Chương 51: Ông xã hư hỏng kéo quần xong không nhận người.

Edit: Sherry

Chương 51: Ông xã hư hỏng kéo quần xong không nhận người.

Chất lỏng nóng rực chảy trên đùi Thịnh Hạ, Giang Vô rút giấy ba cái đơn giản lau sạch hạ thể cô, cô gái nhỏ ghé vào l*иg ngực hắn kịch liệt thở dốc.

“Nghỉ ngơi xong rồi thay quần áo, lát nữa phải ra ngoài.”

Bên ngoài liền mặc cái váy trắng kia, cô không thể mặc cùng một bộ suốt hai ngày được, áo sơmi của Giang Vô mặc trong nhà thì tốt, còn quần thì quá sức dài.

Cô gái vừa bị người đàn ông yêu thương, khuôn mặt đỏ bừng thấm ướt mồ hôi:“Hôm nay không cần đi làm mà, không đi làm liền ở nhà ngủ một giấc thật ngon, ra ngoài làm gì chứ."

Tiếng nói ngọt ngào kí©h thí©ɧ gậy thịt vừa phóng thích, Giang Vô trợn mắt, hung tợn uy hϊếp cô:“Cho cô một giờ.”

Thanh âm trầm thấp gợi cảm, nửa phần uy hϊếp cũng không có. Cô gái nhỏ nghe xong, trái tim trong ngực liền rộn rạo, hai tay ôm lấy eo người đàn ông, khuôn mặt dùng sức cọ cọ điểm đỏ trên ngực hắn.

“Đừng mà Giang Vô, dì cả người ta tới thăm, chúng ta ngốc trong nhà đi có được không.”

Nếu không có Giang Vô, được nghỉ cô liền thích ngốc ở nhà, hiện tại có Giang Vô, càng không cần ra cửa, hai người cùng nhau ngốc trên giường cả ngày, chơi hôn hôn, chơi ôm ôm, cái gì cũng chơi được nha.

Mẹ nó, con nhóc này không lúc nào quên dâʍ đãиɠ kêu khóc quyến rũ hắn. Bắt hắn cả ngày được nhìn không được ăn, như vậy khác gì thập đại cực hình cùng lúc tra tấn hắn chứ. Nghĩ đến ra ngoài có thể dùng ngoại lực phân tán sự chú ý, lời lẽ hắn liền nghiêm khắc hẳn lên: “Không được.”

Đại chưởng vớt điện thoại đưa cho cô: “Gọi người đưa quần áo tới.”

Cái cửa này, cần phải ra.

Thịnh Hạ vừa lướt điện thoại tìm trợ lý vừa thấp thấp oán giận:“Ông xã hư kéo quần xong không nhận người, hừ”

Giang Vô dùng vật giữa hai đùi chọc chọc mông cô nhắc nhở, hắn còn chưa kéo quần, toàn thân vẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đấy.

Đưa điện thoại lên tai, cô chu cái miệng nhỏ, thấp giọng nói:"Cũng không thể làm thật, hừ.”

ĐM, còn không phải vì dì cả cô đến thăm, như thế nào cuối cùng trách nhiệm đều đẩy lên đầu hắn.

Giang Vô quyết định không so đo với con nhóc đang kỳ đổ máu.

Khi trợ lý đưa tới quần áo, mở cửa là một người đàn ông.

Gương mặt tinh xảo đến có thể dùng từ xinh đẹp hình dung nhưng lại không có vẻ ẻo lã, cơ bắp nửa người trên trần trụi mạnh mẽ rắn chắc, trợ lý nuốt nước miếng mới nói ra:"Chào anh, tôi tới đưa quần áo cho Hạ Hạ tỷ.”

Trong tay cầm theo hai cái túi, một tay Giang Vô đỡ khung cửa:"Đưa tôi đi, cô ấy không tiện ra.”

Đây chính là người đàn ông làm cho Hạ Hạ tỷ chốc lát cười đến ý xuân nhộn nhạo, chốc lát lại vẻ mặt âu sầu sao. Gương mặt và thân hình thiệt mlem mlem quá đu, không gia nhập giới giải trí thật đáng tiếc, Hạ Hạ tỷ tìm được bảo vật rồi.

Trợ lý đưa túi giấy qua, biết rõ cố hỏi:“Là thân thể không thoải mái sao?”

Giang Vô vừa nhận túi giấy xốc lên nhìn nhìn thử vừa trả lời đối phương:“Không phải, là không mặc quần áo.”

Ngữ khí cực kỳ tự nhiên.

Không hổ là người đàn ông của Hạ Hạ tỷ, sóng to gió lớn gì mà chưa gặp qua.

Giang Vô giương mắt nhìn đối phương:“Cảm ơn, mời trở về đi.”

Trợ lý cuối cùng liếc nhìn năm vết móng tay trên vòng eo tráng kiện của người đàn ông, tình hình chiến đấu kịch liệt quá, tính phúc sinh hoạt của Hạ Hạ tỷ thật hài hòa!

Giang Vô đi vào phòng ngủ, cô gái kia nằm trên giường giả chết đưa lưng về phía hắn, hắn vốn muốn lung tung vứt túi giấy lên người cô nhưng nửa chừng dừng lại, đặt ở mép giường.

“Dậy thay quần áo, đi sớm về sớm.”

Thịnh Hạ chậm rì rì ngồi dậy, cô không quan tâm đi nơi nào, cô chỉ quan tâm đi sớm về sớm, thế nên khi Giang Vô đánh xe mang cô đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, đôi mắt to tròn dưới kính râm phát ngốc nhìn về phía nam nhân.

Nam nhân cao lớn không nhìn cô mà tập trung bấm điện thoại.

"Quầy trang điểm, tự mình chọn.”

Mắc công hắn chọn lại trúng những thứ đại tiểu thư này không thích.

Thảo*, phụ nữ thật khó hầu hạ.

(*: Thảo nê mã, là chửi thề á(♡◕ω◕♡).)

Thịnh Hạ cố ý nhón mũi chân dòm điện thoại hắn:“Giang Vô, anh đang xem gì thế, chúng ta cùng nhau xem đi.”

Màn hình di động dừng lại ở trang chủ, không thấy bóng dáng của cái app nào...

Khóe môi cô gái không khỏi mím chặt ngăn mình phát ra tiếng cười.

Giang Vô không ngờ cô tự nhiên sáp lại nên chậm tay tắt màn hình. Nhìn vẻ mặt nén cười của cô, ngữ khí trở nên táo bạo:“Coi chừng tiểu bức của cô cho cẩn thận, trở về làm chết cô!”

Gương mặt ửng hồng không dễ phát hiện, Thịnh Hạ cười càng hoan hỉ:“Tốt quá.”

Thân thể kiều mềm dán lên hổ khu, chân mang cao gót dán lại gần hắn, sau đó thấp giọng thì thầm:“Hạ Hạ chờ ông xã, hung hăng làm chết Hạ Hạ.”

Hừ, ông xã giận dỗi đáng yêu quá, phải làm sao bây giờ!

Thịnh Hạ, Tới Đây Ăn Nào - Chương 51: Ông xã hư hỏng kéo quần xong không nhận người.