Chương 18: Thủ Đoạn Trẻ Con

Ông ta cầm gậy đánh golf đi đến trước mặt Khương Thừa, vẻ mặt vô cùng u ám khó coi, giọng điệu cáu kỉnh: “Con mẹ nó, thằng khốn nạn, mày lại thua Từ Thiện à?”

“Giờ đến tao mày cũng dám lừa gạt rồi sao?”

Cha Khương là người có ham muốn kiểm soát mạnh mẽ, so với việc đã thua Từ Thiện, sự dối trá của Khương Thừa càng khiến ông ta phẫn nộ: “Quỳ xuống.”

Cha đã nói như vậy rồi, Khương Thừa còn có chỗ nào không hiểu Từ Thiện đã giở trò với tập tài liệu đưa đến nữa.

Tiện nhân Từ Thiện này!

Khương Thừa không dám phản kháng lại cha, quỳ trên sàn nhà âm thầm chịu sự tức giận bùng nổ của ông ta, gậy đánh golf đánh liên tiếp lên lưng cậu ta không dừng lại, cơn đau nhói phát ra từ tận xương.

Đột nhiên phía sau truyền đến âm thanh kinh sợ, Khương Thừa khó khăn quay đầu nhìn qua.

Là mẹ Khương và Từ Thiện, vừa nãy Từ Thiện đã từ biệt rời đi rồi, không biết tại sao lại quay lại.

Từ Thiện dường như cảm thấy bất an khi nhìn thấy cảnh bạo lực này, cau mày: “Chú….”

Cha Khương không có ý che giấu, nhưng vẫn dừng lại không đánh Khương Thừa nữa, trầm giọng giải thích: “Đứa trẻ này gần đây phạm chút sai lầm, cần phải dạy dỗ lại chút.”

Nghe thấy vậy, Từ Thiện từ từ giãn lông mày ra, vẫn như cũ thuần khiết ngây thơ, nhưng lại tựa hồ nhuốm một tia tà ác: "Đúng vậy, đã phạm sai lầm, thực sự phải chịu phạt, cha cháu cũng dạy dỗ cháu như vậy.”

Chút thủ đoạn này của Từ Thiện quá trẻ con rồi, loại người chìm đắm trong theo đuổi danh vọng và lợi ích như cha Khương một mắt cũng có thể nhìn thấu, có điều thủ đoạn này của cô thực sự hữu dụng, cũng thực sự chọc giận được ông ta, nhưng ông ta không kiên nhẫn mà đóng kịch với Từ Thiện, trực tiếp hỏi thẳng: “Thiện Nhi? Sao lại quay lại? Là bỏ quên đồ gì sao?”



Từ Thiện giải thích: “Xin lỗi chú, lúc cháu đến hình như có kẹp cả học bạ của cháu trong tập tài liệu, đi ra cửa mới nhớ ra.”

Cha Khương cũng giả vờ ra vẻ không biết: “Vậy sao?”

Nói xong, cầm tập tài liệu trên bàn lên, tùy ý lật hai trang, cầm ra quyển học bạ của cô, lạnh lùng cười một tiếng: “Thực sự là có ở đây.”

Từ Thiện nhận lấy, lịch sự trả lời: “Vậy cháu đi trước đây, chú.”

Cha Khương cũng không khách sáo nữa, ừm một tiếng.

Từ Thiện xoay người rời đi, khi đi qua sảnh thì đi chậm lại, quay người nhìn về phía Khương Thừa đang quỳ trên sàn nhà, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của cậu ta qua khe hở trên lưới ngăn cách, đôi mắt trong veo của cô đang cười, ngây thơ vô tội lại tàn nhẫn.

Khương Thừa hung ác trừng mắt nhìn cô, hận không thể xé nát Từ Thiện, cắn một miếng thịt của cô, máu tươi đầm đìa.

Cô là cố ý, tuyệt đối là cố ý!

Thủ đoạn vụng về lại xấu xa, nhưng cha cậu ta là người bạo lực và dễ nổi cáu.

Cô thậm chí còn đưa gậy đánh golf đến, cô biết cậu ta sẽ bị đánh, đến công cụ cũng đã chuẩn bị sẵn cho cha cậu ta.

Cậu ta chưa gặp ai máu lạnh, lại có tâm địa độc ác hơn Từ Thiện.