Nghiêng ngã trong xe
một
hồi cũng tới Quốc Công phủ, A Nguyên được Túc vương phi ôm xuống xe thấy bên ngoài
đã
có
thật
nhiều người
đang
chờ.
Phía trước nhất có
một
mĩ mạo phụ nhân
đang
mĩm cười,
một
đám nha đầu bà mụ vây quanh nàng, thấy Túc vương phi liền mỉm cười tiếp đón, trong miệng cười
nói, "Ai nha,vương phi nương nương của ta
không
phải mời người 3 lần 4 lượt người cũngkhông
nhớ
rõ
phỉa về nhà mẹ đẻ đâu a."
nói
xong khoác tay lên tay Túc vương phi, thấp giọng cười
nói, "Mẫu thân biết ngươi trở về,
đang
cao hứng
không
chịu được, sáng sớm
đã
thông tri người trong phủ chuẩn bị đồ ăn nước trà ngươi thích nhất, ngay cả mấy nghiệp chướng trong nha cũng đều đến đủ."
"Tam tẩu đây là tại ghen tỵ ta sao?" Từ khi lão
anh
quốc công ra
đi,
anh
quốc công phủ
đã
phân gia, vị mĩ phụ này chính là
anh
quốc công phu nhân, bởi vì
anh
quốc công trong quan hệ với các đường huynh đệ đứng thứ ba bởi vậy Túc vương phi gọi
anhquốc công phu nhân
một
tiếng tam tẩu. Năm đó, lúc
anh
quốc công phu nhân gả vào, Túc vương phi còn chưa xuất giá,
cô
tẩu tình cảm cực tốt, sau khi gả cho người cũngkhông
thay đổi bởi vậy Túc vương phi chỉ cười
nói
"Đại bá nương gần đây có khỏekhông?" Nàng thở dài vỗ khuê nữ yếu ớt trong ngực
nói, "Nếu
không
phải A Nguyên hôm kia bị bệnh, ta
đã
sớm tới cửa."
Đại bá nương trong miệng Túc vương phi là
anh
quốc công thái phu nhân. Nàng thuởnhỏ
mẹ đẻ mất sớm kế mẫu hà khắc, bởi vậy nuôi ở dưới gối
anh
quốc công thái phu nhân, đối với thái phu nhân luôn có tâm tình nhu mộ, thấy
anh
quốc công phu nhân gương mặt tươi cười
nhỏ
giọng
nói
"Ta lại để bá nương và tam tẩu phải quan tâm lo lắng nữa rồi." Khóe miệng co rút, nàng lạnh nhạt
nói, "Đứa bé kia đâu? Để ta nhìn xem thế nào,
không
nghĩ tới việc trong nhà thế này, còn phải để đại bá nương bận tâm."
"Ngươi
nói
lời này,
không
phải quá khách khí sao?"
anh
quốc công phu nhân thấy mấy nam hài nhi đứng
một
bên mỉm cười chào hỏi vài câu, rồi gọi Phượng khanh đến trước mặt nhìn
hắn
từ
trên
xuống dưới rồi mới mỉm cười
nói, "Nhìn vương gia hôm nay tinh thần rất tốt, nhưng vẫn phải chú ý thân mình, hôm nay thời tiết oi bức, " nàng thấy Phượng khanh lễ phép đáp ứng liền ôn thanh
nói, "Lại cũng
không
thể để bản thân nhiễm lạnh, miễn cho ta phải lo lắng." Phượng khanh năm đó sinh non thân mìnhkhông
tốt, từ
nhỏ
đã
nhiều bệnh, lại bị Thái Hậu ở trong cung
không
thích,
anh
quốc công phu nhân đối với đứa
nhỏ
này càng thêm thiên vị
một
chút, mỗi lần nhìn thấy đều nhịn
không
được dặn dò vài câu.
"Mợ
không
cần phải lo lắng nhiều như vậy, để trong lòng A bất an." Trưởng bối ở
anhquốc công phủ đều đối với mình vô cùng tốt, trong lòng Phượng khanh thân cận với phía ngoại gia nhiều hơn, vội vàng
nói
trong ánh mắt mỉm cười của Túc vương phi.
"Khách khí
đi
khách khí lại, chúng ta có
đi
hay
không
đây?" Túc vương phi chỉ cười thúc giục.
Phượng Minh ở phía sau nhích tới nhích lui rất là
không
an phận,
anh
quốc công phu nhân nhìn thấy
không
khỏi tò mò hỏi, "Điện hạ đây là có việc gì sao?"
"Lục ca đâu?" Phượng Minh liền hỏi.
"thì
ra là tìm lục đệ."
anh
quốc công phu nhân vỗ tay cười
nói, "Xảo nhi hôm naykhông
đến trường
đang
ở trong nhà, trong chốc lát ta..."
"đang
ở đâu vậy?" Phượng Minh vội vàng hỏi.
"Nhất định là
đang
ở chỗ đại bá nương." Túc vương phi cười
nói, "không
dễ dàng được về nhà,
hắn
còn
không
phải
đang
làm hiếu tử sao?" Thấy
anh
quốc công phu nhân gật đầu khẳng định, nàng cảm thấy mình
thật
là quá mức thông minh.
Lục đệ của nàng tuy là thứ tử, nhưng mà lại do
một
tay
anh
quốc công thái phu nhân nuôi lớn là nhi tử hiếu thuận nhất, chỉ là khi Túc vương phi nghĩ tới điều này bỗng
đitới bên người
anh
quốc công phu nhân,
một
bên nhìn nha đầu bà mụ bận trước bận sau chống dù cho mình và A Nguyên
một
bên thấp giọng hỏi "Lục đệ tuổi tác
khôngcòn
nhỏ, có phải
đang
muốn bàn chuyện đính hôn
không?" Thấy
anh
quốc công phu nhân gật đầu, nàng liền hỏi "Khả đính hôn?"
"Ý tứ của Tam ca ngươi là năm nay cứ xem xét trước, đợi lúc có ít công danh mới nhắc chuyện thành thân."
anh
quốc công phu nhân cười
nói
"Đứa
nhỏ
này bản thân cũngkhông
nóng nảy, Tam ca ngươi nghĩ nếu sang năm có thể thi trúng tiến sĩ, chẳng phải là tuổi trẻ tài cao? thời điểm cầu hôn liền dễ dàng hơn chút."
"Xem bộ dáng tam tẩu, là
đã
nhìn trúng nhà ai?" Túc vương phi
nhỏ
giọng hỏi, "Nếu làthật
trúng ý, ta cũng vui vẻ làm bà mối."
A Nguyên nghe được ý tứ này liền cảm giác Túc vương phi và người ở
anh
quốc công tình cảm rất tốt, ở trong đầu đem mấy cậu xem như người thân cận, thấy
anh
quốc công phu nhân
đi
nhanh như bay, hiểu được nàng sợ thời tiết oi bức khiến mấy đứanhỏ
bị nóng đau người, trong lòng
thật
thật
cảm động nhưng chỉ thành
thật
để mẫu thân ôm trong lòng
không
quấy rối, lại thấy
anh
quốc công phu nhân nhìn chung quanh
một
lần thấy
không
có ai mới lộ ra nụ cười hòa khí,
nhỏ
giọng
nói
"Là chái
gáiđích trưởng của Trịnh các lão, người như hoa như ngọc huống gì Trịnh các lão
hiệnnay ở trong triều chính là xuân phong đắc ý, lục đệ nếu làm rể nhà
hắn, ngày sau cũng có thể thêm
một
phần trợ lực."
Huống gì Trịnh gia là thanh lưu, tuy
không
có tước vị nhưng lực ảnh hưởng lại
khôngnhỏ,
anh
quốc công phủ tổng cộng có bốn đời, đời thứ năm còn chưa trưởng thành, đối với người đọc sách vẫn rất coi trọng.
"thì
ra là nhà
hắn." Túc vương phi khóe mắt run rẩy
Nàng
đã
nghe Túc vương
nói
qua về vị Trịnh các lão này, đặc điểm chính là ngay thẳng,
nói
trắng ra chính là cục đá trong hầm cầu vừa thối vừa cứng, việc gì cũng dámnói, huân quý trong kinh bị
hắn
đưa tấu chương buộc tội
không
phải
một
2 người, năm đó ngay cả Hoàng thượng muốn tu sửa lại sơn trang dùng để nghĩ hè cũng bị
hắn
nóitới nước miếng tung bay, nếu
không
phải tính tình của Hoàng thượng tốt,
khôngchừng
hắn
đã
kết thúc cuộc sống lâu rồi. Chỉ là Túc vương còn
nói, vị các lão này có tính nết như vậy mà còn có thể an toàn sống cho tới bây giờ,
một
đường tiến lên tới vị trí các lão, điều đó
thật
không
phải người đọc sách bình thường có thể làm được, những thủ đoạn bên trong cũng
không
hè
nhỏ.
"Nghe
nói
Trịnh các lão đối với gia đình huân quý có chút thành kiến a." Túc vương phinhỏ
giọng
nói.
"Tam ca của ngươi rất có lòng tin, chỉ chờ lục đệ đỗ đạc thôi." Tề lục bộ dáng tuấn tú, thiếu niên
nhẹ
nhàng lại có công danh
trên
người,
không
lẽ
không
mê hoặc nổi
một
lão già? trong lòng
anh
quốc công phu nhân oán thầm rồi dẫn Túc vương phi vào đại viện, A Nguyên thấy núi đá khí thế, ý tứ dạt dào, dưới hiên là mấy cái l*иg chim rất khả ái, vào phòng cảm thấy ngay
một
luồng khí mát mẻ đập vào mặt,
một
loạt nha đầu im lặng đứng hầu hai bên, thấy Túc vương phi tới vội vàng tiến tới thỉnh an rồi nhất nhất lui ra ngoài.
"Thỉnh an đại bá nương." Túc vương phi cười hì hì
nói.
"thật
là, lúc này thời tiết nóng nhất, ngươi lại tới đây."
anh
quốc công thái phu nhân liên thanh gọi người bên ngoài chuẩn bị nước ô mai, lại thấy mấy tiểu tử thỉnh an mình vội
nói
bọn
hắn
ngồi ở
một
bên rồi mới quay đầu nhìn A Nguyên cười
nói
"Nàng chính là khuê nữ nhà ngươi?" Thấy Túc vương phi gật đầu, nàng cẩn thận nhận A Nguyên vào tay, trong mắt lộ ra từ ái
rõ
ràng rồi ôn thanh
nói, "Hôm qua A Dung đến thỉnh an ta,
nói
với ta nàng là đứa
nhỏ
đáng
yêu, nay ta thấy quả nhiên
không
giống nữ nhi nhà người khác."
"Đại bá nương thích nàng, dĩ nhiên thấy nàng điều gì cũng tốt." Túc vương phi cườinói, thấy A Nguyên rất tự giác ủng vào lòng
anh
quốc công thái phu nhân bất đắc dĩnói, "Đứa
nhỏ
này
thật
bám người mà."
"Nữ hài nhi tri kỷ."
anh
quốc công thái phu nhân cúi đầu thấy A Nguyên
đang
tươi cười vô sĩ với mình càng thêm vui vẻ,
không
để ý tới người bên ngoài thêm chút nào nữa, chỉ vui đùa với ngón tay A Nguyên.
A Nguyên
đang
cảm thấy vị thái phu nhân này tươi cười ôn nhu từ ái làm trong lòng mình ấm áp, lại thấy bên cạnh nàng lộ ra
một
cái đầu của thiếu niên, cười híp mắt nhìn A Nguyên rồi làm ra biểu tình ủy khuất
nói
với thái phu nhân "Cháu ngoại
gái
tới, mẫu thân liền
không
đau Bình An sao?" Thiếu niên này dung mạo tuấn tú cử chỉ tao nhã, bộ dáng của
một
mĩ thiếu niên, A Nguyên thấy
hắn
gọi thái phu nhân là mẫu thân, lại nghĩ tới hôm nay các ca ca gọi người này là cậu
thì
trong lòng hiểu
rõ
đây chính là Tề lục ca trong miệng Phượng Minh.
"Bình an" đại khái là nhũ danh, chỉ là thấy
một
thanh niên ưu tú như thế lấy nhũ danh ra làm nũng trước mặt mẫu thân A Nguyên vẫn cảm thấy thực
không
thích hợp.
"Ngươi còn muốn tranh sủng với cháu ngoại
gái
sao? ta thực
sự
đã
chiều hư người." Thái phu nhân ngoài miệng
nói
giận thiếu niên kia nhưng mà mặt mày lại vui sướиɠ, A Nguyên hiểu được vị cậu này, vị trí trong lòng thái phu nhân
không
thấp.
Nhưng mà,
không
phải
nói
vị này là thứ tử sao? Sao nhìn thế nào cũng
không
khác mẹ con ruột bao nhiêu vậy?
Thời điểm A Nguyên cố gắn nháy mắt bán manh mua hảo cảm
thì
thấy thiếu niên cườinói
gì đó trước mặt thái phu nhân, thái phu nhân oán trách nện cho
hắn
một
cái,
hắnmới xoay người nhìn nhóm người Túc vương phi cười
nói
"Thất tỷ tỷ
không
dễ dàng trở về, ở lại ăn cơm rồi
đi
được
không?" Trong mắt
hắn
lộ ra biểu tình giảo hoạt
nói
"Tam ca hôm nay về trễ, chúng ta mở đại yến cũng là tâm ý đối với thất tỷ tỷ và các vị điện hạ
không
phải sao?"
"Tam ca của ngươi hôm nay trước khi
đi
cũng
nói
vậy "
anh
quốc công phu nhân thấy thiếu niên bộ dáng đắc ý liền mỉm cười tạt cho
hắn
một
chậu nước lạnh
nói
"Hôm nay bên ngoài dâng lên
một
ít rau dưa mới mẻ, thời tiết oi bức như vầy gọi người chuẩn bị tiệc chay trừ hoả khí
đi."
nói
xong quay lại cười nhạo với thiếu niên.
Quả nhiên, A Nguyên bén nhạy nhìn thấy, trong mắt thiếu niên chuẩn bị chảy ra nước mắt bi thương.