Chương 17: Đàn ông thối, bụng dạ hẹp hòi

Mấy người trong ban giám khảo sôi nổi gật đầu, “Phó tổng, chúng tôi hiểu rồi.”

Lệ phóng nhìn con số không to tướng trên bảng điểm, không khỏi ghé vào tai của Phó Hàn Niên nói:" Cậu chủ, thật sự muốn cho cô chủ điểm này sao?

"Làm sao? Không được à?

“Đương nhiên là được, nhưng mà cho điểm như thế này thì có hơi quá không thương hoa tiếc ngọc rồi.” Đứng ở góc độ khách quan, Lệ Phóng cắn môi nói.

“Là cô ta tự tìm đường chết.” Phó Hàn Niên trực tiếp đem bảng điểm đệ trình lên.

Anh ta biết rằng một điểm cao nhất và một điểm thấp nhất sẽ bị loại bỏ, nên đương nhiên điểm của anh ta cũng sẽ trực tiếp trở thành điểm thấp nhất và bị loại bỏ, tương đương với bỏ phiếu trắng.

Anh ta chính là muốn làm như vậy, dùng con số không công khai trên màn hình chẳng qua là muốn làm cô bẽ mặt mà thôi.

Khi điểm số của Cố Dịch Ninh xuất hiện trên màn hình công khai, cũng là lúc sóng to gió lớn ập đến.

Không những trên sân khấu mà ngay cả dưới sân khấu ai nấy đều giống như muốn nổ tung.

Có sự chênh lệch rất lớn về điểm số giữa các giám khảo chính.

Một số giám khảo cho điểm mười, còn lại phần lớn đều là chín điểm trở lên, nhưng màn hình công khai sẽ lưu lại và trì hoãn một chút, điểm của giám khảo cuối cùng và tổng điểm sẽ được công bố vào phút chót.

Cố Dịch Ninh có tài nhưng lại thua bởi con số không của Phó Hàn Niên.

Ngay cả khi cô ấy giành được vị trí đầu tiên trong cuộc thi này, thì điều đó cũng không có nghĩa là cô ấy được Phó Hàn Niên công nhận, cô ấy sẽ không có nhiều hy vọng được đặt chân vào tập đoàn Phó thị trong tương lai.

Cố Dịch Ninh khoanh tay, nhìn điểm số của chính mình mà mỉm cười.

Phó Hàn Niên, chỉ vì muốn hù dọa cô, làm như vậy cũng quá là ấu trĩ rồi.

Người đàn ông thối, bụng dạ hẹp hòi.

Nhưng may mắn là, anh ta không có ác ý cho cô điểm thấp vì sự ích kỷ của bản thân, nếu không, cô sẽ hoàn toàn bị lật ngược.

Người dẫn chương trình cầm lấy micro vừa chuẩn bị công bố điểm số cuối cùng của Cố Dịch Ninh, trái tim của Cố Dịch Ninh đã nhảy dựng lên.

Cô, nhất định phải thắng Cố Văn Xuân.

Cách đó không xa, Cố Văn Xuân so với Cố Dịch Ninh còn khẩn trương hơn.

Hiện tại, số điểm của Lemon cũng gần bằng điểm của cô ta, nếu điểm của giám khảo cuối cùng cao hơn chín điểm, cô ấy sẽ trực tiếp vượt qua và cô ta sẽ xếp thứ hai.

"Điểm cuối cùng của Lemon trong trận chung kết là chín phẩy sáu điểm, chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng cô ấy vì đã giành được vị trí quán quân trong Cuộc thi chế tác nước hoa năm nay ..."

Những lời của người dẫn chương trình cuối cùng cũng đã khiến cho Cố Dịch Ninh yên tâm trở lại.

So với màn trình diễn bình thường của Cố Văn Xuân, những tác phẩm táo bạo và sáng tạo của cô ấy thậm chí còn tốt hơn một bậc.

Cô đã thắng rồi!

Chiến thắng Cố Văn Xuân, cũng đủ để chứng minh năng lực của bản thân.

Cô đứng trên sân khấu, nháy mắt với Phó Hàn Niên.

Phó Hàn Niên cảm thấy ớn lạnh, quay mặt đi, cự tuyệt sự a dua nịnh hót của người phụ nữ này.

Cố Văn Xuân đánh mất giải quán quân, tức giận giậm chân tại chỗ.

Ánh mắt tàn nhẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Lemon, người đã cướp đi tất cả vinh quang của cô ta.

Không biết người phụ nữ đáng chết này từ đâu chui ra.

Người dẫn chương trình đem đề tài giao cho Cố Dịch Ninh và yêu cầu cô phát biểu cảm nghĩ khi nhận được giải thưởng.

Cố Dịch Ninh sớm đã nghĩ kỹ về bài phát biểu nhận giải của mình, cô ấy không muốn cảm ơn ai cả, cô ấy chỉ muốn hủy hoại một người.

Những ngón tay trắng nõn cầm chặt lấy micro, đôi mắt đẹp của cô liếc nhìn những người dưới sân khấu.

Không ai trong số khán giả nhận ra cô là Cố Dịch Ninh, thiên kim thứ ba của nhà họ Cố.

Cô ấy đứng trên sân khấu này, có thể nói một cách thoải mái mà không sợ có bất kỳ thành kiến

nào.

“Phó tổng, cuộc thi nước hoa được tổ chức bởi tập đoàn Phó thị, nó cũng đề cao sự công bằng và tính nghiêm minh. Nếu như tôi có thể chỉ ra được ai đó đã giở trò ăn cắp ý tưởng trong cuộc thi, không biết ngài sẽ xử lý ra sao? Đời này của tôi ghét nhất chính là những kẻ đạo nhái, sao chép."

Xôn xao!

Dưới sân khấu lại lần nữa nổ tung chảo.

Lemon này có phải quá điên rồi không? Đã đạt được giải quán quân rồi, còn muốn như thế nào nữa?

Cố Văn Xuân đang vô cùng tức giận, nghe được Lemon muốn tố giác kẻ đạo nhái, trong lòng có chút lo lắng.

Tay chân hoảng loạn run lên.

Công thức nước hoa của cô ta trong cuộc thi này là do cha cô ta đã đưa cho.

Cha cô ta còn nói đó là công thức gốc của ông ta, chưa hề công khai ra ngoài.

Nếu muốn tố giác cô ta là kẻ đạo nhái, đương nhiên là không có căn cứ.

Máy quay nhắm vào người đàn ông cao quý trong ban giám khảo.

Phó Hàn Niên đáy mắt tối sầm kích động, trên trán hiện lên vài đường đen.

Người phụ nữ này, lại muốn làm cái gì?

Cô ta có phải hay không là muốn làm cho mọi chuyện trở nên rối tung lên.

Thu lại khí lạnh, Phó Hàn Niên môi mỏng khẽ mở, ở trước vô số máy quay mở miệng nói: “Đó là đương nhiên.”