đầu quyết định - số phận của tất cả ma-cà-rồng sẽ là bị treo cổ.

Lão nói như đùa:

- Thật tình ta hy vọng mọi chuyện sẽ thê thảm. Ta vẫn khoái những kết cục ấn tượng và hoành tráng.

Lão quay lưng lại. Một trong hai gã Tí Hon dâng lên một bình rượu. Lão tu ừng ực. Trong khi lão uống, tiếng thì thầm phẫn nộ rì rầm trong đám ma-cà-rồng có mặt. Chờ lão uống xong và quay mặt lại đám đông, ông hoàng già Paris Skyle lên tiếng:

- Ông Desmond, ông thật rộng lượng khi cho chúng tôi những thông tin đó. Thay mặt tất cả ma-cà-rồng có mặt tại đây, tôi cám ơn ông.

- Không có chi.

Những ngón tay của lão đã hết phát sáng, lão buông cái đồng hồ hình trái tim và đặt hai tay lên đùi.

Ông hoàng Paris tiếp:

- Ngài có thể mở thêm lòng rộng lượng mà cho chúng tôi biết, ma-cà-rồng nào đã được định mệnh an bài chạm trán với Chúa tể Ma-cà-chớp không?

- Được chứ. Nhưng trước hết, ta muốn làm rõ một điều: những cuộc gặp gỡ này chỉ xảy ra nếu ma-cà-rồng nhất quyết truy lùng Chúa tể Ma-cà-chớp. Ba cái tên ta đưa ra không phải nhận thách thức truy bắt hắn, hoặc chịu trách nhiệm về tương lai của thị tộc ma-cà-rồng. Nhưng nếu chúng không quyết tâm, các người sẽ bị tiêu diệt, vì chỉ ba tên này có khả năng thay đổi điều định mệnh đã an bài.

Lão từ từ nhìn khắp lượt, tìm kiếm những biểu hiện nhu nhược hay sợ hãi. Không ai trong chúng tôi né tránh ánh mắt lão hoặc tỏ ra khϊếp nhược.

Lão ậm ừ:

- Tốt lắm. Một trong ba thợ săn đó hiện vắng mặt, vì vậy ta không nêu tên. Nếu hai thợ săn kia đi hướng về phía hang của công nương Evanna, chúng sẽ có khả năng gặp hắn trên đường. Nếu không gặp, cơ hội có được vai trò tích cực trong tương lai của hắn sẽ bị mất, và điều đó sẽ trút hết khó khăn lên cặp đôi đơn lẻ này.

Vẻ đầy căng thẳng, ông hoàng Paris hỏi:

- Và… cặp đôi đó là…?

Lão Tí Nị liếc nhìn tôi – ruột gan thắt lại, tôi đã đoán được chuyện gì sẽ xảy ra.

- Các thợ săn đó chắc chắn phải là Larten Crepsley và đệ tử của hắn, Darren Shan.

Lão nói gọn lỏn, và trong khi mọi con mắt trong phòng nhớn nhác tìm thầy trò tôi, tôi có cảm giác những chiếc cốc vô hình đang chạm nhau lách cách, và biết rằng những năm tháng êm ả trong Núi Ma-cà-rồng đã chấm dứt rồi.