Nhà họ Trần.
"Trời ơi, phải làm sao đây, ông Trần, ông mau tỉnh lại đi!"
Vừa bước vào sân, mọi người đã nghe tiếng một người phụ nữ gào khóc bên giường.
Nhìn thấy Tần Hải Đường và những người khác đi tới, người phụ nữ còn tưởng rằng đây là một đám người nhiều chuyện đến hóng hớt, cho nên liền vơ lấy đồ vật ném ra ngoài xua đuổi bọn họ.
"Đi đi, mau cút đi, nếu không đi thì đứng trách cây gậy của tôi không có mắt!"
Lệ Thù sợ làm Tần Hải Đường bị thương liền giật lấy cây gậy.
"Các người đừng ỷ đông mà bắt nạt tôi, tôi nói cho các người biết, ông Trần nhà chúng tôi có rất nhiều anh em.”
Bà ta sợ hãi lùi từng bước một vào trong phòng.
Tần Hải Đường hạ giọng, nói nhỏ hết mức có thể: "Thím à, bọn cháu nghe nói chú Trần bị thương nên đến gửi tiền hỗ trợ và thăm chú ấy một lát, thím đừng căng thẳng như vậy."
Sau khi nói xong, Tần Hải Đường dùng ánh mắt ra hiệu cho Lệ Thù lấy tiền ra, chứng minh những gì cô nói là thật.
Anh vô cùng khí phách lôi ra một tấm thẻ đưa cho người phụ nữ:
"Đây là 100 vạn phí tổn thất tinh thần của chú Trần."
Tần Hải Đường lập tức giơ ngón tay cái về phía anh.
Người phụ nữ bán tín bán nghi cầm lấy thẻ, sự phòng bị trong lòng cũng dần dần buông xuống. Người đời có câu ăn của chúa phải múa tối ngày (*) quả không sai mà.
(*) Nhận được lợi ích từ người khác thì thái độ với người ta cũng phải mềm mỏng hơn.
Bà ta vội vàng mời bọn họ vào nhà.
Trong nhà, ông Trần đang nằm thẳng đờ trên giường, cơ thể thỉnh thoảng sẽ co giật vài cái, đôi mắt lờ đờ nhưng lộ rõ vẻ sợ hãi. Ông ta liên tục nói: "Đừng tìm tôi, đừng tìm tôi!"
Ấn đường chuyển sang màu đen, đôi môi xanh tím, rõ ràng là ông ta đã bị biến thành một con rối để cho người ta điều khiển rồi.
Tần Hải Đường cố gắng tiến vào tâm trí của ông Trần, nhưng lúc này ông ta đã hoàn toàn mất đi ý thức.
Có người phụ nữ ở đây, cô cũng không tiện sử dụng huyền thuật.
Vì vậy cô bỗng nảy ra một ý tưởng và thì thầm vào tai Đồng Khả Nhạc:
"Cậu đưa bà ta đi ra ngân hàng rút tiền đi, đến ngân hàng nào cách xa một chút, giúp tớ kéo dài thời gian."
Đồng Khả Nhạc làm động tác ok, người phụ nữ nghe nói rút 100 vạn thì lập tức đi theo cô ấy.
Tần Hải Đường lấy bút lông sói ra rồi thuận tay ném một cái, một lá bùa màu vàng xuất hiện ngay trước mắt cô.
Không lâu sau, một lá bùa hồi hồn đã được vẽ xong, cô khẽ nhúc nhích đầu ngón tay, một ngọn lửa trong nháy mắt đã đốt cháy toàn bộ lá bùa, Tần Hải Đường nhanh chóng tìm một cái bát hứng nước bùa vàng rơi xuống.