Chương 49: Thâm nhập thăm dò

Chương 49: Thâm nhập thăm dò

Hắn, hắn còn dám chuyển động...

Cơn tức giận của Diệp Tiên Tiên đối với Kỷ Bắc đạt tới đỉnh điểm.

Nhưng cho dù có bực tức, cô cũng không dám kêu ra tiếng.

Tình cảnh này, nếu để cho người khác biết, thì cô còn mặt mũi nào nữa!

Vừa rồi còn cảm thấy trống rỗng muốn bị lấp đầy, bây giờ thì hay rồi, bị lấp hoàn toàn không còn khe hở, thứ đồ cứng rắn giống như chiếc cặp gắp than khảm sâu trong cơ thể, hun nóng thịt huyệt của cô.

Đau ——

Đau ——

Đau ——

[Bộ dạng của streamer Tiên Tiên trông như là rất khổ sở.]

[Đương nhiên, con gái bị phá trinh thì có thể không đau hả.]

[Tên đàn ông thô lỗ này chẳng thương hương tiếc ngọc gì cả, thế mà dám thọc vào trực tiếp.]

[Tui muốn nói một câu công bằng, chắc hẳn là do hắn không cẩn thận.]

Cũng chính vì Diệp Tiên Tiên hiểu được điều này nên đối với Kỷ Bắc mới chỉ là bực tức chứ không phải là hận.

Kỷ Bắc nghẹn tới mức đỏ cả mắt, muốn cắm vào mạnh hơn nhưng lại sợ bị Lưu Kiến Minh ở cách đó không xa nghe thấy.

Trong lòng cảm thấy uất nghẹn!

Hắn cúi người xuống nói nhỏ bên tai cô: "Chịu đựng một chút. Ngoan..."

Sau đó, Kỷ Bắc nâng hai chân cô lên, để chúng ở ngang hông mình, dươиɠ ѵậŧ thọc sâu vào trong từng chút từng chút.

Bởi vì sợ phát ra âm thanh, nên nếu nói là thọc thì không bằng nói là cọ thì đúng hơn.

Ở quanh miệng lỗ nhỏ có rất nhiều nếp nhăn, mà những nếp nhăn này lại như có miệng hút khiến cho kɧoáı ©ảʍ của người đàn ông tăng lên cực đại.

Còn bên trong, giống như là có vô số xúc tua nhỏ, sau khi Kỷ Bắc cắm vào, những xúc tua đó như bắt được con mồi mà bắt đầu quấn quanh rồi mấp máy, dường như muốn nuốt dươиɠ ѵậŧ của hắn vào bên trong âʍ đa͙σ.

Loại mấp máy không có cách nào hình dung được này mang đến sự kí©h thí©ɧ rất tinh tế lại phức tạp, nếu không phải tự hắn trải nghiệm thì dù thế nào cũng không thể tưởng tượng ra được.

Không có gì ngạc nhiên khi có nhiều vụ án cưỡиɠ ɧϊếp như vậy.

Thế nhưng Kỷ Bắc không biết hắn đang cắm vào một cái âʍ ɦộ là danh khí cực phẩm vô cùng hiếm thấy. Hắn chỉ là cảm thấy sung sướиɠ!

Vô cùng sung sướиɠ!

L*иg ngực Kỷ Bắc phập phồng kịch liệt, thứ đồ nam tính to lớn chôn sâu trong cơ thể thiếu nữ, lỗ nhỏ của cô lầy lội đầy nước, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ướt nhoe ướt nhoét của hai người chen chúc cọ xát bên nhau không ngừng.

Khi được nhồi vào, hai mép thịt nhỏ nhắn ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, trông giống như cánh bướm đang tung bay. Cái loại kí©h thí©ɧ và sung sướиɠ này đủ để cho người đàn ông phát cuồng trở thành mãnh thú.

[Ha ha ha! Nhìn cái bộ dạng uất nghẹn vì không dám dùng lực của hắn kia thì trong lòng ông đây đã cảm thấy cân bằng.]

[Tiếc là ánh sáng mờ quá, xem không rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy hắn đang cử động, đến bộ dạng dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng không nhìn được.]

[Hắn có gan ra chỗ sáng chắc?]

[Cũng phải, chỉ là, hình như cái cảm giác lén lút này rất kí©h thí©ɧ. Có cơ hội tui cũng sẽ thử xem.]

[Hiện tại anh đây chỉ quan tâm đến chuyện phải tuốt.]

[Công năng tìиɧ ɖu͙© của lầu trên gặp chướng ngại à? Tui đã tuốt đến hai lần mà giờ ông mới bắt đầu tuốt.]

[Cút! Chất lượng của ông đây chú có thể so sánh chắc?]

Người xem Con người rắn rỏi 88 tặng thưởng 9999 Đóa hoa lam. (Chơi ai mà chả là chơi ha.)

Người xem Diệp Thâm Thâm tặng thưởng 999 Đóa hoa lam.

Người xem Kẻ Chấp Pháp tặng thưởng 10000 Đóa hoa lam. (Thả lỏng một chút, đợi lát nữa sẽ hết đau thôi.)

Từng phần tặng thưởng chạy ngang màn hình.

...

Tinh cầu Hamha tương lai.

Dung Nhĩ vui sướиɠ khi người gặp họa, cười cười nói "Ha ha, quả ngon mà anh bảo vệ bị người khác hái được rồi, cảm giác thế nào?"

Dung Đạm xem tài liệu, ánh đèn chiếu lên gương mặt anh tuấn của hắn từng chút từng chút, tỏa ra phong thái kiên định bình tĩnh. Thỉnh thoảng hắn liếc nhìn màn hình của máy thông tin một cái, không tỏ ý kiến gì đối với lời nói của Dung Nhĩ.

Dung Nhĩ thừa dịp không có phòng bị, vươn tay sờ đũng quần hắn, nhưng tay còn chưa chạm được thì đã bị nắm lại, "Á á á... Anh, đau quá, anh mau buông tay."

Dung Đạm nheo mắt nhìn cậu, "Nếu còn dám táy máy thì Diệp Thâm Thâm sẽ bị che vĩnh viễn."

"Đừng đừng đừng..." Dung Nhĩ xin tha, "Nhưng mà, sức chịu đựng của anh cao thật, cứng đến như vậy rồi mà cũng không đi giải quyết à?"

Dung Đạm khép tài liệu vào, châm một điếu thuốc, "Từ trước đến nay đối với chuyện tìиɧ ɖu͙© anh không ham mê, con người nếu để du͙© vọиɠ chi phối thì cũng như súc sinh chỉ biết giao phối, thế thì phế đi."

Đối với đống đạo lí cao cả của anh trai thì Dung Nhĩ luôn để vào tai này ra tai kia, cậu xoa dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng của mình rồi cầm máy thông tin vào phòng tắm, "Anh nhịn được nhưng em không nhịn được."

Dung Đạm nhìn hình ảnh một nam một nữ đang quấn lấy nhau trong máy thông tin, hai hàng lông mày nhíu lại, đi vào trong một phòng tắm khác.

...

Diệp Tiên Tiên không còn lòng dạ nào để xem bình luận, trước mặt mọi người lại bị đàn ông cắm vào thì thật sự rất ngượng đó.

Hắn cọ quét càng ngày càng tàn nhẫn, biên độ cũng càng lúc càng lớn.

Diệp Tiên Tiên phải cắn chặt răng thì mới không để những thanh âm đáng xấu hổ tràn ra khỏi miệng. Lỗ nhỏ lúc trước đau đớn đã từ từ dịu xuống, mà thay thế vào đó, là cảm giác nóng rực tê ngứa, theo sự nhồi nhét tiến sâu vào trong của dươиɠ ѵậŧ, từng phân từng phân truyền đến mỗi một dây thần kinh.

Hơn nữa nơi dán chặt vào nhau của cô và hắn còn vang lên những tiếng "Òm ọp òm ọp", nước bên trong âʍ ɦộ của Diệp Tiên Tiên theo những cái đưa đẩy của Kỷ Bắc bị ép ra ngoài, cùng với những vệt máu chảy xuống bắp đùi trắng nõn.

Hai chân cô run lên, kiễng thẳng mũi chân.

Sống lưng áp lên vách xe cứng lạnh, cọ xát có chút đau nhói.

Rơi vào đường cùng, Diệp Tiên Tiên chỉ còn cách lựa chọn ôm cổ Kỷ Bắc, "... Kỷ Bắc là một lão lưu manh... Tên khốn kiếp... Đồ lưu manh... Lão sắc lang......"

Giọng nói của thiếu nữ mềm mại, lộ ra hơi thở mong manh triền miên, tuy nói ra những từ có ý bực tức mắng nhiếc nhưng cái loại ngữ điệu mềm như bông này lại giống như một bông hoa nhỏ xơ xác sau khi trải qua mưa to gió lớn. Không có một chút lực uy hϊếp nào, ngược lại còn có một cảm giác nũng nịu, xấu hổ.

Đáy mắt của Kỷ Bắc lóe lên ánh sáng, hắn nâng mông Diệp Tiên Tiên lên, gậy thịt đâm tới chỗ sâu bên trong lỗ nhỏ, dươиɠ ѵậŧ thô to ép căng phần nếp nhăn nơi cửa mình trở nên phẳng mịn.

Hắn cắn lỗ tai cô rồi nói nhỏ, "Lão lưu manh dùng dươиɠ ѵậŧ lớn làm cái âʍ ɦộ nhỏ của cô nhóc lưu manh em, làm cho nhóc lưu manh chảy nước da^ʍ ròng ròng."

Diệp Tiên Tiên ấm ức trong lòng, nhanh tay nắm lấy lỗ tai của hắn.

Kỷ Bắc quay đầu đi, né tránh.

Đột nhiên dươиɠ ѵậŧ thọc một cái tàn nhẫn.

Diệp Tiên Tiên có cảm giác như bị đâm đến tận phổi. Cô phải cắn chặt môi thì mới không thét ra tiếng.

[Anh đây muốn biết người đàn ông kia nói gì mà khiến streamer Tiên Tiên bực bội thành như vậy.]

[Lúc nam nữ làʍ t̠ìиɦ thì còn có thể nói cái gì chứ. Ngu xuẩn...]

Lưu Kiến Minh xem thời gian, cũng sắp đến 11 rưỡi. Đội trưởng Kỷ và cô bé kia nói gì mà lâu như vậy?

Anh đứng dậy phủi phủi mông, nói thúc giục: "Đội trưởng Kỷ ơi, nói xong chưa ạ? Nếu không thì em lên xe chờ nhé! Đảm bảo sẽ không nghe trộm đâu."

Lần đầu tiên Kỷ Bắc cảm thấy thằng nhóc Lưu Kiến Minh này quá phiền, hắn cao giọng nói: "Đừng giục, xong ngay đây."

Rồi hắn hạ hông xuống, tăng tốc lao tới.

Trong cái thúc tới ấy còn mang theo tiếng gió...

"Ưʍ..." Cô cắn chặt môi nhưng vẫn có một tiếng rêи ɾỉ mềm mại gần như không thể nghe thấy tràn ra khỏi môi.

Kỷ Bắc phản ứng nhanh, lấy nụ hôn chặn lại, nuốt tiếng rêи ɾỉ mềm mại của cô vào trong bụng. Đôi mắt của Diệp Tiên Tiên phiếm hơi nước, ngón tay bám trên vai Kỷ Bắc, móng tay cắm vào trong da thịt của hắn.

Chương 50: Biện pháp đối phó của Diệp Tiên Tiên