- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Thiếu Uông Kỷ Cú
- Chương 37
Thiếu Uông Kỷ Cú
Chương 37
Editor & Beta: Mai_kari
Uông Triết nhìn phần thân lõα ɭồ của hắn, ánh mắt cũng sầm lại, hầu kết không ngừng di chuyển, cố gắng lắm mới tìm được thanh âm của mình: “Thật sự có thể sao?”
“Thích em, có thể, mau lên.” Tương Thiếu Diễm đơn giản thô bạo mà nói.
Uông Triết rốt cục cũng dám thả ra lá gan, nhẹ nhàng đưa tay chạm tới thắt lưng của hắn.
Dưới tay chính là phần da nhẵn nhụi mềm nhẵn, mang theo nhiệt độ cao hơn hẳn bình thường, Tương Thiếu Diễm bị bàn tay rộng lớn của y chậm rãi vuốt ve, thở dốc càng thêm bất ổn, nhưng tay của Uông Triết cứ lằng nhằng ngay chỗ vùng thắt lưng, dường như không dám tiến lên trên.
“To gan một chút.. sờ chỗ nào cũng được cả.” Hắn đành phải chủ động vậy.
Uông Triết tay sờ sờ một hồi, cẩn thận mà vươn lên trên, mang theo thành kính và quý trọng, đến tận khi ngón tay chạm được vào đầu ngực thì mới nhẹ nhàng nắn một cái.
Trong nháy mắt Tương Thiếu Diễm hít sâu một hơi.
“Để em tăng nhiệt độ, không anh sẽ bị cảm lạnh mất.” Dứt lời lập tức bước xuống giường.
Tương Thiếu Diễm đang nóng tới cả người đổ mồ hôi: “???”
“Con mẹ nó em mau cút về đây cho anh —” Lời mắng chửi mới được phân nửa thì Uông Triết đã nhanh chóng tăng nhiệt độ, lần thứ hai áp xuống.
Mạnh mẽ mà hôn anh.
Đầu lưỡi thâm nhập vào phần môi đang hé mở kia, ở bên trong vòm miệng không ngừng quấy liếʍ, xâm chiếm từng ngóc ngách, không cho một chút tin tức tố nào tiết ra, mang theo khí thế hung hãn như muốn đem hắn nuốt vào bụng, tựa như cơ khát hồi lâu cuối cùng đã gặp cơn mưa rào.
“Ngô …” Tương Thiếu Diễm bị trống rỗng lo lắng dằn vặt nửa ngày rốt cục cũng tiếp nhận được vị đạo Alpha, tựa như đi ở sa mạc lâu ngày rốt cục tìm thấy được nguồn nước, tham lam mà đem đầu lưỡi của mình quấn tới, hấp thu tin tức tố dù nhỏ nhoi yếu ớt nhưng đủ để cứu mạng hắn lúc này.
Vết thương ngay khóe miệng Uông Triết đã hoàn toàn lành lại, hôn mạnh mẽ mà tàn bạo, bàn tay đặt ngay trước ngực hắn, dịu dàng mà không mất đi độ mạnh không ngừng vuốt ve, hai khỏa hồng châu đã sớm đứng thẳng kia dưới sự ma sát của lòng bàn tay có chút đau, nhưng mang theo chính là kɧoáı ©ảʍ.
Ngay sau đó bàn tay lướt xuống bên hông, ôm lấy thắt lưng của Tương Thiếu Diễm ôm đỡ hắn lên, cởi ra phần quần áo cuối cùng trên người.
“Em cũng mau cởi ra cho anh.. Không được phép mặc quần áo.” Đôi môi của Tương Thiếu Diễm bị hôn tới hồng nhuận, khí tức tán loạn, nhưng khẩu khí vẫn rất ngạo kiều.
Uông Triết lập tức dùng một tay cởi sạch quần áo trên người, lộ ra phần cơ thể cường tráng thuộc về Alpha, đem cơ thể hư nhuyễn của Tương Thiếu Diễm một lần nữa đặt lên giường, cánh tay cường kiện đặt hai bên đầu của hắn, thở mạnh nhìn hắn từ trên.
Màu xanh lục trong đôi mắt chưa bao giờ lại sáng rực như lúc này, khiến cho nhϊếp nhân tâm phách.
Tương Thiếu Diễm chạm phải ánh mắt của y, trong lòng chợt run nhẹ, cuối cùng đã hiểu được cái cảm giác không đúng là từ đâu mà ra.
Tên này mà là Husky chỗ nào, rõ ràng là một con sói.
Bị ánh mắt vừa thâm thúy lại nguy hiểm như thế nhìn chăm chú, hắn khó có lúc mà thấy chột dạ, nhưng nghĩ lại, Uông Triết không hề có kinh nghiệm, tin tức tố lại yếu như thế, cũng không có khả năng làm hắn chết đi sống lại được, nên liền cố an ủi trong lòng, không muốn để bản thân lộ ra sự sợ hãi.
“Bị em nhìn tới phía dưới chảy đầy nước rồi …”
Nếu bàn về không mặt mũi, Tương Thiếu Diễm tuyệt không phủ nhận, hắn chỉ là đang nói thật thôi.
Trong nháy mắt Uông Triết liền đỏ bừng mặt, ánh mắt lập tức né tránh, nhưng tay lại phá lệ lớn mật đưa tới qυầи ɭóŧ phía dưới.
“Cái này, là hiện tượng bình thường, Omega trong kỳ phát tình sẽ chảy rất nhiều nước, trong khóa sinh lý đã dạy …” Y lắp bắp cố ý tìm lý do để mình bình tĩnh lại, nhưng tới khi nhìn thấy qυầи ɭóŧ phía dưới của hắn đã ướt đẫm, lý trí lập tức như đứt phụt.
“Học trưởng …” Tay đặt ở hai bên đùi của Tương Thiếu Diễm có chút dùng sức, năm ngón tay như muốn đâm vào da thịt hắn. “Em, em nhịn không nổi nữa …”
Tương Thiếu Diễm buồn cười: “Nhịn cái gì? Em dám nhịn?”
Uông Triết vốn bị tìиɧ ɖu͙© dằn vặt tới muốn phát điên rồi, nghe thấy câu này, khẽ cắn môi trực tiếp đem qυầи ɭóŧ của Tương Thiếu Diễm lập tức cởi xuống, ánh mắt lại mang chút ngoan độc khó thấy.
“Có thể sẽ có chút khó chịu.”
“Không sao, anh —- A —“
Tương Thiếu Diễm còn chưa kịp nói xong, đột nhiên cảm thấy hạ thân có vật gì đó đâm nhập.
Ngón tay của Uông Triết không cần tốn nhiều sức đã đem cả ngón tiến vào hậu huyệt ẩm ướt, phần nội huyệt nóng hổi bao vây hấp thụ ngón tay của y, tựa như đang khát cầu được yêu thương, cảm giác tuyệt vời khiến cho y không cách nào chịu nổi, phần dưới thân của đang cứng rắn tới phát đau.
“Fu*k, em …”
Tương Thiếu Diễm không nghĩ tới Uông Triết bình thường ngại ngùng xấu hổ lại làm được như vậy, ngón tay đâm vào trong hắn thì không nói đi, còn bắt đầu trừu tống. Hắn nắm chặt cánh tay Uông Triết, phần cơ thịt ngay cánh tay lộ ra, còn hiện ra gân xanh, mắt mở trừng trừng nhìn ngón tay thon dài liên tục tiến vào cơ thể mình, dính một mảng nước, phần nhuyễn thịt bên trong cũng có thể cảm giác được khớp xương xẹt qua.
Cảnh tượng này quá kí©h thí©ɧ rồi.
Tương Thiếu Diễm ngoài miệng luôn luôn không biết xấu hổ, nhưng xét đến cùng cũng là một tên FA suốt hai mươi năm, lần đầu tiên tiến vào kỳ phát tình, lần đầu tiên cùng người khác lên giường, kỳ thực trong lòng cũng không phải là hoàn toàn thong dong bình tĩnh như ngoài miệng.
“Gấp như thế sao?” Hắn giả vờ lão luyện trêu đùa.
Uông Triết đôi mắt thâm ám: “Học trưởng, em cũng là một Alpha.”
Tương Thiếu Diễm ngẩn ra.
Alpha trời sinh chính là có bản năng chiếm hữu mạnh mẽ, dù cho tính cách có ôn nhu vô hại cỡ nào, thì trong xương cốt vẫn có mang khao khát chiếm hữu cường liệt đối với Omega.
Con chó lớn ngốc dịu ngoan trước mắt đột nhiên biến thành một con sói đói dã tính, một sự biến đổi tương phản lớn tới vậy, lại ngoài ý muốn khiến người ta trầm mê.
Uông Triết hoàn toàn bị tin tức tố của hắn khiến cho đầu óc u mê, đánh thức du͙© vọиɠ nguyên thủy, hầu như quên mất khẩn trương và ý xấu hổ, thầm nghĩ phải mau chóng chiếm giữ Omega dưới thân mình mà âu yếm. Y vừa mở rộng vừa cúi đầu hôn Tương Thiếu Diễm, bị vị đạo Omega tràn ngập khắp phòng kí©h thí©ɧ tới hít thở không thông mà cả người đầy mồ hôi, mồ hôi theo thái dương của y chảy xuống khuôn mặt tuấn lãng, xét qua phần cằm nhỏ xuống ngực của Tương Thiếu Diễm, hòa hợp nhất thể với chính mồ hôi của hắn.
Tương Thiếu Diễm bị y dùng ngón tay có lực không ngừng trừu tống kia khiến cho hạ thân phát hoảng, thấy bộ dáng nhẫn nhịn cả người đầy mồ hôi của y gợi cảm vô cùng, cũng không thể không thừa nhận lời nói cùng bộ dạng hiện tại của y quả thực có lực sát thương lớn, dù ngoài miệng không nói, nhưng phía dưới cũng tự động phân bố ra càng nhiều dịch thể để tiện cho y hành động.
Omega trong kỳ phát tình không cần phải có tiền hí cũng có thể dung nạp Alpha, Uông Triết lại lo lắng hắn sẽ bị thương, nên cố gắng chịu đựng du͙© vọиɠ kiên trì khuếch trương cho hắn. Đợi khi đã chứa đủ 3 ngón tay, Tương Thiếu Diễm đã thấy nóng tới mau bốc hỏa, phía dưới rõ ràng đã được ba ngón tay lắp đầy, nhưng lại cảm giác trong cơ thể trống rỗng không gì sánh được, khao khát được lấp đầy.
“Được rồi, vào đi..” Nếu còn tiếp tục nữa sợ là chỉ cần ngón tay cũng khiến cho hắn bắn mất, vậy quá mất mặt rồi.
Uông Triết vẫn cử động tay một chút, trong tíc tắc cũng mau chóng cởϊ qυầи mình ra, phần hạ thân nãy giờ bừng bừng phấn chấn lạp tức nhảy ra, dường như so với lần trước càng thêm thô to. Tương Thiếu Diễm bất tự giác nuốt nước bọt, cảm giác chột dạ liền xuất hiện, nhưng lúc này đã không còn khả năng kêu ngừng rồi.
Uông Triết tựa như nhìn thấu được tâm tư của hắn, đưa tay hắn lên hôn lên ngón tay đeo nhẫn của hắn, nói: “Đừng sợ, em sẽ khiến cho anh thoải mái …”
Cái thứ này có thể khiến người ta thoải mái được sao? Tương Thiếu Diễm biểu tình hoài nghi. Nhưng việc đã tới nước này, ngoại trừ đem bản thân giao cho người trước mắt, cũng không còn cách nào khác nữa.
“Anh sợ gì chứ, em mới là đừng sợ đó.” Hắn tự nhận bản thân nói ra rất hùng hồn khí thế, nhưng lại không nhận ra bộ dáng cả mặt ửng hồng trong ngực đang thở phập phồng kia khiến cho người ta muốn khi dễ biết bao nhiêu.
Đôi mắt của Uông Triết càng sâu không thấy đáy, đôi mắt màu lục kia càng lúc càng hừng hực lửa.
“Em không sợ, em muốn anh, muốn anh tới sắp điên rồi …”
Dựa theo giọng nói khàn khàn, tính khí dữ tợn thô ngạnh đặt ngay trước huyệt khẩu ẩm ướt, chậm rãi tiến vào.
Mặc dù cơ thể của Omega trong kỳ phát tình có thể tự động điều chỉnh trạng thái để tiếp nhận, nhưng tiền đề là phải có tin tức tố Alpha trấn an. Còn tin tức tố của Uông Triết lại yếu ớt vô cùng, Tương Thiếu Diễm hầu như là trong tình huống không có bất kỳ sự trấn an sinh lý nào mà bị tiến vào, khiến cho hắn đau tới nhíu mày.
Uông Triết cúi người xuống đem bả vai tới miệng hắn: “Sắp xong rồi … Đau thì cắn em đi.”
Tương Thiếu Diễm vốn cũng chẳng muốn khách khí, nhưng ánh mắt nhìn thấy bả vai của y mới hôm qua còn lưu lại hai dấu răng thật sâu kia, trái tim mềm nhũn, liền đổi lại thành ôm chặt đầu vai y.
“Mau khiến anh thoải mái, chó ngốc …”
Uông Triết tìm thấy đôi môi của hắn lập tức lần thứ hai hôn lên, tay cũng không ngừng nghỉ mà trấn an cơ thể hắn, nhưng cũng chỉ đủ để giảm bớt cảm giác không thoải mái thôi, vẫn không cách nào áp chế được xung động cơ khát theo bản năng.
Còn hơn cả đau đớn, điều khiến cho hắn khó chịu nhất chính là cơ thể không chiếm được tin tức tố để khiến mình thỏa mãn, khiến cho dã thú trong cơ thể không ngừng gào rống.
Đi vào được phân nửa, Tương Thiếu Diễm cảm giác cơ thể cũng sắp bị xé rách ra, không thể nhịn được nửa, cuối cùng dứt bỏ sự kiên cường nghẹn khuất nãy giờ: “Đau … fu*k, đau chết đi được …”
Uông Triết cố gắng nhẫn nại xung động mà ngừng lại, trán xanh gân nổi lên, dịu dàng hống: “Được rồi, em không tiến vào nữa, cố gắng thả lỏng …”
Tương Thiếu Diễm cũng muốn thả lỏng, nhưng tính khí thô kia quả thực mang lại cảm giác tồn tại quá sức mãnh liệt, hắn thử thả lỏng sao cũng không được, đành phải cam chịu: “Mẹ nó, mặc kệ đi, em muốn làm sao thì làm đi …”
Uông Triết rốt cục vẫn lo lắng hắn sẽ đau đớn, không tiếp tục tiến vào, cố gắng duy trì tư thế nửa vào này, nhẹ nhàng cử động. Tương Thiếu Diễm phát ra một tiếng rên, Uông Triết tựa như nhận được sự cổ vũ, bắt đầu nhẹ nhàng cử động thắt lưng, lần lượt tiến ra rút vào, biên độ rất nhỏ, vẫn giữ ở mức chỉ có đi vào phân nửa.
Kỳ phát tình tuy rằng không có tin tức tố trấn an, nhưng vừa vặn kɧoáı ©ảʍ của cơ thể lại tràn lên, Uông Triết làm khá là dịu dàng, cảm giác đau đớn cũng bị sự ma sát của tính khí trong dũng đạo thay bằng cảm giác tê dại, khiến cho hắn tâm dương khó nhịn, càng thêm cường liệt khát vọng tin tức tố.
“Cho anh.. Ân.. tin tức tố …” Hắn hừ nhẹ, hôn Uông Triết, cố gắng thông qua sự trao đổi nướt bọt thu hoạch một chút trấn an.
Uông Triết phối hợp mà hôn hắn: “Em sẽ cho anh.. Nhưng sợ rằng không khống chế được, học trưởng anh đừng sợ …”
Vì sao phải sợ? Tương Thiếu Diễm cũng không rõ, cau mày oán giận: “Gọi tên anh..”
“… Thiếu Diễm …”
Uông Triết cả mặt hồng hồng, thấp giọng gọi một tiếng, ôm lấy thắt lưng của Tương Thiếu Diễm dần dần cố sức, hơi thở càng lúc càng gấp, vài lần không chú ý đúng mực mà tiến sâu vào, khiến cho Tương Thiếu Diễm vì đau kêu to một tiếng, lung tung đánh vào sau lưng y, y cũng không thèm để ý, chùi vào cổ của hắn mà cọ cọ, liền tục ở bên tai của hắn không ngừng nhỏ giọng gọi tên hắn, giọng nói trầm thấp khàn khàn, ngọt tận đáy lòng.
Tương Thiếu Diễm bị kỳ phát tình nóng bức nãy giờ chậm chạp không chịu tản bớt khiến cho đầu óc mơ màng, trong mê mộng lo lắng nếu chó ngốc thật sự không có cách nào giúp hắn vượt qua kỳ phát tình thì phải làm sao bây giờ, tìm người khác khẳng định là không được, thà rằng thì kỳ phát tình dằn vặt tới chết cũng sẽ không tìm người khác, nhưng dựa vào tốc độ rót tin tức tố này của Uông Triết, thì tới bao giờ mới kết thúc được đây?
Hắn đang nghĩ lung tung, thì Uông Triết ở bên tai không ngừng nói: “Rất thích anh …” Hơi nóng từ màng tai nhảy vào trong óc, nhanh chóng châm thêm một ngọn lửa vào lò lửa đang rực cháy kia, triệt để phát tiết.
Cơ thể trong quá trình này khó chịu mà mở rộng, hậu huyệt cắn chặt tính khí ở bên trong, Uông Triết hơi thở càng lúc càng mạnh, động tác cũng càng lúc càng nhanh, hơi thở nóng rực phun lên mặt hắn.
“Thiếu Diễm.. em sắp …”
Tương Thiếu Diễm vừa mới cao trào xong, trong mắt đầy nước, theo sự đưa đẩy mãnh liệt của y mà môi hồng nhuận khẽ nhếch thở dốc: “Bắn.. bắn bên trong …”
Uông Triết ôm chặt lấy hắn, lần thứ hai xác nhận lại: “Thiếu Diễm.. anh thật sự thích em sao? Em là một Alpha tính cách yếu ớt, tin tức tố của yếu ớt, anh thật sự muốn sao …?”
Tương Thiếu Diễm bị y đưa đẩy tới thất điên bát đảo, nỗ lực nói: “Muốn … anh muốn em … thế nào cũng muốn …”
“Được …” Uông Triết dịu dàng hôn lên đôi môi cùng khuôn mặt của hắn, hoàn toàn khác biệt với mưa rền gió dữ ở phía dưới hạ thân. “Em cho anh, đừng sợ …”
Tương Thiếu Diễm còn chưa hiểu được tại sao y lại nói như thế, đột nhiên cảm giác phía dưới bị đυ.ng mạnh, tính khí thô lớn phía dưới chợt tiến vào trong cơ thể hắn hoàn toàn, khiến cho hắn đau tới cong cả người lên kêu đau một tiếng, sau đó một cỗ nhiệt lưu cổ mãnh liệt lập tức chạy ào vào trong thân thể, nội bích bị một lượng lớn dịch thể nóng rực cọ rửa, kí©h thí©ɧ hắn nắm chặt grap giường.
“Fu*k …” Tương Thiếu Diễm đau tới đầu óc cũng thanh tỉnh vài phần.
Nhưng sau đó chợt nhận ra trong không khí có vị đạo khác thường.
Uông Triết một lần nữa cầm tay hắn lên, hôn lên nhẫn, ánh mắt nhìn hắn, sâu không thấy đáy.
“Đây là sự trung thành của em dành cho anh.”
Chính là vị đạo tin tức tố Alpha.
Tương Thiếu Diễm rốt cục đã nhận ra được, kinh ngạc trừng to mắt nhìn về nơi phát ra vị đạo đó.
Trong cơ thể bình thường phát ra mùi vị nhạt tới mức không nhận ra được bất chợt cuồn cuộn không ngừng mà phát ra, gấp 10 lần, gấp trăm lần, từ yếu ớt đến nồng nặc đến mãnh liệt, trong vòng 10s ngắn ngủi đã đem toàn bộ tin tức tố Omega đang nồng nặc trong phòng lấn át đi, thậm chí còn phản không, chiếm thành chủ đạo, toàn bộ căn phòng đều bị tin tức tố Alpha chiếm giữ, đồng thời còn không ngừng chấm dứt mà mạnh mẽ tuôn ra, khiến cho người ta không cách nào thở nổi.
Điều duy nhất hắn có thể làm lúc này chính là khó có thể tin trừng mắt nhìn Uông Triết trước mắt mình, chính là cùng một người, nhưng mật độ tin tức tố khác biệt này quả thực như của một người khác vậy.
Trong nháy mắt hắn chợt có một suy nghĩ:
Tương Thiếu Diễm, lúc này sợ rằng mày sẽ bị làm tới chết.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Thiếu Uông Kỷ Cú
- Chương 37