Chương 13: Tùy tiện hóng gió cũng gặp Quirrell

Sáng sớm, những tia nắng đầu tháng tám của thế giới phù thủy ghé vào cửa sổ kính của lâu đài Hogwarts, dịu dàng bay múa trên làn da mịn màng của lũ trẻ, đánh thức chúng để chuẩn bị cho buổi học đầu tiên của một phù thủy.

Kí túc xá của Slytherin nằm áp sát Hồ Đen, ánh nắng bướng bỉnh bị khúc xạ theo sóng nước chiếu ánh sáng màu lục xinh đẹp vào bên trong.

Giường của Levy nằm ở bên cạnh cửa thông ra quang cảnh Hồ Đen, cô thân thiết vuốt ve một bé thủy sinh qua một lớp kính, mê mẩn nhìn ngắm cảnh sắc dưới hồ nước.

"Đi thôi Levy!"

Là bạn gái cũng phòng gọi Levy, bọn họ nên tới sảnh đường ăn sáng rồi.

"Ừm"

Levy đứng dậy, vuốt phẳng tà áo chùng đen, không quên cầm lấy chồng sách giáo khoa đã được gói gọn, nằm sẵn trên bàn trang điểm.

Sáng sớm tại Hogwarts, thời tiết rất đẹp, Levy bước ra khỏi phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin không nhịn được mà hít hà vài cái.

"Ôi không!"

Bạn gái đi bên cạnh Levy đột nhiên hô lên, cô giật mình hỏi:

"Sao vậy Jessica?"

"Cậu xem này, mình mang nhầm sách rồi, xin lỗi Levy, cậu đợi mình quay lại kí túc xá một lúc được không?"

Levy nhìn xuống, quả thật cô bé đã mang nhầm sách.

Sáng nay năm nhất Slytherin tổng cộng học ba môn, gồm ba cuốn sách lần lượt về các lĩnh vực: sinh vật huyền bí, lịch sử pháp thuật và độc dược.

Nhưng chồng sách trên tay Jessica đang cầm chỉ có cuốn về sinh vật huyền bí và lịch sử pháp thuật, thiếu cuốn độc dược.

Năm nhất bọn họ dù mới vào trường, nhưng cũng nghe qua tiếng tăm ác liệt của giáo sư Snape. Việc một học sinh quên không mang tập và sách ở bộ môn Độc Dược của ông chính là một sai lầm không thể tha thứ.

Vì sao ư?

Giáo sư Snape sẽ cho đó là hành vi không tôn trọng bộ môn độc dược mà ông luôn cho là nghệ thuật tinh túy. Không cần nói nhiều, ông ấy luôn sẵn sàng đả kích người cả gan làm vậy bằng nọc độc của mình đến không ngóc đầu dậy nổi và sau đó chính là trừ điểm, trừ điểm, TRỪ ĐIỂM!!!

Năm trước thậm chí có một học sinh Griffindor vì đã không mang sách, lại còn ngỗ nghịch cãi lại, nên cậu ta đã bị hứng trọn một bùa câm và nghe giáo sư "dịu dàng" trò chuyện suốt 1 tiếng đồng hồ với những câu châm biếm không hề trùng nhau một tẹo nào.

Còn kết quả ư?

Nhà Griffindor bị trừ hẳn 50 điểm, 30 điểm bị trừ là do cậu này và 20 điểm còn lại là do các phù thủy nhỏ khác cũng thuộc nhà Griffindor phạm sai lầm trong lúc điều chế độc dược. Vì chuyện này, những con sư tử của nhà Griffindor liền "vinh quang" rớt xuống vị trí cuối trên đường đua tranh giành cúp nhà mỗi năm một lần!

Cho dù Jessica có là một cô rắn nhỏ của nhà mà giáo sư Snape chủ nhiệm, thì khi phạm phải sai lầm này vẫn có thể bị phạt rất nghiêm khắc.

Levy an ủi cô bạn cùng phòng xinh đẹp, đồng ý với cô ấy là sẽ ở lại chờ cô ấy từ kí túc xá trở lại. Dù sao thì, khi Levy đứng ở đây, Levy có thể nhìn ra khung cảnh bên ngoài lâu đài, cũng tính là có thứ tiêu khiển gϊếŧ thời gian lúc mà cô chờ cô ấy.

"Ai...ai đó...giúp...giúp...tôi với..."

Bỗng trong hành lang Levy đang đứng vang lên tiếng kêu rất nhỏ. Levy nghe thấy, sởn cả tóc gáy. Giờ này đa số học sinh và giáo sư đều đã đi tới sảnh đường dùng bữa, cả một cái hành lang dài, ngó qua ngó lại cũng chỉ còn một mình Levy là đứng thơ thẩn mà thôi.

Levy tuy không sợ ma, nhưng không đảm bảo là cô không sợ gì hết.

Lâu đài Hogwarts rất rộng lớn, một phù thủy học ở đây 7 năm liên tiếp cũng chưa chắc là đã đặt chân đến tất cả mọi ngóc nghách, nó còn ẩn chứa rất nhiều bí mật: các cầu thang không cẩn thận còn có thể thành một cái mê cung quy mô lớn, những căn phòng với công năng kì quái,...và chắc chắn sẽ có những sinh vật kì quái ẩn núp rình rập, có thể khẳng định là lâu đài Hogwarts có quái vật cũng không ngoa bởi vì Levy biết con rắn Tử Xà của Chúa Tể Hắc Ám vẫn còn đang bị nhốt trong căn phòng bí mật sâu dưới sàn nhà của phòng vệ sinh nữ.

Levy thừa biết bản thân là một yếu tố chưa hề tồn tại trong nguyên tác. Ngay tại thời điểm cô đứng sau cô Mc.Gonnagall chào đón lứa tân sinh trong đó có chúa cứu thế Harry Potter liền có thể nhận ra.

Nói theo một cách khoa học, cô biết bản thân có thể là chú bướm chỉ cần khẽ vỗ cánh là làm cho mạch truyện hỗn loạn thành một đoàn.

Giờ đây, khi đứng ở đây, Levy không dám khẳng định là Tử Xà sẽ không đột nhiên xuất hiện và ngay lập tức biến cô thành khối đá.

Nghe thấy tiếng động lạ với bản thân hiện chỉ có một mình khiến gan mạo hiểm của Levy nhỏ đi một chút chút.

Trời a, cô vẫn còn muốn trải nghiệm thế giới nhiệm màu này thêm chút nữa, tốt nhất là đừng có chuyện gì đấy nhé...

Levy than thầm, đôi chân thì thành thật dò tìm về nơi phát ra tiếng gọi.

Một bước...

Hai bước.....

Năm bước.....

Tiếng gọi trở nên rõ ràng, nhưng đó không phải từ một mà là từ hai loại giọng nói hỗn loạn...

"Ngưng phản kháng đi tên người hầu thấp kém, trao cơ thể mi cho ta, chính là một vinh hạnh!"

"Kh...không, x...xin ch..chủ nhân tha cho tôi, tôi...t..tôi...chết...sẽ chết...mất..."

Ở góc khá khuất của hành lang, phía bên dưới của một cầu thang bằng đá, diễn ra đoạn đối thoại khó hiểu của hai người.

Mà phải hai người không?

Levy lắng nghe, rõ ràng là hai khí chất, hai tính cách khác nhau nhưng chất giọng lại như một người đang cố tự diễn kịch với mình, giả giọng để tạo ra một đoạn nói chuyện.

"Chết!? Mi nghĩ mi có thể chết với ta sao? Đã đến được Hogwarts rồi, mi hãy thực tỉnh táo mà đưa ra quyết định đi, mi còn trốn được sao? Lão già Dumbledore sẽ tha cho mi chắc? Buông tha cái phần mềm yếu chết tiệt và phục tùng cho ta, đừng quên, ta là bất tử, dù mi có chết thì ta vẫn có cơ hội trở về, lúc đó, cha? mẹ? dòng tộc của mi? Mi đoán xem?"

Giọng nói đầy tính uy hϊếp này vang lên với loại âm tiết khều khào vô cùng khó chịu, ẩn ẩn còn có chút hắc ám tản mạn ra.

Lúc này giọng yếu ớt còn lại vang lên, Levy nghe kĩ, đôi mắt xanh khẽ trừng lớn, đè nhẹ hơi thở xuống, bịt miệng nép kín vào một chỗ gần đó.

Không sai, giọng này là của giáo sư Quirrell!!

(ʘᴗʘ✿)

Số Levy thật cmn thần kì, tùy tiện đứng ở hành lang đợi bạn bạn cũng đυ.ng phải đại Boss!

Levy cắn cắn răng, điều quan trọng là Levy lúc này không có cảm giác sợ. Ngược lại, trong lòng cô lại chồi lên một cảm giác phấn khích kì cục, rất muốn tận mắt nhìn thử cái mặt sau gáy của Quirrell!

ಥ‿ಥ

Một giọng nói trong đầu không ngừng chửi:

Mày bị điên sao Levy?

Rất có thể mày vừa lò đầu ra là tèo liền luôn đấy!?

Một giọng nói khác lại là:

Không sao đâu!

Ra đi Levy!

Nơi đó có thứ mày muốn thấy!

Mẹ ơi ༎ຶ‿༎ຶ

Giờ Levy cũng không biết nên nghe theo bên nào nữa. Kích động ghê hu hu...

------

Gỗ: Các bảo bối ơi~~~ Nay Gỗ khá vui, lại combo 4 chương nhá?

ヾ( ̄ー ̄(≧ω≦*)ゝ

Góc Spoil chương 14:

Levy đau khổ ôm đầu, nước mắt không khống chế được từng giọt từng giọt rơi xuống sàn kêu lách cách.

Ai...là ai??