Chương 9: Mạng giả lập

Cậu rốt cuộc cũng đem thứ này sửa chữa xong!

Tuy rằng lúc này sửa chữa đã tiêu hao gần một phần mười linh khí, Ninh Hữu có chút không muốn, nhưng vẫn cảm thấy thập phần đáng giá.

Từ trình độ cấu tạo phức tạp này, có thể khẳng định đây là một thứ tốt, làm quà sinh nhật tặng cho mẹ thì không còn gì tốt hơn!

Trong ánh mắt Ninh Hữu tràn đầy chờ mong.

Mama nhất định sẽ rất thích nha!

Bất quá, cái này rốt cuộc là dùng làm gì nha?

Ninh Hữu có chút mờ mịt, đôi tay cầm lấy vật hình cầu này, xem xét qua lại.

Sau khi cậu dùng linh thức xem xét liền phát hiện trong đó có một cái cơ quan dường như là một cái nút, Ninh Hữu lúc này tìm được nó rồi, ấn một cái, toàn bộ vật thể nháy mắt biến hóa, có hai mặt kim loại thu vào phía trong hình cầu, hiện ra một cái miệng tròn.

Mà bên trong vật hình cầu này nhưng là trống rỗng, trên vách có một ít giác hút nho nhỏ cùng tiếp xúc.

Ninh Hữu chớp chớp mắt, quan sát một trận xong, trực tiếp đem nó đội lên trên đầu mình.

Rất thích hợp.

Dường như là một thứ bảo vệ phần đầu, tuy rằng hình dạng cùng mũ sắt có chút khác biệt, nhưng là vẫn là có chút giống nhau.

Lúc Ninh Hữu đang sửa chữa cái “mũ sắt” này, cũng đã tiến hành hàng ngàn hàng vạn suy đoán, tự nhiên đối với cấu tạo bên trong của nó thập phần quen thuộc. Cậu rất dễ dàng mà nhanh chóng tìm thấy một cái nút bên tai, đè xuống.

Cơ hồ là trong nháy mắt, “Mũ sắt” liền ở trước mặt Ninh Hữu giáng xuống một tầng ngăn trong suốt.

Mà bên trong mũ sắt còn phát sinh một cổ dao động rõ ràng.

……

Ninh Hữu nhìn hoàn cảnh lạ lẫm trước mắt có chút mờ mịt.

Cậu có thể rất chính xác cảm nhận được hoàn cảnh hiện tại cũng không phải tồn tại chân thật.

Chẳng lẽ đây là một cái ảo cảnh?

Cả người Ninh Hữu đều căng cứng, cậu chưa từng có cảm giác bị uy hϊếp như thế.

Cái ảo cảnh này cậu căn bản không cảm thụ được sơ hở, thậm chí liền một tia cơ hội đi ra ngoài cũng đều tìm không thấy!

Ninh Hữu đề phòng nhìn bốn phía, muốn vận chuyển linh lực, lại phát hiện linh khí trên người mình biến mất không còn một mảnh.

Cậu có chút hoảng loạn mà mở to hai mắt nhìn.

Này rốt cuộc là sao lại thế này?!

Tại đúng thời điểm Ninh Hữu sốt ruột sắp bốc hỏa, bên tai cậu bỗng nhiên vang lên một giọng nữ dễ nghe.

Khoảnh khắc thanh âm vang lên, hoảng loạn trên mặt Ninh Hữu thoáng chốc biến mất không còn một mảnh, ngược lại là một bộ cao thâm khó dò.

Sư tôn nói, thời điểm đối mặt với địch thủ, tuyệt đối không thể để cho người khác nhìn thấy bất luận cảm xúc gì của ngươi.

“Ngươi là ai?”, Ninh Hữu lãnh thanh hỏi.

“Tôi là người dẫn đường Tiểu Nhất, hoan nghênh ngài tiến vào mạng giả lập. Bởi vì ngài là lần đầu tiến vào, Tiểu Nhất xin mang ngài nhận thức một chút thế giới mạng giả lập, nếu ngài đối với mạng giả lập đã rất quen thuộc, không cần Tiểu Nhất giới thiệu, ngài có thể trực tiếp cự tuyệt là được”, cô gái trước mặt Ninh Hữu lộ ra nụ cười ưu nhã thập phần điềm mỹ.

Ninh Hữu lại là cả người căng cứng, đề phòng nhìn chằm chằm cô.

Thời điểm người này xuất hiện bên người cậu, cậu thế nhưng không có một tia phát hiện!

Phát hiện đứa nhỏ trước mặt sau một lúc lâu vẫn không nói chuyện, cô gái ưu nhã kia bởi vì thời gian bảo trì mỉm cười có hơi dài, tươi cười nhịn không được có chút cứng lại.

Lại đợi một lúc lâu sau, vẫn là không chờ được đứa nhỏ hồi phục, cô gái chỉ có thể hơi chút giật giật khóe miệng có chút cứng đờ, điều chỉnh độ cong tươi cười một chút, cố nói, “Nếu ngài không có cự tuyệt, Tiểu Nhất liền tự chủ trương giới thiệu cho ngài một chút.”

…… Hai giờ sau.

Tươi cười trên mặt cô gái đã hoàn toàn không duy trì được nữa, trong miệng khát khô muốn chết.

Sau khi cô bắt đầu chính thức giới thiệu mười phút, đứa nhỏ lãnh đạm kia bỗng nhiên sửa lại trạng thái không nói một lời, nghiêm chỉnh đứng đắn bắt đầu hỏi mình các vấn đề, trên cơ bản mỗi một câu mình nói, đứa nhỏ này đều có thể nhằm đúng vào những từ mấu chốt để hỏi mấy vấn đề khó nhất.

Hiện tại cô trên cơ bản đã đem những thứ trên sổ tay công tác không sai biệt lắm đều lấy ra hết rồi.

“Đây là tất cả nội dung dẫn đường lần này, cảm tạ ngài đã nghe.”

Nhìn đứa nhỏ trước mắt chớp chớp cặp mắt to, vẻ mặt tò mò, trong lòng cô gái sợ run, vội vàng nói một câu kết thúc cuối cùng, sau đó cả người biến mất trước mặt Ninh Hữu.

Ninh Hữu nhìn người đã biến mất mà bẹp bẹp miệng, trong ánh mắt thủy linh linh tràn đầy thất vọng.

Như thế nào lại chỉ như vậy đã đi rồi, cậu còn có thật nhiều vấn đề chưa hỏi xong đâu!

Tuy rằng còn có rất nhiều chỗ vẫn chưa rõ, nhưng là Ninh Hữu đã biết một số vấn đề cơ bản, cả người cũng thả lỏng xuống.

Thì ra nơi này cũng không phải là ảo cảnh gì, mà là một thứ gọi là “Mạng giả lập”.

Thật sự rất thần kỳ!

Hiểu được mình đến tột cùng là đang ở hoàn cảnh gì xong, Ninh Hữu yên tâm điều tra, lòng tràn đầy hiếu kỳ.

Nhìn vài bóng người xuất hiện ở trước mặt, Ninh Hữu có chút nóng lòng muốn thử.

Vừa rồi người kia nói, trước khi chính thức tiến vào mạng giả lập, có thể có một cơ hội thay đổi một chút dung mạo cùng tên.

Ninh Hữu nhìn tráng hán cả người cơ bắp cù kết trước mặt kia, mắt không khỏi bắn ra lục quang.

Cậu đặc biệt hâm mộ những người chắc nịch như thế, đáng tiếc cậu bởi vì không phải chủ tu luyện thể, tuy rằng thân thể rất là mạnh khỏe, nhưng toàn thân lại tìm không thấy một khối cơ bắp.

Lúc này, cậu rốt cuộc cũng có cơ hội trải nghiệm một chút rồi!

Ninh Hữu có chút kích động chọn cơ thể tráng kiện đầy cơ bắp kia, chỉ là đến khi nhìn thấy bóng người đã trải qua điều chỉnh trong gương xong, Ninh Hữu lại trừng lớn hai mắt của mình.

Cái miệng nhỏ lập tức bẹp xuống, cả người nhịn không được có chút ủy khuất.

Không phải nói tráng hán sao?!

Cơ bắp chạy đi đâu rồi?!

Ninh Hữu mím môi, trong ánh mắt ướt dầm dề đều nhanh tràn ra nước mắt rồi.

Phảng phất cảm nhận được tiếng lòng của Ninh Hữu, lúc này, bên tai cậu xuất hiện một tiếng nhắc nhở.

“Bởi vì là căn cứ vào hình thể chân thật của người sử dụng làm cơ sở điều chỉnh, cũng không phải trực tiếp dựa theo hình tượng lựa chọn của ngài tiến hành biến hóa, cho nên chỉ có thể điều chỉnh dựa vào trạng thái lý tưởng nhất của ngài.”

Nghe xong lời này, Ninh Hữu hít hít cái mũi, vẫn có chút ủy khuất, nhưng tốt xấu vẫn đem nước mắt nghẹn trở về.

Cậu nhìn kỹ gương mặt trước mắt.

Một thanh niên trường thân ngọc lập*, khuôn mặt thanh tú tuấn nhã, cả người tràn ngập một loại khí chất đạm bạc xuất trần.

* trường thân ngọc lập: ý miêu tả một dáng người cao dài.

Chỉ là lúc này thanh niên này đang có chút không cao hứng mím môi, có vẻ có chút ủy khuất.

Tuy rằng cùng tráng hán chênh lệch khá lớn, hơn nữa một chút cơ bắp cũng đều không có, nhưng tốt xấu cũng đã cao không ít.

An ủi chính mình nửa ngày, Ninh Hữu vẫn phải miễn miễn cưỡng cưỡng tiếp nhận hình tượng mới của mình.