- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Thiếu Tá, Kết Hôn Đi
- Chương 65: Ngoại truyện 2
Thiếu Tá, Kết Hôn Đi
Chương 65: Ngoại truyện 2
Khi Ninh Mông ngồi ở trên giường xem phim, Cố Thừa Hiên làm nhiệm vụ trở về. Sau khi vội vàng tắm, anh mệt mỏi đến mức vừa nằm xuống là ngủ liền.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Cô thấy bộ dạng mệt mỏi của anh, liền đi vào phòng bếp làm điểm tâm bưng đến phòng ngủ, cô biết, ngày nào anh làm nhiệm vụ trở về cơ bản là không có thời gian để ăn cơm.
Dày dày của anh không được tốt lắm, cô liền nấu một ít cháo, lại làm thêm một quả dưa chuột. Khi cháo đang nấu trong nồi, cô tiện thể đi vào phòng con gái, kiểm tra chăn, cô gái nhỏ khi ngủ đều có thói quen cuộn chăn lại thành một đống, chăn bị đá xuống cuối giường.
Sau khi nồi cháo đã được, cô múc thêm một chén mang vào phòng, chỉ thấy Cố Thừa Hiên đang tựa đầu vào giường ngủ. Cô đặt bát đũa xuống, đi qua, lay anh tỉnh dậy, đợi anh ăn xong liền mang bát đũa xuống bếp rửa sạch. Khi quay về phòng, Cố Thừa Hiên đã nằm xuống, cô xốc chăn lên, nhẹ nhàng leo lên. Tính cảnh giác của anh rất cao, giường có hơi lún xuống, anh liền tỉnh lại, xoay người ôm chặt cô vào lòng, hai tay hai chân kẹp chặt lấy.
Khi anh ngủ có thói quen không mặc áo, vì cơ thể anh rất nóng, ở trong chăn cô cảm thấy rất ấm áp. Khi cô phát hiện ra đặc tính này của anh, liền thích cảm giác dựa vào trong lòng anh, đối với việc cô dựa vào lòng, đương nhiên anh rất vui.
Sáng sớm khi tỉnh lại, trải qua một đêm hồi phục, sức khỏe của anh cũng hồi phục được kha khá. Việc đầu tiên khi mở mắt ra là nhìn người phụ nữ đang làm tổ trong lòng mình, anh ở ngoài vài tuần liền, nhớ cô đến điên cuồng, vừa nhắm mắt lại, ngập tràn, tất cả đều là hình bóng của cô. Đứa nhỏ cũng đã bốn tuổi rồi, nhưng từ khi cô gặp anh đến bây giờ vẫn không thay đổi, khi ngủ rất thích bĩu môi, tay chân lèo khèo quấn ở trên người anh, giống hệt như một đứa trẻ.
Quan sát một lúc, anh liền không thể khống chế nổi rồi. Vào lúc sáng sớm, bỗng nhiên anh thức dậy rất nhanh, nơi đó của anh đang cố gắng vì đôi chân mềm mại của cô đang chậm rãi cọ xát. Cái miệng nhỏ nhắn của cô khẽ nhếch, hô hấp nhợt nhạt, đầu lưỡi như ẩn như hiện. Anh xoay người chống đỡ phía trên cô, nhắm ngay miệng cô mà nuốt lấy.
Cô bị anh làm cho tỉnh giấc, đầu tiên là kinh ngạc nhìn anh, khi anh vén vạt áo ngủ của cô lên, cô liền vươn cánh tay trắng noãn ôm lấy cổ anh, để cho khoảng cách giữa cô và anh càng gần thêm. Đồng thời, ngoan ngoãn ngậm lấy lưỡi anh mà mυ"ŧ vào. Anh bị cô bao phủ, cảm thấy không đã ghiền, liền lui ra, vươn một bàn tay ra, ngón tay bắt đầu tiến vào miệng cô, kẹp lấy đầu lưỡi cô mà trêu đùa.
Cô khẽ nức nở, không thể khống chế được nước bọt, toàn bộ ngón tay của anh đều là nước bọt trắng bạc, cô khẽ mυ"ŧ lấy ngón tay anh.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Anh hít vào một ngụm khí, rút ngón tay ra, dùng chiếc lưỡi linh hoạt của mình thay thế ngón tay, không ngừng khuấy đảo. Thời gian còn sớm, trời còn chưa sáng hẳn, chung quanh vô cùng yên tĩnh, âm thanh hai đôi môi chạm vào nhau, cùng với âm thanh của anh vô cùng vang dội.
Áo ngủ của cô đã bị vén lên đến cổ, một tay anh nắm lấy vai cô, còn một tay lưu luyến trước ngực cô, khẽ nắm lấy đỉnh đầu đỏ đỏ, không thì nắm lấy nơi đẫy đà mà vuốt ve. Cô cũng đã không còn ngại ngùng như trước, giờ phút này tay cô cũng không hề nhàn rỗi, lần theo cơ bắp anh, trượt đến vật cứng, nắm lấy, làm động tác vuốt ve. Anh nằm trên người cô, môi đặt bên lỗ tai cô, phát ra âm thanh thở dốc.
“A…..” Anh lại càng dùng lực nắm lấy ngực cô, cô không chịu nổi liền kêu lên, động tác trên tay cũng nhanh hơn.
Anh chỉ cảm thấy một trận kɧoáı ©ảʍ. Cảm thấy phần xương cụt bắt đầu nảy lên, thầm nghĩ muốn cô, muốn đem cô khảm vào trong máu mình, từ đây hai người sẽ không chia lìa.
Cô ghé vào tai anh nói một câu, trong nháy mắt anh liền cứng đờ, sau đó là hưng phấn đến đỏ mắt. Cô cười duyên, đẩy đẩy anh, anh nằm sang một bên, cô quỳ gối bên cạnh anh, một tay cẩn thận nâng lên vật vĩ đại của anh, vuốt ve vài cái, sau đó há miệng ngậm lấy…..
Chiếc lưỡi trắng mịn của cô vô cùng kỳ diệu, trong miệng cô là vách tường non mềm ấm áo khiến cho người ta khó có thể tin được, anh không dám thở mạnh, duỗi thẳng bàn tay đang rảnh rỗi nắm lấy chiếc mông vểnh của cô.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Cô chỉ cảm thấy nơi đó của anh trong miệng cô lớn thêm vài phần, cái miệng nhỏ của cô không ngậm hết được rồi. Cô xoay người, điều chỉnh tư thế thoải mái một chút, nhưng không ngờ anh lại nhẹ nhàng kéo lấy cô, để cho nơi mềm mại của cô đối diện với mình, ngậm lấy cánh hoa trong vườn hoa tư mật của cô.
Cô chỉ cảm thấy một trận co rút, ngẩng đầu dừng một lát, hai mắt mơ màng, hai má ửng hồng, cô lại cúi đầu ngậm chặt của anh…..
Anh cảm giác rằng mình đã chuẩn bị đầy đủ, liền kéo lấy cô, đặt cô nằm xuống phía dưới, khi đang chuẩn bị tiến vào thì nghe thấy âm thanh ở ngoài cửa.
“Mẹ, con muốn đi tiểu.”
Hai người đều ngẩn ra, Ninh Mông giãy dụa muốn đứng lên mặc váy ngủ, anh không chịu, hai người yên lặng lôi kéo, anh đứng ở bên giường, còn cô quỳ gối bên mép giường, đôi môi mềm mại của cô ma sát với vật cứng rắn của anh, vài lần như vậy, anh liền phóng ra ngoài.
Cô cúi đầu liếc nhìn một đống lộn xộn trước ngực mình, lại ngẩng đầu buồn bực nhìn anh, mặt ửng hồng si ngốc nhìn anh cười. Người bạn nhỏ ở ngoài cửa vẫn kêu gào, anh rút khăn giấy giúp cô dọn sạch sẽ, rồi dùng chăn bọc cô thật kỹ càng, mặc quần ngủ đi ra mở cửa, cô gái nhỏ liền ôm bụng, chạy thật nhanh vào toilet, lúc đi ra, Cố Thừa Hiên ôm lấy cô gái âu yếm rồi đưa cô trở về phòng ngủ nói: “Ba mẹ đang ngủ ngon thì bị ngon đánh thức, sau này con ngoan ngoãn dùng toilet bên cạnh phòng tắm không tốt hơn sao?”
Cô gái nhỏ dịu dịu mắt, không hiểu gì nhưng cũng gật đầu.
Tối đó, Cố Thừa Hiên ăn cơm tối sớm một chút rồi đi tắm, lại dỗ dành con gái đi về phòng ngủ. Ninh Mông ở một bên thấy nhưng cũng không nói gì, cô biết anh nhịn cũng đã lâu, trước khi đi làm nhiệm vụ, vừa đúng lúc cô được nghỉ lễ, nhưng rồi anh lại đi đến mấy tuần liền.
Sau khi cô tắm rửa sạch sẽ liền đi về phòng, khi anh đi vào, cô đang thay váy ngủ: “Tưởng Tưởng ngủ rồi sao?”
“Ừ, ngủ rồi.” Anh đi qua, đè lấy bàn tay đang cầm váy ngủ của cô, “Bạn nhỏ bắt anh kể chuyện ngày xưa thật lâu rồi mới chịu đi ngủ.”
“Con bé thích nghe anh kể mấy chuyện như vậy, anh nên kể cho con nghe, cũng không phải chuyện xấu gì…..” Cô cười, vùng vẫy vài cái, không có kết quả, “Làm gì vậy, em đang mặc quần áo mà.”
“Mặc rồi lại cởi, mất công quá!” Anh dứt khoát cầm lấy váy ngủ của cô, ném sang một bên.
Cô vừa bực mình vừa buồn cười quay đầu đi, tay anh liền bò lên, nắm lấy hai bên mềm mại của cô.
die»ndٿanl«equ»yd«onCô hơi ngửa người ra sau, cánh tay ôm lấy cổ anh, vuốt ve gương mặt anh…….
Một bàn tay của anh di chuyển trên bụng cô, một bàn tay lại tiến vào bên trong qυầи ɭóŧ tìm kiếm, tìm được cái khe hẹp kia, đẩy vào, dò xét tìm. Cô thở gấp không nói nên lời nào, anh dùng ngón tay ra vào nhiều lần, ấn người cô vào tường, đặt một chân cô lên eo mình, vật nào đó của bản thân đã sớm cương cứng, chậm rãi đi vào. Anh tiến vào mỗi chút, cô liền ôm chặt lấy anh. Đợi đến khi đã vào toàn bộ, anh dừng động tác lại, chờ cô thích ứng được, lát sau mới bắt đầu động tác.
Cơ thể càng lúc càng mềm đi, cuối cùng là không thể đứng vững nổi. Anh dứt khoát nâng mông cô lên rồi đặt cô trên tường, ra sức chuyển động.
Cô ghé vào tai anh thở dốc, hít vào, thậm chí là thét chói tai. Sự sung sướиɠ trong thân thể hai người không ngừng nổi lên, sau đó một ‘Thịch…..’ mọi thứ liền nổ tung.
Chẳng biết từ lúc nào hai người chiến đấu liên tục trên mọi chiến trường rồi đến trên giường, cô ngồi trong lòng anh, gắt gao ôm lấy cổ anh, anh vào tay bên eo cô, hai người hôn nhau say đắm, phía dưới cũng kết hợp không ngừng. Mồ hôi của anh chảy từ cổ xuống, rơi xuống nơi chặt chẽ nhất của hai người.
Vào lúc kịch liệt nhất, cô gắt gao ôm lấy anh, không có nơi vùng vẫy, liền liều mạng thét chói tai, cuối cùng xụi lơ trong lòng anh.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Anh gầm nhẹ một tiếng, ôm chặt lấy cô, phóng thích vào trong cơ thể cô……
Lời tác giả: mọi người có hài lòng với chương này không?
Lời editor: mọi người cảm thấy chương này như thế nào?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Thiếu Tá, Kết Hôn Đi
- Chương 65: Ngoại truyện 2