Chương 8: Ngụy Tạo

Từ Thiện quay về chỗ ngồi,bỏ học bạ lên bàn tỉ mỉ đối chiếu, quốc ngữ, kinh tế học, anh văn, lịch sử hàn quốc đều đạt điểm tuyệt đối, chỉ có toán học là bị tụt lại.

Thầy giáo trên bục giảng vẫn đang tuyên bố thành tích, “Khương Thừa, đứng thứ 3”

Ông ấy cúi đầu đọc lại 1 lần, lại vẫn không có ai động đậy, chầm chậm ngẩng đầu lên, ánh nhìn đổ dồn về phía Khương Thừa, “Khương Thừa, qua đây lấy học bạ.”

Từ Thiện cũng nhìn qua, đó là cậu bạn mà cô đã nhìn chằm chằm khi cô nhận điểm vừa rồi, cậu ngồi trên ghế cúi đầu, như thể không nghe thấy, nhưng giống như cậu không muốn đối mặt với sự thật rằng mình đứng thứ 3 trong kỳ thi.

Cho đến khi thầy giáo thúc giục lần thứ 3, “Khương Thừa, mau lên đây, đừng làm chậm trễ thời gian của bạn học khác.”

Lúc này cậu ấy mới đứng dậy, đi lên bục giảng nhận học bạ, giữ thật chặt, cố kìm nén để không xé toạc nó ra.

Quá trình công bố thành tích nhàm chán buồn tẻ, đọc đến cuối cùng, thầy giáo cũng tăng nhanh tiến độ, “Trịnh Dụ, đứng thứ 30.”

Học bạ ông cầm trong tay là học bạ cuối cùng, điều đó có nghĩa là Trịnh Dụ đứng cuối lớp, học lực thấp nhất, nhưng gia cảnh lại đứng đầu, cho nên cậu không thể thất lễ.

Trịnh Dụ là con trai út của chủ tịch LG, ngay cả nơi như Đức Á, thì cũng thân ở nơi cao nhất của đỉnh kim tự tháp.



Thầy giáo đọc thành tích lại không có người trả lời, ông đưa mắt nhìn về cuối lớp phía bên trái, người nằm sấp ngủ thϊếp đi, chỉ có cái đầu và mái tóc đen gọn gàng lộ ra trong khe cánh tay, đôi tay mảnh khảnh và mạnh mẽ buông thõng bên cạnh bàn.

Thấy cậu ta ngủ rồi, thầy giáo cũng không dám gọi cậu ta dậy, thở dài một hơi nhíu mày, bỏ tập học bạ cuối cùng lại vào tập tài liệu, tổng kết một câu: “Bài kiểm tra trình độ lần này sẽ nghiêm khắc ghi chép lại trong thành tích kiểm tra đánh giá nội bộ của các em, còn có ai chưa hoàn thành thời gian tình nguyện trong đánh giá của trường tuần này cũng cần phải nắm vững.”

“Như vậy thôi, tan học.”

Sau khi nói xong, thầy giáo không ở lại, cầm tập tài liệu vội vàng rời khỏi lớp học, ông ấy xem ra còn muốn trốn khỏi nơi này hơn cả học sinh

Tuy nhiên, không chỉ có các trường quý tộc mới có bầu không khí giáo dục như vậy, các trường trung học khoa học và trường trung học bình thường đều giống nhau, nội dung và khóa học có thể học trong trường có hạn, và học thêm sau giờ học là điều quan trọng nhất .

Từ Thiện chậm rãi thu dọn cặp sách, đàng hoàng cất tập thơ vào cặp sách, sợ hơi nhăn nhúm, nhưng cô không cho học bạ vào cặp mà gấp lại cầm trên tay.

Trịnh Dụ còn đang ngủ ở hàng ghế sau, Khương Thừa vội vàng thu dọn cặp sách, đi vòng qua chỗ Từ Thiện, đi từ trước bục giảng đến bên cạnh chỗ Trịnh Dụ, gõ hai ngón tay lên bên phải góc bàn, đánh thức cậu ta, “Tịnh dậy đi, Trịnh Dụ.”

Dường như vẫn chưa ngủ đủ, Trịnh Dụ chậm rãi ngẩng đầu khỏi cánh tay, lông mày và mắt vuông, đường nét sắc sảo, mũi thẳng, có một cảm giác cao quý mạnh mẽ, cậu ta liếc nhìn xung quanh, mọi người đều đang thu dọn đồ đạc lần lượt rời đi, cậu ta giơ tay ấn huyệt thái dương, thanh âm có chút khàn khàn: "Tan học sớm như vậy?"