Chương 59: Đàn ông đều là đồ móng heo

Lệ Thù dường như đã sớm đoán được, anh duỗi một ngón tay ra.

Tần Hải Đường nhìn anh đầy cảnh giác: "Làm gì đấy, định gϊếŧ người diệt khẩu à?"

Lệ Thù đỡ trán bất đắc dĩ. Cô nhóc này sao lại có trí tưởng tượng phong phú thế chứ.

"Tiền công là một triệu tệ!"

Tần Hải Đường hơi động lòng, nhưng nghĩ đến chuyện tạo hình trang điểm phiền phức cô lại có chút phân vân.

"Tôi không đi!"

"Hai triệu tệ!"

"Vấn đề không phải là tiền, đi đến đó vừa phiền phức vừa phải trang điểm các thứ nữa!"

"Ba triệu! Bao luôn cả trang điểm làm tóc, em chỉ cần mang mỗi người không thôi!"

"Ây da, để tôi nghĩ lại!"

"Năm triệu tệ!"

"Cái đó..."

"Mười triệu tệ!"

Tần Hải Đường như sợ Lệ Thù hối hận, cô lập tức nhảy dựng lên đập tay với anh.

"Chốt!"

Đúng là một cô nhóc mê tiền, tay Lệ Thù đột nhiên trống không, Tần Hải Đường cầm lấy hộp quà chạy vù vào trong phòng.

"Tự dưng nhặt được mười triệu tệ, ha ha ha ha ha ha!" Tần Hải Đường nằm mơ cũng cười đến tỉnh giấc.

Sáng sớm hôm sau, cô còn chưa tỉnh dậy, dì Trương giúp việc đã dẫn theo một đội chuyên viên trang điểm và làm tóc ào ào đi vào phòng.

Lệ Thù ăn mặc chỉn chu kiên nhẫn ngồi chờ dưới nhà từ sớm, anh vừa uống trà vừa đọc báo. Một tiếng sau, Tần Hải Đường chậm rãi đi từ trên lầu xuống, tất cả mọi người đều không thể không ngoái đầu nhìn cô.

Cô búi tóc lên trông thật ưu nhã, hơn nữa kiểu trang điểm nhẹ nhàng này làm cho cô trở nên mỏng manh yếu đuối khiến người khác có một cảm giác tiếc thương. Bộ váy dài cúp ngực màu trắng tôn lên bờ xương quai xanh lúc ẩn lúc hiện, mặc dù vải trắng đến nỗi tưởng chừng trong suốt giống như đôi cánh thiên thần, thế nhưng lại không hề lộ liễu chút nào.

Vạt váy được may thành những đường cong từ cao đến thấp, kiểu thiết kế này khiến váy bồng lên, để lộ đôi chân thiếu nữ thon dài trắng như ngọc. Góc váy đính những viên kim cương nhỏ, nhìn cực kỳ giống dải ngân hà giữa bầu trời đêm!

Lệ Thù hơi ngẩn ra, anh chưa bao giờ nghĩ cô nhóc kia có thể xinh đẹp động lòng người như vậy. Anh thực sự chỉ muốn giấu cô đi, để không ai ngoài mình có thể ngắm cô.

"Sao vậy? Trông tôi khó coi lắm à?"

Tần Hải Đường nhìn Lệ Thù bằng vẻ mặt đầy nghi ngờ, chờ đợi câu trả lời của anh.

Không ngờ Lệ Thù lại mạnh miệng: "Cũng như bình thường! Lấy cho cô ấy cái áo khoác!"

Tần Hải Đường soi gương tự ngắm mình, cô thấy đẹp lắm mà! Quả nhiên đàn ông đều là đồ móng heo!