Chương 89: Fanclub của Từ Tử Hàng (2)

Cảm giác đố kỵ vô tình sinh ra trong lòng, làm Tống Diệp mới tới lớp một lại lâm vào lằn ranh cô lập.

Mà người tới cửa gây sự đầu tiên, đó là bạn gái tai tiếng của Từ Tử Hàng - Vương Hàm.

Giữa giờ tiết thế dục thứ hai, Tống Diệp mới rửa tay đi ra từ toilet, lúc xoay người đang muốn đi , một đám nữ sinh đột nhiên xông tới từ bên ngoài, Vương Hàm cầm đầu nâng cằm cao ngạo, đánh giá Tống Diệp trên dưới một phen, tiếp đó cười nhạo: “Tống Diệp đúng không? Chỉ bằng loại bộ dáng nam không ra nam, nữ không ra nữ này của cô, còn muốn cho Từ thiếu thích, cô hẳn sẽ không cho rằng dùng loại chiêu số này, là có thể làm anh ấy cảm thấy mới mẻ đi.”

Tống Diệp giương mắt nhìn thẳng khuôn mặt phấn nộn của đối phương, bỗng nhiên cảm thấy có chút quen mắt, cẩn thận nghĩ kỹ, liền nhận ra.

“Nhìn cái gì mà nhìn, thu hồi đôi mắt ghê tởm của cô.” Vương Hàm hung hăng nhíu mày, bị gương mặt tinh xảo quá mức trước mặt làm đau đớn đôi mắt, tâm tình lập tức không xong đến tột đỉnh.

Trước kia cô dám nói chính mình là hoa khôi hoàn toàn xứng đáng ở Tam Trung, nhưng hiện tại có Tống Diệp, giống như là vắt ngang ở ngực cô một cục đá. Nếu cô ta thật sự là con trai thì tốt rồi, nhưng cô ta lại là con gái, còn đi lại với Từ Tử Hàng gần như vậy.

Tống Diệp nhìn thấy rõ ràng ghen ghét trong mắt đối phương, ngược lại không nghĩ tới chính mình sẽ bởi vì Từ Tử Hàng mà trở thành pháo hôi, vì thế vẻ mặt thanh lãnh giải thích, “Tôi không có quan hệ gì với Từ Tử Hàng.”

“A, không quan hệ? Cô cho rằng tôi là kẻ ngốc sao, cô để Từ thiếu dẫn cô tới lớp một, còn để anh ấy giúp cô cầm cặp sách, người mù đều nhìn ra được cô là cố ý muốn tiếp cận Từ thiếu.” Vương Hàm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, lửa giận kia đã sắp phun đến trên mặt Tống Diệp.



Tống Diệp không hề cảm thấy cách làm của mình không ổn, để thuộc hạ của mình cầm đồ vật, đó là chuyện yên tâm thoải mái, nếu giải thích không thông, cô cũng lười nhiều lời, nâng bước muốn đi ra ngoài, “Nhường một chút.”

Vương Hàm bên kia sửng sốt, trực tiếp bị Tống Diệp đẩy ra nửa người, lảo đảo một cái thiếu chút nữa té ngã, dưới tức muốn hộc máu đột nhiên duỗi tay muốn đi túm tóc Tống Diệp, “Ả đàn bà thúi, đứng lại cho tao!”Lúc ngón tay Vương Hàm cách đỉnh tóc ngắn kia chỉ có một bàn tay, cô ta đã nảy sinh ác độc muốn nắm xuống toàn bộ da đầu kia, nhưng Tống Diệp lại giống như là mọc mắt ở sau lưng, quay đầu, trực tiếp bắt được tay cô ta, móng tay thật dài bên trên bị siết ở trong lòng bàn tay mảnh khảnh, nhẹ nhàng bẻ một cái, đau đớn tay đứt ruột xót chỗ làm cô ta đau đến hô một tiếng, nước mắt lập tức rơi xuống.

“Vương Hàm, cậu không sao chứ?”

“Vương Hàm, sao Tống Diệp có thể nhằm vào cậu, thật quá đáng.”

“Đúng vậy, Vương Hàm. Cậu móng tay của cậu đều gãy rồi.”

Nữ sinh xung quanh đỡ Vương Hàm, tất cả đều là vẻ mặt nôn nóng nịnh bợ, tuy rằng trong miệng mắng Tống Diệp, lại không ai thật sự tiến lên động thủ với cô.

Đây đại khái chính là điểm không chịu nổi một kích của đoàn thể nhỏ của vườn trường, một mặt muốn làm nổi bật, một mặt lại sợ hãi nội quy trường học xử phạt, theo gió lại còn muốn bo bo giữ mình.

Loại trò chơi trẻ con chơi đóng vai gia đình này, Tống Diệp trước nay đều khinh thường, quay đầu lại nhìn Vương Hàm nước mắt lưng tròng, cô nhẹ nhàng ném xuống một câu.