Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thỏ Con "Trúng Thưởng"

Chương 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hôm sau, sau khi hoàn thành xong một thí nghiệm, tôi lập tức chạy đến khoa Thể dục.

Hôm nay khoa Thể dục có một cuộc thi lớn, nghe nói là để chọn người tham gia Đại hội Thể thao Đại học.

Tôi gãi đầu đầy bối rối, không hiểu đây là gì. Nhưng cảm thấy rất lợi hại. Dù sao thì Chu Cẩn Ngôn cũng ở đó, tôi chỉ cần cổ vũ anh ấy là được rồi.

Ồ, còn có Đại Mạnh và Anh Tú nữa.

Rất nhiều bạn học đến xem thi đấu, nhà thi đấu ồn ào và ngột ngạt. Tôi cầm quạt nhỏ quạt lấy quạt để, nhưng mặt vẫn nóng bừng lên, cảm giác mơ màng choáng váng.

May mà cuộc thi bắt đầu khá nhanh, tôi đè nén sự khó chịu, bắt đầu cổ vũ hết mình cho các bạn cùng phòng.

Rất nhanh, đến lượt Chu Cẩn Ngôn thi đấu. Anh ấy đứng ở đầu đường đua, dáng người cao ráo nổi bật nhất.

Quả không hổ danh là “hot boy” của trường và là Maserati trong làng trai đẹp.

Tôi vội vàng chen lên phía trước hét lớn cổ vũ, nhưng dù hét đến khàn giọng cũng không thể át được tiếng hò reo của đám con gái bên cạnh.

Tiếng súng nổ, cuộc thi bắt đầu.

Chu Cẩn Ngôn lao ra như một mũi tên, ngay lập tức vọt lên.

Chiếm vị trí đầu tiên một cách vững chắc.

Tiếng hò reo của khán giả vang dội cả nhà thi đấu.

Tôi vội vàng chạy đến đích để chúc mừng anh ấy. Vừa định nói vài câu khen ngợi, Chu Cẩn Ngôn đã lười biếng khoác cánh tay lên vai tôi. Trọng lượng đè xuống, hơi thở có chút gấp gáp, mùi cỏ sau khi phơi nắng nồng nàn đến mức làm chân tôi gần như muốn nhũn ra.

Thơm quá trời.

"Dựa một chút."

"Ồ ồ, anh thật giỏi mà. Vừa rồi em đã cổ vũ anh hết mình, anh có nghe thấy không?"

"Nghe thấy rồi, không lo cổ họng sẽ bị khàn."

"Hì hì."

"Được rồi, chờ anh một chút trong phòng thay đồ, lát nữa anh sẽ dẫn em đi ăn ngon."

Vừa xoa đầu tôi, anh ấy quay người rời đi.

Tôi lưu luyến ngửi mùi của anh ấy, rồi ngoan ngoãn đi đến phòng thay đồ không một bóng người để đợi.

Khi đang ngồi đó im lặng liếʍ móng vuốt chờ đợi, tôi bỗng nghe thấy cửa phòng thay đồ bị mở ra.

Tưởng là Chu Cẩn Ngôn, nhưng không ngờ lại là hai cậu con trai.

Một cậu cao hơn, trông giống như gấu. Một cậu gầy hơn, khuôn mặt thanh tú, là một người trông khá đẹp trai.

Tôi không dám lên tiếng, tiếp tục ngồi ở góc liếʍ móng vuốt, tai nghe thấy tiếng hai người họ đùa giỡn.

Cậu con trai thanh tú hơn đang nũng nịu.

Nói thế nào nhỉ.

Thấy hơi giống cách tôi nói chuyện với Chu Cẩn Ngôn.
« Chương TrướcChương Tiếp »