- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Thịnh Thế Âm Duyên: Kỳ Tiên Sinh, Xin Hãy Buông Tha
- Chương 3: Hiệp nghị kết hôn
Thịnh Thế Âm Duyên: Kỳ Tiên Sinh, Xin Hãy Buông Tha
Chương 3: Hiệp nghị kết hôn
“Tống Kiều, em là người theo học khoa Chính trị & pháp luật……”
5 năm trước, người đàn ông thông qua điện thoại, thanh âm lộ ra tư thái của người từ trên cao nhìn xuống, giống như chỉ đang nói chuyện phiếm, “Bây giờ em lại gϊếŧ người, kết quả không phải chính em tự hiểu sao!”
“Tôi không có gϊếŧ người!” Tống Kiều cắn răng, ánh mắt kiên định lộ ra phẫn nộ.
“Ai có thể chứng minh?” Người đàn ông cười lạnh một tiếng, “Điện thoại di động của em bị mất, mà bản ghi âm trong điện ngoại nạn nhân lại có giọng nói của em, là em đã hẹn thời gian và địa điểm, trên người đối phương còn có vải từ bộ đồ em mặc hôm đó, hiện trường cũng có vân tay của em……”
“Vậy thì chính là em, mọi chứng cứ đều hướng về em, không phải sao?” người đàn ông cười lạnh một tiếng, “Pháp luật là muốn chứng cứ.”
Tống Kiều khi đó chỉ mới 18 tuổi gắt gao nắm chặt tay, móng tay đều đâm vào lòng bàn tay hoàn toàn không biết.
Cô muốn phản bác, nhưng lại biết anh nói đều là sự thật.
Cô căm tức nhìn phía trước, dù cho chỉ là gọi điện,cô vẫn có thể cảm giác được người đàn ông cực kỳ lạnh nhạt.
“Một học sinh xuất sắc, lấy thành tích thủ khoa để nhập học khoa Chính trị & pháp li, bây giờ thời điểm nhập học lại gϊếŧ người……” người đàn ông rũ mắt cười khẽ hạ, lộ ra hơi thở lạnh lẽo, “Tống Kiều, cuộc sống của em đã huỷ hoại rồi!”
Sống mũi Tống Kiều cay cay, đáy mắt mờ mịt một tầng hơi nước.
Mặc kệ ngày thường cô có bao nhiêu kiêu ngạo, ngay lúc này đây, cô đều không thể che giấu sự căng thẳng.
Cô sợ hãi, rõ ràng biết là chứng cứ giả, nhưng lại rất rõ ràng, khiến chính cô còn cảm thấy thật sự mình chính là người trong cuộc, vậy thì còn có thể chứng minh gì nữa?
“Tống Kiều, cuộc sống sẽ có vấp ngã, có rất nhiều người không có cơ hội bò dậy……” Giọng nói người đàn ông sâu kín vang lên “Nhưng nếu em chịu kí vào thứ mà thư kí của tôi đem đến, tôi nhất định sẽ cho em một cơ hội vực dậy.”
Tống Kiều run rẩy rũ mắt, tinh thần phấn chấn vốn có bây giờ chỉ còn là tiều tụy, “Đó là cái gì?”
“Hiệp nghị kết hôn.”
“Hiệp nghị kết hôn?” Tống Kiều bỗng nhiên ngước mắt, kinh ngạc nhìn về phía trợ lí đang đứng một bên.
“Đúng vậy!” Giọng nói người đàn ông từ đầu đến cuối đều trầm, lại lộ ra từ tính thu hút.
Tống Kiều nhìn vị thư ký đang lễ phép nở một nụ cười công nghiệp trước mắt, không tự chủ được lui về phía sau một bước.
Nếu người đàn ông bên kia điện thoại cho cô cảm giác lạnh lùng và kiêu ngạo khi nói chuyện, thì lúc này đây, cô hoàn toàn khinh thường.
Tống Kiều cơ hồ nháy mắt liền nhận ra, người đàn ông này rất nguy hiểm.
“Tôi dựa vào cái gì có thể tin anh?” Tống Kiều cắn răng.
“Em chỉ có thể tin tôi.” môi mỏng người đàn ông tràn ra nụ cười lạnh, “Nếu không, em phải ở tù mọt gông, hoặc là trực tiếp đối mặt án tử hình…… Mà ba em, chỉ sợ cũng sẽ không quá tốt.”
Giọng nói người đàn ông 5 năm trước quanh quẩn bên tai, rõ ràng rất có sức hút nhưng lại cực kỳ lạnh lùng.
Tống Kiều tiếp tục đi xuống bậc thang, đờ đẫn đi phía trước …
5 năm trước, họa vô đơn chí.
Khi cô vừa mới xảy ra chuyện, ba cô đột nhiên bị người tố giác nhận hối lộ.
Cô không biết thật giả, cũng không có thời gian đi chứng minh thật giả, chỉ có thể cái gì cũng thử, tuyệt vọng ký hiệp nghị kết hôn với người đàn ông,
Lúc ấy, cô tỏ ra mình là một kẻ thông minh.
Theo như thư ký của anh, người đàn ông vốn sống ở nước ngoài, là giám đốc của Wall Street, anh nhất định không biết trong nước theo luật hôn nhân thì con gái phải đến 20 tuổi mới được kết hôn.
Lúc ấy cô mới vừa mười tám, rồi sau đó bị bỏ tù, không có khả năng cùng người đàn ông kia kết hôn.
Cho nên, cô chui vào lỗ hổng.
Lúc ấy, ba cô tuy rằng bị kéo xuống đài, nhưng ít nhất cũng không phải trải qua tuổi già ở trong tù.
Đến mức, cô cuối cùng cũng chỉ bị phán 5 năm.
Cô cho rằng cô kiếm được lời, đáng tiếc, là do cô quá ngu ngốc.
Dù cô không có ở đây, người đàn ông kia cũng cùng cô “Kết hôn”.
Buồn cười chính là, ngoại trừ giọng nói của người đàn ông và thông tin anh đang ở Newyork, tiếng Anh tên là ‘Leon’, còn lại thì cái gì cô cũng không biết.
Bao gồm cả diện mạo của anh ta.
Tống Kiều than nhẹ một tiếng, biết vậy nên bổ sung giấy hôn thú, như vậy sẽ biết được mặt của anh.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Thịnh Thế Âm Duyên: Kỳ Tiên Sinh, Xin Hãy Buông Tha
- Chương 3: Hiệp nghị kết hôn