Chương 17

“Cậu có ổn không vậy?” Phương Linh Linh một bên thúc giục, xe của Kỳ Xuyên và bọn họ đã mở cửa một hồi lâu, nhưng chàng trai nhỏ này vẫn chưa có vào.

Tề Cảnh Ngôn nhìn lại nhà mình lần cuối, sau đó lại nhìn đến đám người Vương Kiều Tứ đang tiễn đưa cậu rồi lên xe.

Xe của Dương Hạo và đám người khác là Land Rover, Trâu Thường lái xe, Dương Hạo ngồi ghế phụ, phía sau là Phương Linh Linh cùng bạn gái của Trâu Thường. Khi Tề Cảnh Ngôn lên xe, chỉ có thể ngồi ở sau. Chẳng qua phía sau là nhóm mỹ nữ vóc người thon thả, hơn nữa Tề Cảnh Ngôn cũng lại có vóc người rất nhỏ cho nên cũng không chen lấn lắm.

Xe chậm rãi xuất phát.

Xuất phát từ Vương gia thôn, con đường này vì là vùng núi nên cơ hồ không nhìn thấy người đi đường, cũng bởi vậy trên đường đi vô cùng yên bình. Ra khỏi vùng đường núi, phía trước có đèn giao thông đã tới giao giới giữa vùng núi và trấn, dọc đường đằng kia xe đâm nhau rối loạn, còn có tang thi đi lại.

Tang thi nghe thấy tiếng động, vừa thấy xe đang tiến lại, chúng liền hướng xe chạy đến. Bởi vì là giao giới giữa vùng núi và trấn cho nên không có người đi trên đường.

“Tang thi đang đến, tăng tốc nhanh lên.” Dương Hạo nói.

“Ừ.” Trâu Thường cũng nghĩ như vậy.

Ầm…..

Tang thi phía trước bị tông ra, xe run chuyển lên một chút khi bánh xe cán lên xác tang thi. Do số lượng tang thi rất ít nên đối với bọn họ không quá ảnh hưởng nhiều.

Lái xe được mười phút thì đã đi được đến cổng trấn.

Gần cổng trấn có trạm xăng dầu.

“Đi đổ xăng đã, xăng trong xe không đủ để đến thành phố N” Trâu Thường nói, “Nhưng ở trước trạm xăng có không ít tang thi.”

Bởi vì thị trấn là nơi trực thuộc của thành phố, nên dân cư không được đông đúc, hơn nữa lại là đường từ thành phố đến nông thôn, sau khi tang thi bùng nổ thì vật tư cũng không bị mọi người lấy đi.

“Tôi cùng Trâu Thường đi đánh tang thi, Linh Linh thì đổ xăng, bạn gái Trâu Thường thì vào cửa hàng trong trạm xăng thu gom thức ăn.” Dương Hạo nhìn tình huống rồi nói.

“Em không biết đổ xăng.” Phương Linh Linh nói, “Trước khi là những người bán hàng sẽ đổ cho.”

“Ừ.” Dương Hạo không ý kiến.

“Hắn thì sao?” Phương Linh Linh chỉ Tề Cảnh Ngôn.

“Ngồi ở trên xe, đừng gây phiền toái thì được.” Dù gì cũng đã đưa vật tư, hơn nữa lại còn chân yếu tay mềm, Dương Hạo cũng không trông cậy được Tề Cảnh Ngôn sẽ trợ giúp, “Tôi chạy nhanh, sẽ dẫn tang thi đi chỗ khác, Linh Linh đi theo tôi, mọi người đi lấy dao.”

Dao là do tiện tay lấy lúc đang trộm trong nhà người dân.

Tang thi đã bùng nổ được một tuần, cử động của tang thi so với lúc bắt đầu có phần nhanh hơn. Xe bọn họ dừng lại, tang thi liền xông tới. Dương Hạo là người đầu tiên xuống xe, hắn lớn tiếng nói: “Này, các ngươi có ngon thì đuổi theo ta đây này, mau lại đây nào.” Hắn hướng đên chỗ cửa của cửa hàng ở trong trạm xăng, định sẽ đem đám tang thi dẫn rời khỏi cùng, để bạn gái Trâu Thường mới có thể thu được nhiều vật tư hơn. Nhưng mà lúc chạy đến bên kia, đẩy cửa ra thì phát hiện cửa đã bị khoá, bên trong thế mà vẫn còn người.

Bãi cỏ.

“Cửa hàng đóng cửa rồi, bạn gái Trâu Thường đừng đến đây.” Hắn hô to.

“Biết rồi.”

Trước khi xảy ra mạt thế, gia cảnh của Dương Hạo rát lợi hại. Cha làm công chức, mẹ làm ở công ty cao cấp, bạn bè bên cạnh hắn toàn là phú nhị đại, bạn bè thân hơn thì là thế hệ thứ hai, hắn thích giao du với bọn họ, cũng đem vẻ bề ngoài của mình gói đến sang trọng. Dáng dấp hắn cũng không tồi, bằng cấp không tồi, bình thường tập luyện không ít, cho nên thể lực rất tốt, dẫn dụ tang thi đi là thích hợp nhất.

Sau khi nghỉ dưỡng ở sơn trang, mạt thế bùng nổ, hắn thức tỉnh dị năng, từ trong sơn trang gϊếŧ tang thi ra, trong tay đổ máu, gan dạ cùng quyết đoán không ít. Dương Hạo xuống xe dẫn tang thi đi, Trâu Thường lập tức xuống xe đổ xăng, Phương Linh Linh cũng theo hắn đi xuống.

Phương Linh Linh tuy rằng là con gái nhưng lại cùng Dương Hạo thức tỉnh dị năng, tự cho mình là giỏi nhất, dị năng hệ thổ mặc dù có chút yếu nhưng thắng ở phòng ngự. Hơn nữa dị năng thức tính, đối với dị năng giả mà nói thể lực so với người thường tốt hơn, cô chạy đến hỗ trợ Dương Hạo.

Trâu Thường nhìn bạn gái ở trong xe nói: “Tố Tố, em đi tìm thùng xăng, chúng ta cần xăng dự phòng.”

Tần Tố Tố vội vàng xuồn xe tìm thùng xăng, lúc này cửa trong cửa hàng trạm xăng dầu mở, ben trong có mấy nhân viên công tác chạy ra, sau đó đều chạy đi hết.