Chương 20: Đây mới là bữa tối (H)

🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞

Sau bữa tối sang chảnh và tiệc cocktail say mê, bây giờ sẽ là thời gian thỏ bị sư tử cho lên thớt. Chúc các cô ngon miệng với bữa tối biến tấu này nhé. 🥰🤩

__________________

Bữa tiệc mới chỉ bắt đầu thôi!

Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến vào phòng khách sạn hạng tổng thống giá 60 triệu một đêm theo cách thật bạo lực. Mà không phải theo kiểu bạo lực nghĩa đen, mà là bạo lực tình yêu, hay người ta còn gọi là tình thú.

- Cởi đồ!

Tiêu Chiến bị giật nảy mình bởi câu quát của Vương Nhất Bác mà ngờ nghệch tự cởϊ qυầи áo của mình. Trước tiên là áo sơ mi.

- Nhanh lên!!!

Trên người nhanh chóng không còn một thứ gì nữa. Rượu nồng đã làm mờ mắt tình nhân quyến rũ. Cả người Mỹ nhân dường như nghiêng ngả, gợϊ ȶìиᏂ gợϊ ɖụ© hơn bao giờ hết làm Vương Nhất Bác thực sự không kìm nén nổi.

- Đừng mắng, anh sợ. Nghe lời em hết mà.

- Cởϊ qυầи của em! Nhanh!

Tiêu Chiến thật sự là nghe lời như đã nói, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, một chân chống một chân quỳ cởi đồ cho Vương Nhất Bác. Giây phút kéo xuống chiếc qυầи ɭóŧ Calvin Klein, cự vật của sư tử bật ra mạnh mẽ, từ lúc nào đã cương lên cực đại. Không phải lần đầu nhìn thấy mà vẫn khiến Tiêu Chiến thảng thốt kêu lên:

- Nhất Bác của em to quá aaaaa.

Chưa chờ cho Tiêu Chiến nói hết câu, Vương Nhất Bác đã tống luôn cả vật đang khuyếch đại vào trong miệng đối phương. Không để Tiêu Chiến có một khe hở phản kháng mà ra vào liên tục. Chọc bên nọ, lại chọc bên kia trong khoang miệng Mỹ nhân.

- Ưhh...ưmm...ưmmm.

Cứ nghe thấy tiếng rên kiều diễm của Tiêu Chiến cùng đôi mắt say mê, đắm đuối ngước lên nhìn mình, Vương Nhất Bác lại càng luật động mạnh hơn, lấp đầy không gian nơi cuống họng ai kia. Đến nỗi làm Tiêu Chiến đến nghẹn, đôi con ngươi ướŧ áŧ đỏ hồng, nước mắt tràn ra, nước miếng không nhịn được cũng ứa xuống theo đường viền môi đã căng mọng. Tiêu Chiến không chịu được sức nặng kí©h thí©ɧ, mềm nhũn người, giờ đang quỳ cả hai chân ở dưới hạ thân Vương Nhất Bác, nhu thuận như các geisha Nhật Bản, thỉnh thoảng cổ họng lại bật ra tiếng "Hức hức". Thật đáng thương làm sao!

Không dưới một lần Tiêu Chiến muốn đẩy ra để hớp chút không khí nhưng Vương Nhất Bác không cho, hoàn toàn là cưỡng ép. Lý do giải thích rằng rượu vào bản chất lộ ra, đã hoá thú rồi.

Đợi đến lúc Vương Nhất Bác buông tha miệng nhỏ thì mặt Tiêu Chiến cũng đã đỏ bừng, mắt rớm lệ, khóc hư hư "Nhất Bác điên cuồng thế." Đã không nói thì thôi, Tiêu Chiến vừa nói một câu lại càng kí©h thí©ɧ làm Vương Nhất Bác hung hãn hơn nữa. Cậu lôi xềnh xệch Tiêu Chiến lên mép giường, bắt anh lật úp người lại, khốn khổ cong mông lên để sẵn sàng nghênh đón tiểu Bác cuồng điên.

- Nhất Bác em định làm gì thế!

- Thao anh!

- Là tư thế này sao?

- Tư thế nào do em quyết.

Khát vọng tìиɧ ɖu͙© đến như cơn bão quét, thực tế Tiêu Chiến đã cương đến rỉ nước, không thể chần chừ hơn được nữa. Mỹ nhân nằm chênh vênh giữa mép giường, đầu khấc đã dính da^ʍ thuỷ tràn ra đến ướt đẫm, lúc này tay nhỏ liền lấy chính thứ nước đó tự bôi lên tiểu huyệt của mình. Lỗ tròn hồng bị bôi đến nhoe nhoét, cũng không ngừng hấp thu tinh hoa mà mời gọi cự vật của người đối điện đến chiếm cứ giày vò.

- Của anh đầy nước rồi này, anh làm thế đã được chưa Nhất Bác. Của em có vào được không.

Vương Nhất Bác cao cao nhìn xuống, thu tất cả các cử động của Tiêu Chiến vào đáy mắt. Có lẽ lúc trước được miệng nhỏ cho ăn sẵn khai vị nên đã không còn đói khát nữa, lúc này sư tử lại bình tĩnh đến lạ. Ánh mắt nửa thanh lãnh nửa hứng thú quét một vòng xuống dưới, tỏ như lười biếng mà nhếch miệng:

- "Bị thao cũng đã bị thao rồi. Vậy mà lỗ đó còn nhỏ như vậy. Nếu không phù hợp với kích thước của em thì thôi đi, khỏi làm nữa." Lúc này ai có thể nhìn ra đây là bạn nhỏ mười bảy tuổi biết làm nũng mọi khi. Thật là hai thái cực trái dấu cực điểm.

- "Anh làm được mà, để anh lấy gel bôi trơn tự mình nong rộng." Nói rồi Tiêu Chiến nhanh như chớp lấy gel bôi ướt đẫm cả bàn tay, ban đầu xoa nắn bên ngoài rồi tự lấy ngón tay chọc vào. "Ư, hư hư, anh chọc rồi này, em nhìn xem Nhất Bác".

Vương Nhất Bác thêm một bước tiến gần, áp sát người Tiêu Chiến, lấy đôi tay gân nổi cuồn cuộn một tay bóp miệng, một tay xoa nắn đầu nhũ của người dưới thân. Ép Tiêu Chiến nói ra những lời đầy xấu hổ:

- Nói xem anh cho một ngón đã đủ chưa?

- Ưm, ba ngón, anh thêm thành ba ngón. Cầu em thao anh.

- "Có được không? Hôm qua ai còn cười vì em không chọc được." Vương Nhất Bác vẫn hết sức chấp nhất.

- Anh biết lỗi rồi! Cầu xin Nhất Bác, tay anh bé quá không biết đã làm lỗ đó đủ rộng chưa, ngón tay Nhất Bác vừa dài vừa to, cầu em chọc anh. Hức hức.

- "Vô dụng!" Nói rồi Vương Nhất Bác không báo trước liền chọc ngón giữa vào nội bích đã ướt nhoẹt kia. Nhanh chóng cho ngón thứ hai rồi thứ ba, thấy rằng vẫn chặt như thế. Cậu khum tay ra vào liên tục không điểm dừng.

Vương Nhất Bác kề sát vào tai Tiêu Chiến như thì thầm thẩm vấn.

- Chặt như vậy để làm gì?

- Anh tưởng như vậy là tốt.

- Nhưng mà em không thích, khó đút vào. Nói xem trước đây anh đã bị chơi chưa?

- Lần đầu, với Nhất Bác là lần đầu.

- Không có kinh nghiệm, thảo nào mới lần thứ ba đã không làm trai tơ như em chủ động thao nữa rồi, vô vị như thế, nói xem anh làm được gì.

Tiêu Chiến gấp đến độ khóc luôn "Ưh...hư! Cái gì anh cũng đều làm được, Nhất Bác cầu xin em, cần anh đi, em không cần anh nữa sao?"

- "Còn xem anh thể hiện thế nào!" Vương Nhất Bác một tiếng phát ra là một lần chọc vào mạnh mẽ.

- Anh đáng thương lắm Nhất Bác à.

- Cầu xin đi!

- Van em thao anh Nhất Bác.

- Nói hẳn hoi, đổi xưng hô.

- Bảo bảo van xin Bác ca, hức hức.

Không chờ được nữa, Vương Nhất Bác lúc này liền nhanh chóng rút tay ra, đút phựt khủng vật vào miệng lỗ đã mở lớn kia. "Đây là do bảo bảo van xin." Vẫn là khó khăn mới chui lọt.

- "Aaa...Ahhhh." Tiêu Chiến mở miệng hét lớn.

Cự vật ra vào rít xoáy, từ vướng víu ban đầu dần thuận chiều hơn, miễn cưỡng có thể ra vào tốc độ vừa phải.

Vương Nhất Bác đứng ở bên giường, bắp đùi khoẻ khoắn rắn chắc, tiến thoái có nhịp tựa một điệu nhảy tango. Dần dần nhanh chóng húc văng các chướng ngại cùng dồn nén. Có bạn tình là một dancer quả thật Tiêu Chiến quá hời, được thao khí thế đến sướиɠ rơn người rồi.

Vương Nhất Bác rốt cuộc cũng lên giường, tính khí vẫn vùi trong tiểu huyệt nhưng lại lựa theo hạ thân mình thô bạo kéo mông Tiêu Chiến ra chính giữa đệm êm. Vật ngửa Tiêu Chiến ra, làʍ t̠ìиɦ bằng tư thế truyền thống nhất.

Theo từng nhịp nhấp, chiếc đệm cao cấp đắt tiền của khách sạn phát huy đúng chức năng của nó, tâng lên tâng xuống chẳng khác nào đang chơi thú nhún. Và Vương Nhất Bác cứ thế thúc mạnh vào huyệt khẩu Mỹ nhân, va chạm mông mẩy mà nẩy lên nẩy xuống phát ra tiếng kêu vang vọng. Vương Nhất Bác chơi đến nghiện làm cả người Tiêu Chiến xô đẩy không ngừng nhưng miệng lại chỉ dám yên lặng kêu rên trong cổ họng.

- Nằm yên bất động như thế, anh bảo cái gì anh cũng biết cơ mà Tiêu Chiến.

- Nhất Bác thao giỏi thế, anh không dám cử động, ưm, sướиɠ quá, không cử động được.

- Vậy miệng có kêu được không?

- Ưʍ...ưʍ...ưʍ....

- "Anh biết em thích nghe gì mà." Vừa nói Vương Nhất Bác vừa đốc thẳng vào tiểu huyệt ẩm ướt điên cuồng "Kêu lên."Thiêu Thân Cháy Sáng [BJYX] - Chương 20: Đây mới là bữa tối (H)- Aaaaa, sướиɠ, sướиɠ quá, anh là thú cưng của Nhất Bác.

- Ngoan.

- Nghe lời Bác Ca, cầu thao, hức, meowww meowww.

- Kêu to nữa lên.

Xen với tiếng da thịt va chạm "Bạch bạch" là tiếng Mỹ nhân rên lớn, cả người như thoát xác mà không để tâm gì nữa. Kỳ thực khách sạn cách âm rất tốt nên dù trong phòng có ồn ào cỡ nào bên ngoài cũng không nghe rõ.

Tiêu Chiến càng được thể nói lớn "Thích quá! Được Nhất Bác làm thích quá! Mạnh nữa lên aaaa!" Mỹ nhân từ trên xuống dưới mồ hôi rỉ ra khắp người, sũng nước không chịu nổi, ánh nước bóng loáng đầy mùi ám dục.Thiêu Thân Cháy Sáng [BJYX] - Chương 20: Đây mới là bữa tối (H)Hạ thân cũng không ngừng uốn éo dựa theo cơn hứng tình của người đang đè mình kia. Thân người thỉnh thoảng lại cong lên, đỏ hồng như con tôm luộc bởi tác động của lực đẩy hông cực mạnh của đối phương. Vương Nhất Bác không ngừng đâm tới, cự vật to lớn, liên tiếp chọc sâu hết cỡ rồi lại rút ra, đến độ nút cán làm người dưới thân bủn rủn bấn loạn, chơi vơi không điểm tựa.

- "Tiêu Chiến anh vẫn chưa kêu tới điểm mấu chốt. Bị thao đến mê man rồi sao. Điều em muốn nghe còn chưa nói lên! Sủa!" UỴCH, Vương Nhất Bác như trừng phạt mà đâm giật từng cú một, không có nhịp điệu chỉ có cường độ mạnh cực đại như muốn làm bung bét cả người Tiêu Chiến lên. Không còn nhẹ nhàng ra vào nhấp nhô nữa mà hoàn toàn là cưỡng đoạt.

- "Nhanh" Lại một cú đâm mạnh tận gốc.

- Gâu

- Nữa

- Aaa, gâu...gâu...gâu, là thú cưng của Bác ca.

- Ai là thú cưng?

- Tiêu Chiến là thú cưng của Vương Nhất Bác!

- "Ngoan lắm." Vương Nhất Bác cúi người xuống thưởng cho Tiêu Chiến một cái hôn, chính xác hôn là một cái mυ"ŧ môi đau điếng, cũng hoàn toàn là cuồng vọng.

- Tiêu Chiến sau này sẽ để cho Bác ca nuôi trong nhà, nghe lời Bác ca, đừng nổi giận mà không thao bảo bảo nữa nhé.

BẠCH BẠCH BẠCH!!!!!!!

- Mông cũng có chút thịt đấy. Sau này em sẽ nuôi cẩu cho béo mầm. Mông mà không to lên thì em sẽ không thao nữa. Bảo bảo nghe rõ chưa.

- Vâng đã nghe rõ, ăn nhiều mông to để được thao sướиɠ, gâu gâu gâu.

- "Thưởng bé cẩu của em, há mồm ra." Tiêu Chiến không ngần ngại liền há to, lưỡi đỏ nhỏ còn thè ra trông xinh yêu đúng chuẩn thú cưng, mắt nhắm tịt như muốn tận hưởng từng cú thúc dưới hông cùng chờ mong phần quà của cậu chủ.

- Thè lưỡi nữa ra, mắt không được nhắm. Nhìn em.

"Aaaa" Tiêu Chiến một mực nghe lời, miệng nhỏ chúm chím giờ cũng há hết cỡ, chiếc lưỡi thò ra thụt vào xem chừng vui thích lắm. Đôi mắt phượng ngủ đầy ánh nước vốn vẫn luôn mơ màng giờ càng long lanh như có một tầng sương mỏng. Mông lung nhìn thẳng vào con ngươi băng lãnh như dã thú của Vương Nhất Bác, mặt lại còn tỏ vẻ dâʍ đãиɠ điệu đàng không chịu nổi.

"Aaaaaa, thưởng đi Bác ca à!"

Vương Nhất Bác nhìn cả loạt khiêu gợi cực hạn của Mỹ nhân, không định lực được nữa mà càng đốc mạnh điên cuồng. Cẳng tay dùng lực lớn mà kéo ghì đầu Tiêu Chiến đến gần hơn. Toẹt, miệng cũng nhổ xuống một ngụm nước miếng lớn. Tiêu Chiến sau tích tắc đầu ngỡ ngàng, giây sau liền nuốt cái "Ực" rõ to. "Của Nhất Bác cái gì cũng ngon." Sau đó còn há miệng thè lưỡi "Nuốt hết rồi nè." Môi nở một nụ cười hưởng thụ tươi như hoa.

Vương Nhất Bác không ngờ được trông thấy phản ứng tuyệt mỹ đúng điệu của Mỹ nhân. Lại kéo mạnh đôi môi kia lại gần mυ"ŧ mát điên loạn, lưỡi thò vào giao triền với tạo vật xinh đẹp vừa thè ra cho cậu kiểm chứng kia. Hạ thân cũng không khống chế được thao lộng, thúc ép cùng hϊếp đáp hậu huyệt mềm nhũn, trơn tuột. Vương Nhất Bác thô bạo sóc lên sóc xuống hết tốc lực tiểu Chiến của Mỹ nhân làm ai kia cũng không chịu được ưỡn người vừa tiếp quản cự vật chôn trong người, vừa tiếp quản tay lớn bao bọc sóc nảy chính mình, xem chừng chuẩn bị bắn ra.

Tiêu Chiến luôn có khả năng nói ra một lời, làm Vương Nhất Bác tâm động, dục cũng động. Giờ phút này, nghĩ tới câu nói "khen ngon cùng nuốt hết rồi" kia của Mỹ nhân, sư tử liền gầm lên, tay tuốt lộng không ngừng ép cho Tiêu Chiến bắn ra rồi mình cũng phụt đẩy mạnh mẽ chôn hết tinh khí vào nội bích nóng ấm như hố sâu. Cả hai thăng hoa cùng một lúc, phun trào như núi lửa. Bao nhiêu kinh động dâng đầy không che chắn nổi làm hiện tất cả lên ngũ quan tinh xảo ướt sũng của cặp tình lữ, đầy phiêu đãng phê pha!

__________________

Bắt đầu từ chương này, 5 chương sau đều nồng đậm mùi thịt, ôi H H H H 🙀

Sao không có icon xịt máu mũi nè.😈

Tặng các cô iu ❤️

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]