Chương 18: Miumiu

Sáng hôm sau, Tiều Tiều tỉnh vì quá nóng.

Mặt đối mặt ôm thì cô chê nóng, nên đã sớm chuồn đến bên cạnh giường, đưa lưng về phía anh ngủ. Không ngờ anh vẫn đuổi theo như trước, quấn quanh eo cô rồi kéo cô vào trong ngực, một chân duỗi đến giữa hai chân cô, còn chân kia thì gác lên hai chân cô, dùng hai chân khóa cô lại.

Nặng như vậy, nếu di chuyển một lần nữa thì cô sẽ rơi ra khỏi giường! Tiều Tiều tức giận, đập vào tay anh: "Đứng lên, đè chết em rồi!" Từ Hàm Chi ngủ say mềm.

Cô lại đi nhéo chân anh, đáng tiếc da quá dày nhéo không nhúc nhích: "Nặng chết bé cưng rồi! Anh là lợn à?" Tay Từ Hàm thuận tiện đi lên, nhéo ngực cô một cái, đầu cũng dựa vào bả vai cô cọ tới cọ lui: "Bé cưng" Mông dán lên, trước sau động vài cái: "Muốn sao?"

Tiều Tiều tức giận đến bốc khói, muốn cái đầu anh ý! Tối hôm qua tới một lần hai lần còn chưa đủ sao, lại còn muốn tiếp tục cầm thú nữa, cô mệt đến mức không mở được hai mắt, phía dưới cũng sưng lên, anh sờ sờ cọ cọ làm nũng, thật sự đã dỗ dành được thêm một lần nữa, hiện tại cô vẫn còn đau.

Mặc kệ thật ủy khuất hay giả ủy khuất, dù sao Tiều Tiều cũng không vui. Cô hít hít mũi, tay che mắt, làm bộ muốn khóc: "Hu hu hu, không bao giờ muốn làm với anh nữa, cái đồ khốn nạn nhà anh."

Lại tới lại tới, Từ Hàm Chi liếʍ thịt mềm trên cổ cô, mυ"ŧ mấy ngụm, ướt sũng lấp lánh, xuất hiện một quả dâu tây nhỏ: "Làm sao thế bé ngoan?" Anh lật người cô lại, hôn cái miệng nhỏ nhắn, nhưng vẫn thấy chưa đủ, cầm tay cô xuống rồi hôn mí mắt mỏng manh của cô: "Mí mắt đều bị xoa đỏ rồi.”

Bị vạch trần, Tiều Tiều hừ hừ vài tiếng, vốn cũng chỉ là muốn làm nũng thôi, nên lại chui vào trong ngực anh: "Đau quá, anh ơi."

Từ Hàm Chi lập tức tỉnh táo, đưa tay muốn sờ, nhưng tay lại bị cô kẹp lấy" "Thật sự rất đau sao? Có muốn đến bệnh viện khám không?" Đầu cũng muốn chui xuống thăm dò.

Kỳ thật cũng chỉ đau một chút thôi, cô kẹp lấy tay anh, nhưng ngón tay anh vẫn cố nhúc nhích, thật ngứa mà, Tiều Tiều lại bắt lấy anh: "Làm gì vậy, đại sắc lang."

Từ Hàm Chi liền hiểu, nắm lấy tay cô hôn từng cái từng cái một" "Là ai mấy ngày nay vẫn luôn quyến rũ anh? Hả? Hôm qua là bé ngoan nào tiến lên, không cho còn tức giận?"

Tiều Tiều không nhận: "Là anh! Anh có một bé ngoan khác bên ngoài!" Trên ngón tay có cái gì chợt lóe lên, cô vội rút về xem, một chiếc nhẫn kim cương lớn, ở giữa là một viên trứng bồ câu, bên cạnh có một vòng kim cương vụn khảm nạm, blink blink, thật thích: "Đây là cái gì vậy?"

Bộ dáng cô duỗi tay tò mò quá mức đáng yêu, trong lòng Từ Hàm Chi ngứa ngáy không chịu nổi, tiến lên muốn hôn cô: "Là chứng nhận mèo con độc quyền của Từ Hàm Chi."

Tiều Tiều tát yêu một cái lên mặt anh: "thối thối" cô véo mũi, vẻ mặt ghét bỏ: "Đánh răng đi."

Từ Hàm Chi ngồi dậy, hai tay duỗi ra, miệng kêu lên: "Máy xúc đất tới đây." Một tay ở trên thắt lưng, một tay ở đầu gối, xúc Tiều Tiều lên, là một cái ôm công chúa, tay anh còn không thành thật, nhéo nhéo mông cô: "Cùng đi đi."

Tiều Tiều y y nha nha kêu không chịu, Từ Hàm Chi đặt cô lên trên bồn rửa mặt, bóp kem đánh răng, nhét bàn chải đánh răng vào trong miệng cô, rồi cố ý thổi hơi ở bên miệng cô: "Bé ngoan, tự mình động." Sau đó còn liếc mắt đưa tình, cuối cùng là bị Tiều Tiều dùng chân nhỏ đạp vài cái.

Mặt cũng là Từ Hàm Chi cầm khăn mặt rửa cho công chúa nhỏ, Tiều Tiều không hài lòng lắm: "Cổ còn chưa rửa sạch, đều là nước miếng của heo thối." lại bị Từ Hàm Chi đè ép mυ"ŧ ra mấy quả dâu tây.

Tuy rằng ngoài miệng không tha cho người khác, nhưng khi nấu cơm Tiều Tiều lại vô cùng dính người, cứ đi theo phía sau mông Từ Hàm Chi. Lúc đang chiên trứng, cô ôm eo anh không chịu nhúc nhích: "Anh trai, anh trai~", mặt dán sát vào lưng anh cọ xát, hai tay ôm thật chặt.

Từ Hàm Chi quay đầu hôn cô, mùi bạc hà tươi mát, giống hệt với mùi trong miệng anh, càn quét khoang miệng cô, hôn đến mức giọng nói của cô đều mềm nhũn, nhẹ nhàng thở hổn hển: "Có phải lại ăn vụng đường hay không?" Trán chạm vào trán, anh lại nhịn không được mà hôn lên mũi cô.

Kết quả tất nhiên là trứng bị cháy. Bữa sáng chỉ có cháo trắng và ngũ cốc, Tiều Tiều không tình nguyện, nhưng bởi vì mình là người gây họa, nên cũng không tức giận trả đũa, chỉ đành đặt mông ngồi trên đùi Từ Hàm Chi: "Muốn đút ăn."