Chương 1: Nửa đêm đeo tai thỏ, lại còn có mùi cồn

4h30 sáng tại bệnh viện Nhân Đức Tâm số 3.

Khoa Ngoại tổng quát.

Bác sĩ Minh Phương theo dõi phần ruột thừa vừa cắt của bệnh nhân qua màn hình rồi lấy ra ngoài, cho vào túi nylon.

“Tháo khí CO2”- Cô ra lệnh.

Người phụ mổ nhanh chóng làm theo. Ổ bụng bệnh nhân dần co lại.

Minh Phương nhìn bác sĩ gây mê của ca mổ. Người kia xác nhận bình thường sau khi quan sát các chỉ số trên màn hình.

Cuối cùng là thao tác đóng 3 lỗ trocar (1), khâu vết mổ.

“Phẫu thuật thành công”- Bác sĩ Minh Phương chốt lại.

-0-

Ca trực đêm nay của Khoa Ngoại tổng hợp căng thẳng hơn mọi khi.

6 ca ngộ độc thực phẩm sau tiệc cưới.

Tai nạn giao thông khiến 12 người nhập viện vì đám trẻ trâu đua xe.

Và ca phẫu thuật viêm ruột thừa cấp tính vừa rồi.

-0-

Minh Phương vào phòng tắm, xả nước nóng lên khắp người.

Năm nay 31 tuổi, cô đã làm ở Nhân Đức Tâm số 3 từ khi thực tập đến nay.

Cũng là hoa khôi của khoa Ngoại tổng (2) từ đó đến nay.

-0-

Bệnh nhân viêm ruột thừa đã được đẩy vào phòng hồi sức.

Là nam giới, 48 tuổi, sống một mình và được hàng xóm đưa đến đây. Xong thì họ về.

Nghe y tá nói đã liên lạc được với người nhà bệnh nhân.

-0-

Minh Phương dù mới tắm xong nhưng vẫn không nén được cái ngáp. Mùi thuốc khử trùng theo đó tràn vào khắp phổi cô.

Nữ bác sĩ bước nhanh về phía phòng hồi sức.

Trước cửa phòng có một dãy ghế dài. Lúc này trên đó là một bóng dáng lẻ loi.

Người phụ nữ có mái tóc bạc trắng, mặc chiếc áo thun màu hồng. Hình như, còn đeo băng đô tai thỏ...

-0-

“Chào chị. Tôi là bác sĩ Phương. Chị là người nhà của bệnh nhân Phong vừa mổ ruột th...”

Minh Phương tự dừng lại.

Trước mắt cô không phải là một phụ nữ lớn tuổi.

Chỉ là tóc nhuộm trắng thôi.

Con ngươi màu xanh nhìn cô. Một tầng nước dần đầy lên che đi khóe mắt.

“Cám ơn bác sĩ đã cứu ba em”.

Cô gái ôm chầm lấy Minh Phương.

Giọt nước nhỏ xuống vai áo blouse trắng.

Minh Phương nghe thấy hơi cồn rõ rệt hơn.

Nhậu đêm sao?

-0-

Con gái của bệnh nhân viêm ruột thừa vừa nãy là streamer. Bình thường cô ấy sống riêng, và mỗi đêm sẽ live đến rạng sáng tại công ty, nên không nghe được điện thoại của ba mình.

Kết thúc ca live của mình xong, đọc tin nhắn, cô ấy chỉ kịp thay bộ đồ cosplay lúc chơi game ra liền chạy ngay đến bệnh viện.

Cho nên mái tóc bạc trắng vuốt keo tạo kiểu, băng đô tai thỏ và cả cặp lens xanh lá kia, vẫn còn nguyên.

-0-

Minh Phương lãnh đạm “ừm” một tiếng, gỡ tay con thỏ trắng kia ra.

“Ba chị không sao rồi”- Cô vỗ nhè nhẹ lên vai người kia.

“Bác sĩ, em... mới 21 tuổi thôi”- Cô ấy nói, mấy ngón tay xoắn xoắn vào nhau.

Bác sĩ Minh Phương nhìn đôi lens xanh lá đang được hàng mi cong dài che lại. Cô tiếp tục mời người nhà bệnh nhân bình tĩnh ngồi xuống.

Rượu bia có thể khiến người ta kích động hơn, nhất là khi người thân vừa trải qua nguy hiểm.

-0-

Minh Phương liếc cô ấy thêm một cái nữa rồi vào phòng hồi sức. Hồ sơ theo dõi sức khỏe của bệnh nhân đang treo trên một chiếc bìa kẹp ở chân giường.

Cô nhẹ nhàng cầm lấy rồi bước lại ra bên ngoài.

“Ba em bị viêm ruột thừa cấp tính, đã cắt bỏ thành công rồi. Hiện giờ đang chờ ông tỉnh lại rồi sẽ theo dõi tiếp một đến hai ngày”.

Cô tiếp tục dặn dò về việc theo dõi bệnh nhân sau khi tỉnh dậy, nhấn mạnh việc buồn nôn và nôn sau khi phẫu thuật là phản ứng thường gặp.

Sau đó là cữ những việc vận động mạnh trong vòng một tuần và nên chọn thức ăn lỏng, dễ tiêu.

Thỏ con gật đầu liên tục, cầm bút cảm ứng viết liên tục lên màn hình máy tính bảng.

Nét chữ cũng dễ chìn đó chứ.

-0-

“Em muốn đăng ký phòng riêng cho ba”.

Minh Phương hơi khựng lại khi nghe thấy câu này.

Nhân Đức Tâm là bệnh viện tư nhân, chi phí cho phòng đơn không hề rẻ. Cô bé 21 tuổi này có vẻ rất dứt khoát.

Cô hướng dẫn cho cô ấy đến quầy tiếp tân để làm thủ tục. Có vẻ như đây là lần đầu tiên cô ấy đưa người nhà đến bệnh viện.

“Cảm ơn chị”- Cô gái nhoẻn miệng cười.

Bác sĩ Minh Phương lại không kìm được mà ngáp một cái.

“Chị ơi, em có cái này”- Cô ấy xoay qua mở balo trắng của mình, lấy ra một chiếc bình giữ nhiệt- “Trong này là cháo em nấu, em mời chị ăn nha”.

Minh Phương chưa kịp từ chối thì cô ấy đã nói tiếp:

“Cháo thịt bò với tía tô. Chị ăn cho ấm bụng. Em làm đêm nên nấu sẵn cho mình”.

Nếu nhận lấy thì chẳng khác nào đoạt đồ ăn của người ta- Minh Phương thầm nghĩ.

“Giờ em đi đăng ký. Chút ba em tỉnh là có phòng liền”- Cô ấy ấn bình giữ nhiệt vào tay Minh Phương rồi đứng dậy. Trên bình có dán sticker vẽ chibi hình con thỏ đang cười tít mắt.

Được hai bước, cô ấy quay lại, chỉ tay lên ngực áo mình.

“Em cùng tên với chị đó”.

Rồi xoay người đi.

-0-

Đúng là thỏ nhỏ mà- Minh Phương nhủ thầm.

Có lẽ chỉ đứng qua vai cô một chút, nhưng lúc này cô ấy đang vừa đi vừa nhảy những bước rất dài về phía quầy tiếp tân.

Minh Phương bất giác cúi xuống nhìn tên mình đang thêu trên áo blouse trắng.

Vết nước mắt cũng đã khô đi rồi.Mùi cồn cũng không còn phảng phất nữa.

-0-

(1) “Lỗ trocar” là một dụng cụ dùng trong phẫu thuật nội soi, cho phép dụng cụ phẫu thuật xuyên qua cơ thể bệnh nhân để thực hiện thao tác. Trong phẫu thuật nội soi cắt ruột thừa, bác sĩ sẽ rạch 3 vết trên bụng bệnh nhân để đặt 3 lỗ trocar: 1 cho camera và 2 cho dụng cụ phẫu thuật.

(2) “Cấp tính” chỉ những bệnh phát tác đột ngột, trái nghĩa với “mạn tính” là những bệnh lâu dài. Từ “cấp” trong “cấp tính” đồng nghĩa với “cấp” trong “cấp cứu”, chỉ sự gấp gáp, cần y học can thiệp sớm. “Cấp tính” không đồng nghĩa với bệnh có nguy hiểm đến tính mạng bệnh nhân hay không.

(3) “Khoa Ngoại tổng” là cách nói ngắn gọn của “Khoa Ngoại tổng hợp” trong y khoa. Các bác sĩ Khoa Ngoại tổng có phạm vi rất rộng, phụ trách chữa trị- bao gồm phẫu thuật và không phẫu thuật- các bệnh về tiêu hóa, gan-mật-tụy, chấn thương vùng bụng, hậu môn-trực tràng, v.v...