Chẳng lẽ là không đủ hấp dẫn? Người đàn ông lại nói tiếp:
“Tôi sẽ dùng một nửa số đất mà tôi có tại nước H để trao đổi!”
Lời này vừa nói ra, đội trưởng Vương và lão Lang đều rất kinh ngạc, một nửa số đất đó cũng có nghĩa là một phần ba diện tích của nước H. Cô gái nhỏ này quan trọng đến vậy sao?
“Tôi đồng ý!”
Không đợi Lệ Thù mở miệng, Tần Hải Đường lập tức đáp lời thay anh.
Trong suy nghĩ của Tần Hải Đường, có lợi mà không chiếm thì đúng là một kẻ ngốc!
Lệ Thù nhìn cô gái nhỏ vô tâm này thì không khỏi nhếch khóe miệng, chẳng biết là cô thiếu tiền đến mức nào chứ.
“Cậu ba Lệ, anh xem?”
Thấy Tần Hải Đường đồng ý, người đàn ông liền thận trọng thăm dò thái độ của Lệ Thù.
“Nghe theo cô ấy!”
Chỉ bốn chữ ngắn ngủi cũng đủ để chứng minh tầm quan trọng của Tần Hải Đường đối với Lệ Thù.
Sau đó, Lệ Thù lại mở miệng nói tiếp: “Để cô ấy qua chỗ tôi đi, chúng tôi sẽ cùng đi theo anh!”
Người đàn ông do dự một lúc, dưới tình huống đó, hai người bọn họ có một nửa cơ hội trốn thoát. Nhưng nếu không làm theo lời Lệ Thù anh ta sẽ chẳng có gì cả.
Lệ Thù là người lõi đời, lập tức nhìn ra sự do dự trên khuôn mặt của anh ta.
“Yên tâm đi, chúng tôi không chạy đâu, cô gái nhỏ này rất thích tiền, chưa nhận được tiền thì cô ấy sẽ không đi, còn tôi thì luôn nghe theo cô ấy! "
Nghe anh nói như vậy, người đàn ông dần cảm thấy an tâm hơn, để cho Tần Hải Đường chạy về phía Lệ Thù dưới ánh mắt quan sát của tất cả mọi người.
Lệ Thù cúi đầu, một tay ôm chiếc eo mảnh khảnh của cô, kéo vào trong lòng ngực, khàn giọng nói: "Bé con, có vẻ như em rất vui vẻ khi cười với người đàn ông khác? Về nhà tôi sẽ làm em cười không nổi nữa!”
Tần Hải Đường sợ hãi, lập tức mở cửa lên xe, ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách!
Bọn họ đi phía sau xe người đàn ông, vì đề phòng hai người chạy trốn, anh ta sắp xếp trước sau đều có xe của mình, không chút sơ hở nào!
Chẳng mấy chốc, mọi người đã dừng lại trước một trang viên cổ kính mang phong cách châu Âu.
Thái độ của người đàn ông rất cung kính, anh ta hơi cúi xuống làm động tác mời chào: "Cô Tần, cậu Ba, xin mời!"
Nói rồi anh ta đi trước dẫn đường, bọn họ phải đi mất hơn mười phút mới đến được nhà chính.
Ngay khi cửa được mở ra, Tần Hải Đường và những người khác đều sững sờ!
Căn nhà giống như một nơi tập kết rác, tất cả đồ đạc bị đập phá, khắp nơi tràn ngập những mảnh vỡ, giữa đống đổ nát đó là một người đàn ông trung niên, mặc dù nhìn thấy người đi tới nhưng ông ta vẫn không hề dừng tay.
Tựa như chỉ có cách đập phá mới có thể giúp ông ta áp chế những thứ nằm trong cơ thể mình.
“Ba! Ba! Ba!”
Người đàn ông trẻ bất lực bước tới giật chiếc bình sắp bị đập vỡ.
Anh ta nhẹ nhàng tháo mặt nạ xuống, trên mặt toàn là những vết thương do mảnh vỡ gây ra, trông thật đáng sợ.
Lúc này Lệ Thù mới nhìn rõ mặt đối phương, hóa ra anh ta là thiếu gia trong giới hắc đạo ở nước H, vậy thì người đàn ông trung niên kia hẳn là ông trùm nổi danh rồi!
Tần Hải Đường ném ra một lá bùa, ông ta lập tức bình tĩnh lại.
"Thím Trương, đưa ông chủ lên lầu nghỉ ngơi trước đi, tôi còn có việc."
“Vâng!”
Thím Trương cẩn thận đỡ người đàn ông trung niên lên lầu.
Người đàn ông áy náy nhìn về phía đó rồi nói:
“Ngồi đi, tôi tên là Tôn Hổ, chắc cậu ba Lệ cũng từng nghe qua. Người vừa rồi là ba tôi, kể từ khi trở về từ trong núi hơn một tháng trước, ông ấy liền trở thành như vậy.”
"Tôi đã mời vô số bác sĩ nổi tiếng đến, tất cả bọn họ đều nói gia đình nên chuẩn bị hậu sự, nhưng sức khỏe ba tôi vẫn rất tốt, căn bản là không có vấn đề gì, tôi thật sự không biết làm thế nào. Nghe nói huyền thuật có thể giúp được, cho nên hôm nay tôi mới mạn phép mời mọi người đến đây!”
Mời? Tần Hải Đường bĩu môi, đây là lần đầu tiên cô thấy có kẻ mời người khác bằng cách này đấy!