Chương 12: Cầm tiêu hợp tấu
Quả thật Dạ Anh rất thích Phong Tư Linh,nghe chuyện nàng đến là liền chạy đi tìm khắp điện
Tìm một hồi mà vẫn không thấy,Dạ Anh chạy ra ngoài kiếm thử thì thấy Phong Tư linh cùng Ngọc Miên đang ở cạnh Tị Thủy hồ
-Linh Linh!Tiểu Miên!-Dạ Anh chạy tới,bộ dang hớn hở
-Công chúa-Phong Tư Linh nhìn nàng,khẽ cười-ngươi không dự tiệc sao?
-Câu này ta hỏi các ngươi mới phải,không vào trong mà còn đứng đây làm gì-Dạ Anh kéo tay 2 người đi-từ giờ Linh Linh cũng học ở đây,hai ngươi phải thường xuyên kiếm ta chơi cùng đấy
-Mấy năm qua trong phủ cũng rất buồn tẻ,tiểu thư đến đây có công chúa chơi cùng sẽ rất vui-Ngọc Miên cười nói,3 người họ,là thân thiết nhất
...
Bước vào chính điện,Ngọc Miên kinh ngạc hô to một tiếng trầm trồ
-Lớn thật đấy,sáng lấp lánh luôn
-Nơi này chẳng thua gì hoàng cung đâu,ta dẫn các ngươi qua kia uống nước hoa đào của Nhan trưởng lão,nó nổi tiếng lắm đấy
Dạ Anh dẫn Phong Tư Linh và Ngọc Miên chạy khắp bữa tiệc,nhận được không ít sự dòm ngó,cuối cùng vẫn đυ.ng Lâm Tuyết và đám bạn của nàng ta
-Phong Tư Linh!Không ngờ phế vật như ngươi lại có thể vào được đây-Lâm Tuyết giọng châm chọc(có tin ta cho ngươi chết ngay tại chỗ không!)nàng ta rõ ràng vẫn chưa thấy đủ uy vũ của Phong Tư Linh đây mà
Đôi ngươi Dạ Anh lóe lên
-Tiện nhân to gan,thấy bổn công chúa mà không hành lễ là đã đáng tội chết rồi mà còn ăn nói xằng bậy!
Lâm Tuyết và đám nữ nhân kia giật mình,liền cúi đầu hành lễ
-Chúng tiểu nữ có mắt như mù,xin công chúa bớt giận
Dạ Anh nhăn mặt định đưa tay đánh cho hả giận thì Phong Tư Linh nhanh chóng chặn lại
-Công chúa,đây là chỗ đông người,không nên như vậy
-Hứ!-Nàng hất mặt ấm ức-nể tình Linh Linh tha cho các ngươi lần này
-Đa tạ công chúa!-quả thật chỉ có đứng trước những người như Dạ Anh,chúng mới cảnh giác đến vậy,đã thế thì Phong Tư Linh sẽ khiến chúng vừa nhìn thấy nàng đã chạy không kịp lụm dép!
...
-Bọn tiện nhân đó thật không biết điều,dám đắc tội tiểu thư-Ngọc Miên bất bình lên tiếng-sao lại tha cho chúng cơ chứ!?
-Đúng đó Linh Linh!Sao không để ta đập chúng một trận đã đời!-Dạ Anh giơ tay hùng hổ
-Có ai nghĩ đến thân phận công chúa của ngươi không?
-.......*tịt ngóp*
Cả 3 lại rảo bước tới chỗ 3 vị vương tử đập chai,Phong Tư Linh vừa nhìn thấy Phong Liêm Triệt sắc mặt liền chuyển biến xấu,hắn thì hoàn toàn ngược lại
-Triệt ca,ta dắt vợ về cho huynh nè-Dạ Anh cất tiếng,8 phần bông đùa
Phong Tư Linh tiến tới,khẽ nhún chân hành lễ
-Thái tử điện hạ,Nhị hoàng tử,sau này vẫn nhờ 2 người chiếu cố Tư Linh(hoàn toàn làm ngơ ai đó)
-Lần sau gặp không cần quá lễ nghi như vậy,người một nhà cả-Dạ Minh đối với nàng thực rất dịu dàng,khác hẳn thái độ nghiêm khắc với Dạ Anh
-Tư Linh Quận chúa,đã lâu không gặp-Nguyên Khai khẽ cười,thời gian tiếp xúc với hắn khi là Lam Thiên,nàng hoàn toàn khẳng định hắn là người
tốt,lần đólàm nhiện vụ diệt ma thú đã gặp hắn,bất cẩn bị thương một chút hắn tiện tay tặng nàng một bình Phỉ Thúy ngọc dịch(tiện tay mà cũng phóng khoáng như vậy cơ đấy)
Ma thú cũng là một loại thú,được chia làm hai loại là:linh thú trở nên mất kiểm soát,cuồng nộ rồi bị biến thành ma thú và ma thú thuần chủng
Sức mạnh của ma thú thuần chủng vượt xa những linh thú bình thường,số lượng cũng không nhiều bằng linh thú
-Đã lâu không gặp
-"Tuy tiếp xúc không nhiều nhưng tại sao ta luôn có cảm giác quen thuộc với nàng,khí chất nàng cũng thay đổi rất nhiều..."-Nguyên Khai suy nghĩ,điệu cười của nàng trông rất quen mà hắn lại không nhớ
-Linh nhi,lát nữa ta dẫn nàng đi đăng ký môn học,giờ ta có chút chuyện,nàng cứ ở đây chơi-Phong Liêm Triệt nói với nàng một chút rồi rời đi
Do đón tiếp Phong Liêm Triệt nên tận chiều học viện mới bắt đầu giảng dạy,học viên có thể tự do di chuyển
Phong Tư Linh giữa trữa gọi Tiểu Xà đến rồi rời đi với bộ dạng Lam Thiên
Nàng vốn không để Tiểu Xà trong không gian linh thú của nạp giới,dù thả nó đi đâu thì nàng vẫn có thể gọi nó về bằng thần giao cách cảm
Phong Tư Linh dừng chân xuống gần dong binh công hội,nàng vừa xuất hiện là muôn lời ca tụng nổ ra
-Đó chẳng phải là Lam Thiên đại nhân sao!?
-Đúng vậy!Ngài ấy là một cao nhân hiếm có ở Nam Phong,đến Nhị hoàng tử cũng rất coi trọng
-Màu tóc đỏ rực cùng liên ấn trên trán,không phải rất uy vũ sao?
-Còn trẻ như vậy mà đã là Thiên cấp triệu hồi sư,thật ngưỡng mộ(Linh tỷ của ta là Địa cấp ó)
Bla bla...vân vân và mây mây...
Phong Tư Linh chẳng quan tâm,thản nhiên bước vào dong binh công hội
-Ồ!Lam Thiên các hạ đến rồi à!Mấy hôm trước cảm ơn ngài đã giúp chúng tôi dọn đám ma thú-một dong binh gần đo lên tiếng
-Không có gì,cùng là dong binh với nhau cả
-Chúng tôi thì sao bì được với ngài hahaha...
-Lam Thiên đại nhân!-tên quản lý dong binh công hội chạy tới,trên tay cầm một phong thư vàng kim-đại nhân,hôm qua Nguyên Khai hoàng tử đến nhờ ta gửi cái này cho ngài
Phong Tư linh đưa tay tiếp nhận phong thư,mở ra xem
-"Thư mời đến yến tiệc hội tụ,bá quan văn võ và các cao thủ có tiếng đều tham gia,là tập hợp những cao thủ của Nam Phong sao?Triều đình xem ra cũng muốn có mối quan hệ với ta chỉ là..."
Hahaha...nàng vừa là Nguyệt Thiếu Vương phi,vừa là Lam Thiên,chắc chắn tên cẩu huyết kia cũng sẽ kéo nàng đi theo,sao có thể chẻ đôi người đi dự tiệc đây?
Nếu không đi thì tức là không nể mặt Nguyên Khai rồi,phải tính sao đây?
Tất nhiên là......
-Linh nhi,vài ngày nữa trong cung mở tiệc hội tụ cao nhân,ta cũng phải đi vậy nên...-Phong Liêm Triệt dẫn nàng đến nơi đăng ký môn học
-Ta không đi được!
-Ể?Tại sao?
Nàng giơ thư mời của mình ra,hắn lập tức hiểu liền thở dài
-Làm cao nhân cũng khổ thật!
-Ta có thấy ngươi khổ chút nào đâu-Phong Tư Linh rảo bước trước
-...không khổ mới lạ...
...
-Quốc Tử Giám có 10 môn:cầm,kỳ,thi,họa,lễ nghi,toán thuật,binh pháp,kỵ xa,văn sử,y học,không cần học hết,chỉ cần chọn khoảng 3 môn là được-người phụ trách tay cầm bản đăng ký
-Vậy thì chọn 4 môn kỵ xạ,văn sử,binh pháp và y học vậy-Phong Tư Linh nói khiến người kia khá ngạc nhiên
-4 môn đó rất vất vả,thường chỉ có nam nhân mới chọn,ta thấy Quận chúa nên chọn các môn cầm,kỳ,thi,họa thì hơn
-Ta chọn thế nào cần ngươi quản sao?-nàng trừng mắt,khiến hắn sợ hãi,liền điền nhanh vào tờ giấy
-Đâu cần phải dọa nạt người ta như vậy,nàng có thể thêm mục cầm vào đấy
-Haha,còn lâu-Phong Tư Linh định rời đi thì hắn đã nắm lấy tay nàng kéo đi
-Này!Ngươi kéo ta đi đâu vậy!?-nàng tức giận hỏi,hàng động của hắn lúc nào cũng kì cục,khiến nàng mệt cả não
-Tấu cầm-chỉ vỏn vẹn 2 chữ đó,hắn dẫn nàng đến cái đình nhỏ nằm giữa hồ Tị Thủy,từ bao giờ mà ở đó lại xuất hiện một cây đàn cầm
Thả tay nàng ra,hắn ôn nhu nâng đàn lên,bắt đầu gảy
Ting!
Thứ âm điệu này,chưa thấy bao giờ,thanh toát,trong trẻo,đầy mị lực,thanh âm bay bổng,không cẩn thận là sẽ bị hắn hút mất hồn phách ngay,kể cả là nàng
Đôi ngươi Phong Tư Linh khẽ thả lỏng,cảm giác hồn phách như bị cuốn theo điệu nhạc,bị cuốn theo......hắn
Dáng vẻ khi tấu cầm của hắn thật mỹ lệ,thuần khiết,dáng vẻ đó thật quá vô tư nhưng lại có chút trầm lặng,hắn......rốt cục là người thế nào?
Tiếng đàn đột nhiên dứt,Phong Tư Linh bừng tỉnh
-Sao ngươi lại dừng?
Phong Liêm Triệt nhìn nàng,cười
-Nàng muốn thử không?
-...thử thì thử!
30 giây sau...
Két!Xoẹt!
Nói sao nhỉ?Cái dây đàn cuối cùng cũng bị nàng làm đứt rồi
Phong Tư Linh mặt đen thui,ngón tay cứng đờ,phải nói nàng trời sinh mù nhạc,học thế nào cũng không nổi,chỉ có mỗi cái từ nhỏ nghe chị gái thổi tiêu nên cũng biết chút chút,thỉnh thoảng cũng tập thử,tình cảnh này...thật thảm a
-Không sao không sao,cứ từ từ ta dạy nàng,đêm qua có nghe nàng thổi tiêu cũng rất hay,có thể cho ta diễm phúc nghe lại không-Phong Liêm Triệt ngồi bên cạnh nàng,không biết có thể tìm ra người thứ hai như hắn không nữa
-Ngươi biết?
-Nếu không phải muốn nghe thêm,ta đã không kiềm được mà tấu cầm rồi
À phải rồi,cầm tiêu hợp tấu,hai thứ này là hợp nhất!
Nàng lấy ra trong nạp giới một chiếc tiêu ngọc khiến hắn ngạc nhiên
-Mẫu thân Tử Huệ cho ta,nàng nói ta thổi tiêu rất hay nên tặng ta chiếc tiêu ngọc này
-Thực ra thứ đó đưa cho nàng là đúng,vốn dĩ ban đầu nó là của Tam công chúa Tử Ninh
-Nàng...cũng thổi tiêu?
-Không chỉ biết mà còn rất hay nữa
-Vậy à...-Phong Tư Linh nhìn chiếc tiêu một hồi,đưa lên thổi,thanh âm nhẹ nhành mà mãnh liệt như tỏa ra một chùm hào quang
Cùng lúc đó Phong Liêm Triệt cũng lấy ra trong nạp giới một cây đàn,Tuyết Thánh cầm,nó vừa là một nhạc cụ thần thánh,vừa là một cực phẩm tiên khí,không phải là cao thủ thì tuyệt đối không chế ngự được
Một khúc cầm tiêu hợp tấu vang lên,thu hút toàn bộ học viện,hầu hết học viên đều như bị thôi miên theo tiếng nhạc mà đến hồ Tị Thủy
2 người này hoàn toàn không quan tâm đến những kẻ kia,chỉ chăm chú tấu nhạc,giống như cả hai cũng bị chính điệu nhạc của bản thân lôi kéo,dần dần tạo nên luồng khí lực khủng bố bao quanh,cơn lốc mãnh liệt tỏa ra tứ phía
Đám học viên bừng tỉnh,chạy tán loạn,có những kẻ xấu số bị cơn lốc cuốn phải hoặc bị nguyên khí xoẹt qua,rất đáng sợ
Từ xa,Vân Thái viện trưởng và các trưởng lão đi tới,nhanh chóng vận công khống chế luồng nguyên khí dữ dội,một số học trưởng yếu hơn đã bị nội thương không ít
Thấy nguyên khí bất ổn,Phong Tư Linh và Phong Liêm Triệt cũng bừng tỉnh,tiếng nhạc đứt quãng,cơn lốc cũng tan biến
Các trưởng lão thở dốc nhẹ nhõm,Vân Thái viện trưởng lập tức tiến tới chỗ Phong Tư Linh và Phong Liêm Triệt còn đang ngơ ngác
-Viện trưởng,đã xảy ra chuyện gì?Những học viên kia...-hắn nhìn những học viên bị thương
Vân Thái viện trưởng kể lại sự tình,đến mấy trưởng lão cũng xém chịu không nổi,kẻ như 2 người này,thật quá đáng sợ!
Còn đối với Phong Tư Linh và Phong Liêm Triệt,cũng không biết nên vui hay buồn đây,họ có nên hợp tấu nữa không nhỉ?.........................