Chương 7

Tạ Đạc vừa mở cửa ra, liền thấy tiểu gia sư đang đứng ngoài cửa, bộ dạng ướt sủng.

Phó Úc bận một cái áo thun ngắn tay bị mưa xối đến ướt đẫm, dán sát ở trên người, Tạ Đạc thậm chí có thể nhìn đến hai đầu ngực đang nhô lên của cậu.

“Khụ khụ,” Tạ Đạc mất tự nhiên mà ho khan một tiếng, nghiêng người cho cậu đi vào cửa, “Cậu không mang dù sao?”

“Thực xin lỗi, tôi không chú ý xem thời tiết dự báo.” Phó Úc thật cẩn thận mà tiến vào phòng khách, tận lực không để cho nước trên người rớt xuống sàn nhà.

Tạ Đạc giống như nghĩ ra được cái gì đó, nói với Phó Úc: "Cậu trước mắt nên đi tắm rửa đi, đem quần áo thay ra, đừng để bị cảm lạnh.

Tạ Đạc trước giờ đối với cậu vẫn luôn thực lãnh đạm, mà Phó Úc trước giờ luôn là một người tự ti, cậu không nghĩ đến Tạ Đạc sẽ quan tâm đến mình, Phó Úc chỉ vì một câu nói này của Tạ Đạc mà nổi lên cảm kích.

"Cái kia, thật sự, cảm ơn cậu." Phó Úc ngẩng đầu, dùng một đôi mắt ướt dầm đề tràn ngập cảm kích mà nhìn Tạ Đạc.

Trong lòng Tạ Đạc thầm mắng một tiếng.

Hắn cư nhiên chỉ vì một ánh mắt này của Phó Úc mà cứng lên.

Phó Úc ở trong phòng tắm của Tạ Đạc đem quần áo của bản thân giặt sạch một chút, sau đó tắm lại bằng nước ấm, thời điểm đi ra cả người liền mang theo hương vị dầu gội quen thuộc mà Tạ Đạc hay dùng, cậu vẫn ngồi trên sô pha như cũ, trước tiên đem các điểm quan trọng liệt ra cho Tạ Đạc, sau đó mới lấy các loại sách nâng cao ra nhìn.

Bên ngoài mưa càng ngày càng lớn, thậm chí còn truyền đến vài tiếng sấm nổ vang.

Tạ Đạc nhìn vùng da trắng nõn phía sau cổ Phó Úc, mất tự nhiên mà nói: "Cái kia, mưa cũng lớn đến như vậy, hôm nay cậu cũng đừng có trở về nữa, trong nhà cũng có phòng cho khách."

Phó Úc nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa sổ, trời đã tối rồi, tiếng gió rất lớn, phỏng chừng nếu cậu đi ra thì dù cũng sẽ bị thổi bay đi.

Tạ Đạc nhìn thấy cậu vẫn còn đang có chút do dự, liền cầm lấy quyển tập mà Phó Úc đã liệt ra các điểm quan trọng lúc nảy, làm bộ làm tịch mà hỏi: "A, cậu xem những cái kiến thức cậu liệt kê ra này, thật sự rất hữu dụng, bất quá có nhiều điểm tôi còn chưa hiểu."

Ánh mắt Phó Úc khi nghe thấy hắn nói về chuyện này hai mắt liền tỏa sáng, rất có tinh thần trách nhiệm mà hỏi ngược lại: "Cậu có chỗ nào không rõ, đưa đây tôi lại giảng lại một chút."

Tạ Đạc liền tùy tiện chỉ đến một vài chỗ, "Đây, chính là nơi này, còn có cái này, đây là như thế nào?"