Chương 6: Ở lại

Chương 6: Ở lại

Cô mím môi: “Lần này sẽ phong tỏa trong bao lâu?”

“Chuyện này thì khó mà nói, chậm thì một tháng, nhiều thì hai tháng cũng có khả năng. Không chỉ ở tiểu khu này, trong cả thành phố đều bốn phía nở hoa.”

Lâm Diệu Diệu thở dài một tiếng trong lòng, lại trao đổi wechat số điện thoại với bên bất động sản.

Người của bất động sản vẫn luôn an ủi cô:

“Cô cứ an tâm ở đây, căn nhà này to nhất, đủ phòng, lại có bạn cùng trường, có yêu cầu gì cô có thể nói với chúng tôi…”

Nói được một nửa thì dừng, lại nói: “Chỉ có thể cố hết sức, chúng tôi cũng phải ngủ ở văn phòng một thời gian.”

Sau khi bọn họ rời đi, đầu tiên là Lâm Diệu Diệu lên mạng tra thông tin một chút, quả nhiên cả khu gần như bị phong tỏa hết, đại học S cũng không lạc quan lắm.

Cô gọi điện cho Trần Tuyết: “Hiện giờ trường học thế nào?”

“Tòa của chúng ta có hai người dương tính, hiện giờ ký túc xá bị phong tỏa, không được đi đâu, có lẽ chúng ta sẽ học online một thời gian.”

Bọn họ đã học online nửa học kỳ, cũng không hiếm lạ.

“Diệu Diệu, chỗ cậu thế nào?”

Lâm Diệu Diệu điều tra chỗ mình ở, cũng thuộc trạng thái bị phong tỏa.

“Giống như chỗ các cậu, lát nữa mình sẽ gọi điện cho giáo viên phụ đạo.”

Đợi cô gọi điện cho giáo viên phụ đạo và chủ nhà xong, không nhịn được thở dài trong lòng một tiếng.

Không thể ngờ tới mình ra ngoài giao hàng chỉ mấy tiếng, đã thay đổi thành như vậy.

Cô không nhịn được nữa, cũng may ký túc xá trong trường cũng là tình hình như vậy, học online mà nói, ở chỗ nào chẳng giống nhau?

Cô không thể không cảm thấy may mắn, mấy ngày nay vì kịp cho việc học, cô vẫn luôn mang laptop bên người.

Lúc này phía sau cô truyền tới tiếng bước chân, cô xoay người lại nhìn, là Tống Diễn đi về phía cô.

“Thế nào?”

“Chỉ cần ở yên trong phòng, mỗi ngày đúng hạn làm kiểm tra.” Lâm Diệu Diệu bất đắc dĩ nói.

“Xem ra chỉ có thể như vậy.” Tống Diễn nhún vai: “Tôi dẫn cô đi vào phòng.”

Biệt thự rất rộng, phòng khách và phòng bếp ở tầng một, anh ta dẫn Lâm Diệu Diệu đi tới phía sau.

Trước khi vào phòng anh ta do dự một lát nói:

“Tuy phòng ở tầng một, nhưng mà phong cảnh không tệ lắm, cũng có phòng vệ sinh riêng, trước đây không có người ở.”

Lâm Diệu Diệu lập tức hiểu rõ, căn phòng này từ lúc khai phá thiết kế mà nói, vốn là phòng dành cho giúp việc.

Nhưng mà khi cô đi vào, vẫn không khỏi kinh ngạc cảm thán một lát.

Phòng không to, rất đơn giản, một chiếc giường, tủ đầu giường, tủ quần áo, sạch sẽ ngăn nắp.